Ta Có Hệ Thống Auto Tu Luyện (Bản Dịch)

Chương 1002 - Chương 1032. Tô Thị Hậu Nhân

Chương 1032. Tô thị hậu nhân
Chương 1032. Tô thị hậu nhân

“Đội trưởng, chúng ta nhất định phải đi !”

Trong rừng rậm, mấy tráng hán trong đội tiên phong đi ra, quay người lại chắn trước mặt Lâm Uyển Tích, hung thần ác sát quát lên.

“Chẳng lẽ chúng ta phải chờ đám quái vật kia giết nam nhân kia sau đó đến giết chúng ta sao?”

“Ngươi muốn đợi thì tự mình ở chỗ này chờ, không thể kéo chúng ta chịu chết cùng một.”

Nghe lời nói, sắc mặt Lâm Uyển Tích cũng âm trầm đi mấy phần.

Tay nàng phát run lên, dù sao đây cũng là lần thứ nhất gặp phải loại tình huống này.

“Ta bảo các ngươi chờ lệnh tại chỗ, không nói để cho các ngươi theo ta chịu chết. Nếu như hiện tại chúng ta đi, động tĩnh Goblin phía sau ai biết? Vạn nhất bọn hắn không rút lui mà là đổi một chỗ khác tiếp tục mai phục thì sao, chẳng phải chúng ta phí công một chuyến?”

Phất tay hét lớn lên tiếng, nàng rút trường kiếm bên hông ra mắt giận nhìn mấy tráng hán trắng trợn khiêu khích quyền của mình uy kia , lại nói: “Quân lệnh nặng như núi, có người kháng mệnh, trảm!”

Nhìn Lâm Uyển Tích dáng người nhỏ nhắn xinh xắn trước mặt, mấy tráng hán này nhìn nhau nở nụ cười, khặc khặc cười nói: “Gọi ngươi một tiếng đội trưởng, ngươi còn coi mình là đội trưởng thật sao? Đừng quá đề cao bản thân. Theo ta thấy, ngươi chính là tiện nữ dựa vào nam nhân để lên chức mà thôi.”

Nói xong lời này, bỗng nhiên hắn lấy tay chộp tới Lâm Uyển Tích chộp tới, quay về một đám binh sĩ đội tiên phong phía sau quát lên: “Đoàn người nghe lệnh ta, giết tiện nữ cưỡi trên đầu chúng ta làm mưa làm gió này, chúng ta tuyển đội trưởng khác. Đội trưởng đội tiên phong không thể là một con đàn bà!”

Trong đội tiên phong phần lớn cũng là tu sĩ không có thế lực, bọn hắn không có hùng tâm tráng chí gì, chỉ là bị thúc ép gia nhập vào đội tiên phong mà thôi. Lúc này nghe mấy tráng hán kia nói chuyện, phần lớn bọn hắn cũng không có tỏ thái độ, chỉ yên lặng đứng ở đằng xa nhìn.

Táp.

Đột nhiên một đạo hàn mang xẹt qua như lưu tinh, đám người đã thấy thân thể tráng hán kia ầm ầm ngã trên mặt đất.

“Kẻ trái lệnh, trảm!”

Tay run run, rũ giọt máu trên mũi kiếm, Lâm Uyển Tích liếc mắt gầm thét một tiếng.

Đội tiên phong được thành lập cũng không phải là một ngày hai ngày, đối với thực lực tráng hán kia mọi người đều hiểu rõ trong lòng, biết hắn thực sự là một tu sĩ trúc cơ hậu kỳ.

Mà Lâm Uyển Tích rõ ràng chỉ là trúc cơ trung kỳ. Bọn hắn nghĩ như thế nào cũng không ra, một tu sĩ trúc cơ hậu kỳ vậy mà trong chớp mắt đã bị tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ giết chết, đây quả thực là đang rung chuyển thế giới quan của bọn hắn.

Vì ánh mắt Lâm Uyển Tích quét đến, một đám binh sĩ không chịu được rùng mình một cái, vội vàng khúm núm cúi đầu chỉ sợ chọc giận tới Lâm đội trưởng này, rơi vào kết quả như tráng hán kia .

Mà hai tráng hán khác đứng trước mặt nàng, sắc mặt lúc này cũng kịch biến bờ môi trắng bệch, nói không nên lời.

Bọn hắn không giống như tráng hán vừa rồi là trúc cơ hậu kỳ, thực lực bọn hắn chỉ là là Trúc Cơ trung kỳ mà thôi, tuyệt đối không có khả năng là đối thủ của Lâm Uyển Tích .

“Về đơn vị! Tất cả mọi người chỉnh đốn tại chỗ chờ lệnh.”

Hét lớn lên tiếng, khí thế Lâm Uyển Tích áp đảo trên đám người, thật là uy phong.

Mà lúc này chiến đấu trên triền núi cũng đã chuẩn bị kết thúc. Tô Tiểu Bạch giống như Tử thần mạnh mẽ đâm tới đám Goblin, dám can đảm ngăn trước mặt, giết! Dám can đảm ra tay, chết!

Rất nhanh hắn đã tiếp cận tiểu hài bị Goblin bốn phía nắm lấy kia . Goblin đang tóm lấy tiểu hài cảm thấy sát khí khổng lồ phô thiên cái địa vọt tới mình , không khỏi run lập cập vội vàng quay đầu nhìn sang bốn phía.

Vừa nghiêng đầu, mắt hắn chỉ thấy bạch quang chói mắt. Trong chốc lát âm thanh phốc phốc vang lên, Tô Tiểu Bạch trực tiếp một kiếm chặt đầu hắn, đoạt lạ hài tử từ trong tay Goblin này.

Nam hài này mắt trợn tròn hốc mắt đầy nước, ngước lên nhìn Tô Tiểu Bạch, chỉ thấy tay tiểu hài tử gắt gao nắm chặt eo của Tô Tiểu Bạch không chịu thả.

Như vậy cũng tốt, không cần hắn hao tâm tổn trí ôm lấy đứa bé trai này. Nếu đã cứu được người trở về, hắn lập tức tung người vọt xuống dưới núi.

Bọn Goblin này giống như là vô cùng vô tận vậy, còn đang điên cuồng xông tới. Chỉ tiếc bọn hắn ngay cả ngăn trở bước chân của Tô Tiểu Bạch cũng không làm được, chỉ có thể vươn cổ đến trước mặt hắn chịu chết mà thôi.

Trong khu vực huyết cuồng, tiểu nam hài ở trong ngực hắn gắt gao ôm lấy eo, cũng không quên lớn tiếng vỗ tay tán thưởng: “Ca ca, giết thật hay, giết sạch toàn bộ bầy quái vật này đi!”

Trong chớp mắt Tô Tiểu Bạch đã dẫn nam hài này xông ra khỏi trận địa quân địch, thân hình nhảy nhót mấy lần đã hoàn toàn biến mất ở trong rừng rậm, biến mất khỏi tầm mắt đám Goblin .

Rầm rầm.

Trong rửng rậm bên cạnh Đầm Sâu Một Mắt vang lên tiếng nước róc rách, Tô Tiểu Bạch múc nước rửa sạch vết máu trên người, mà tiểu nam hài kia ở giữa đầm nước đã lột sạch quần áo đang tắm rửa.

“Ngươi tên là gì?”

Tô Tiểu Bạch buộc lại tóc, nhìn nam hài đang chơi đùa trong đầm sâu hỏi.

“Ta gọi Tô Vân. Ca ca, ngươi là?”

Nam hài kia phun ra nước giống như cá voi phun ra vòi nước, cười hì hì nói chuyện. Nhưng vừa mới dứt lời tiếng nước đột nhiên yên lặng lại, tiểu nam hài kia lơ lửng trên mặt nước sững sờ nhìn về nơi xa, không lên tiếng nữa .

“Gia gia......”

Đột nhiên khóe mắt nam hài gọi là Tô Vân này tuôn ra nước mắt, nghẹn ngào lên tiếng.

Nghe được lời này Tô Tiểu Bạch nhăn mày lại, tuy trong lòng nóng nảy nhưng ngoài miệng vẫn nhàn nhạt hỏi: “Tô Vân, gia gia ngươi thế nào?”

Tô Vân chỉ là một tiểu nam hài, nếu hắn hỏi gấp gáp sẽ chỉ khiến Tô Vân càng căng thẳng khổ sở hơn .

“Gia gia bị đám quái vật kia bắt đi rồi!”

Tô Vân òa lên mà kêu khóc, quả nhiên là khóc lóc đau khổ không thôi.

Một màn này lại để cho Tô Tiểu Bạch có chút không biết phải làm sao. Hắn ra trận giết địch tuyệt đối không nương tay, gặp kỳ phùng địch thủ càng sẽ không chột dạ, nhưng để cho hắn đối mặt với một đứa bé trai này quả thực có chút không biết phải làm sao mới tốt.

“Yên tâm, ta sẽ cứu gia gia ngươi ra giống như cứu ngươi vậy.”

Hắn há to miệng, chỉ nói một câu như vậy.

“Có thật không! Ca ca, ta dẫn đường cho ngươi. Đám quái vật kia nhốt ta gia gia ở dưới mặt đất, gia gia để cho ta trốn ra trước, không nghĩ tới nửa đường lại bị bắt......”

Tô Vân vừa mừng vừa sợ, vội vàng bơi lên bờ.

Nam hài này khi nói chuyện hơi có chút bừa bãi làm người nghe như lọt vào trong sương mù.

Tô Tiểu Bạch để hắn dẫn đường phía trước , mình đi theo đằng sau, vừa nói: “Tô Vân, gia gia ngươi tên là gì? Các ngươi sao lại đến nơi này? Những người khác trong nhà ngươi đâu rồi?”

Lúc này Tô Vân đi ở đằng trước trong lòng đã gấp như tơ vò.

Hắn nghe Tô Tiểu Bạch hỏi, suy nghĩ một hồi lâu mới bẻ ngón tay nói: “Gia gia của ta tên là Tô Phi Hồng. Là gia gia dẫn ta tới nơi này nói nơi này có bảo vật trong nhà chúng ta lưu lạc, chúng ta tìm được nhưng lại bị đám quái vật kia bắt được. Người nhà ta...... Người nhà ta chỉ có một mình gia gia.”

Tô Tiểu Bạch theo ở phía sau, trong lòng cũng có cảm giác khó chịu.

Theo đứa bé trai này nói, sở dĩ hắn cùng gia gia của mình bị đám Goblin bắt lấy cũng là vì bọn hắn muốn tìm được binh khí thất lạc ở gần đây của mình.

Lại nghe hắn nói người trong nhà mình chỉ còn lại một mình gia gia, trong lòng Tô Tiểu Bạch càng tức giận. Trong ức vạn năm qua, không biết Tô thị nhất tộc đã trải qua bao nhiêu gian khổ, phải lưu lạc đến tình cảnh như ngày nay.

Hắn nhất định phải để cho người thiếu Tô thị nhất tộc nợ máu trả bằng máu!

Hết chương 1032.
Bình Luận (0)
Comment