Ta Có Hệ Thống Auto Tu Luyện (Bản Dịch)

Chương 1003 - Chương 1033. Quái Vật Cùng Người

Chương 1033. Quái vật cùng người
Chương 1033. Quái vật cùng người

“Đến, ca ca. Phía trước chính là chỗ đám quái vật kia bắt gia gia của ta.”

Mai phục trong rừng rậm xa xa, Tô Vân bên cạnh Tô Tiểu Bạch đưa tay chỉ tòa thành gạch ngói như ẩn như hiện kia nói.

Ở đây là tòa thành biên cảnh của vương quốc Goblin, giống với thành bang nhân loại, ngựa xe như nước phi thường náo nhiệt. Tuy bọn chúng xuất thân vốn là quái vật, ăn lông ở lỗ vạn vạn năm, mấy trăm năm nhưng gần đây có tiếp xúc cùng nhân loại, cũng văn minh hơn không ít.

“Ca ca, tiếp theo chúng ta làm gì bây giờ?”

Đột nhiên từ nơi xa truyền đến tiếng thùng thùng, là nhóm lớn Goblin từ trên chiến trường trở về giơ lên chiến lợi phẩm, trùng trùng điệp điệp đi vào trong thành. Một màn này để cho Tô Vân gấp gáp siết chặt nắm đấm.

Trước mắt gia gia của hắn bị Goblin nắm trong tay, hắn sao có thể không lo lắng cho an nguy của gia gia mình .

Tô Tiểu Bạch khẽ cau mày nhìn lướt qua tòa thành kia, nói khẽ: “Ở đây là đại bản doanh của quái vật, xông vào dễ xảy ra chuyện. Chúng ta tìm đường nhỏ, sự tình khác chờ cứu gia gia ngươi ra rồi nói tiếp.”

Lúc này ở dãy núi bên kia, Lâm Uyển Tích dẫn đội vẫn đóng ở gần thung lũng kia.

“Báo đội trưởng, Goblin mai phục trong hạp cốc đã rút lui toàn bộ, phương viên 10 dặm không phát hiện có tung tích địch nhân.”

Ngựa hí lên, một tên lính trên lưng ngựa đáp xuống, quỳ một gối xuống la lên.

Nghe tin tức này, Lâm Uyển Tích không khỏi nhíu mày. Nàng quay đầu nhìn về đám khói dày đặc ở lưng núi kia, hồi lâu mới phất tay hạ lệnh: “Tất cả mọi người tại chỗ chờ lệnh.”

Các đội viên phía sau nghe lời này cũng không dám nhiều lời nửa câu. Trước đây không lâu người công nhiên chống lại Lâm đội trưởng mới nhậm chức này đã vĩnh viễn nằm lại nơi đây.

Mặt trời lặn dần dần vượt qua sơn cốc, ánh sáng mặt trời vàng ấm chiếu lên trên tòa thành gạch ngói tọa lạc trong rừng rậm kia.

Trong pháo đài Goblin này cũng không phải là không có nhân loại tồn tại, ngược lại số lượng nhân loại còn không ít. Chỉ là đều ở các công trường, hơn nữa còn đều là nam nhân.

Bọn quái vật bắt nam nhân đến, xem bọn hắn như gia súc nô lệ, mà nữ nhân hài tử thì trở thành mỹ thực, quả thực khiến cho người ta kinh hãi.

Lúc này hai người Tô Tiểu Bạch vừa đến gần tòa thành, đột nhiên Tô Tiểu Bạch khẽ cau mày quay đầu nhìn sang bên cạnh.

Chẳng biết từ lúc nào đại thụ sau lưng kia lại có một người đi ra.

Quần áo người kia coi như sạch sẽ, nhìn hai người Tô Tiểu Bạch nhếch miệng nở nụ cười lộ ra hai cái răng lớn.

“Hai vị huynh đài muốn đến Cách Nhĩ thành này thử thời vận sao? Vậy các ngươi xem như gặp đúng người.”

Tên nam nhân kia cười ha ha, một bên tự vỗ ngực mình nói: “Ta tên là Quách Đại Phú, tới Cách Nhĩ thành này đã được mấy năm thời gian, rất quen thuộc nơi đây. Bây giờ thời gian không còn sớm, không bằng trước ta mời các ngươi ăn bữa cơm rồi nói chuyện tiếp những thứ khác đi?”

Nhưng hắn tiến thêm một bước, Tô Tiểu Bạch đã dẫn Tô Vân lui về sau một bước, từ đầu tới cuối luôn duy trì khoảng cách mười bước .

Đây rõ ràng là tòa thành của Goblin , xuất hiện một nhân loại quả thực là kỳ quái.

“Các ngươi không tin lời của ta? Yên tâm đi. Thực ra chúng cũng không phải quái vật như trong tưởng tượng của các ngươi, trên bản chất chỉ là dáng dấp không giống chúng ta mà thôi.”

Người tự xưng là Quách Đại Phú này nói: “Mặc dù bây giờ ta đã nghe nói Goblin khai chiến cùng Triệu quốc. Nhưng chuyện này có quan hệ gì với những tiểu bách tính như chúng ta đâu? Yên tâm đi, không có việc gì. Đi theo ta, ta mang các ngươi vào thành.”

Tô Vân trốn ở sau lưng Tô Tiểu Bạch thò ra nửa đầu, tò mò nhìn Quách Đại Phú kia, không dám nói chuyện.

“Ngươi có thể mang bọn ta vào thành?”

Tô Tiểu Bạch nhíu mày, gật đầu cười nói: “Vậy thì không thể tốt hơn nữa, làm phiền rồi.”

Hắn tự nhiên nhìn ra vẻ giảo hoạt trong mắt của Quách Đại Phú kia, nhưng nếu người này có thể dẫn bọn hắn vào thành thì thuận lợi hơn không ít, đi cùng hắn cũng không ngại.

Quách Đại Phú kia nghe hắn nới lỏng miệng, vội vàng vỗ bộ ngực bảo đảm nói: “Yên tâm yên tâm, ta bảo đảm ta không nói láo nửa lời. Những năm gần đây, ta đã mang theo không biết bao nhiêu người tới nơi này phát tài. Một số người trong bọn hắn có chút đầu óc có thể làm đại lão bản, chịu bỏ thời gian ở nơi này sẽ tuyệt đối tốt hơn nhiều so với thời điểm ở Triệu quốc .”

Nói xong, Quách Đại Phú liền dẫn hai người Tô Tiểu Bạch đi về phía cửa lớn của Cách Nhĩ thành kia.

Goblin bốn phía nhìn thấy người này là Quách Phú Quý, trên mặt đều lộ ra nụ cười lành lạnh, kêu lên không ngừng. Nhưng cũng không có người nào tiến lên chào hỏi hắn.

Tô Vân nghe âm thanh bô bô này toàn thân phát run, trong đầu lại hiện lên tình cảnh mình cùng gia gia bị bọn quái vật này bắt được, khóe mắt mang nước mắt thiếu chút nữa đã khóc ra thành tiếng.

May mắn được Tô Tiểu Bạch đưa tay ôm hắn vào trong ngực, ghé vào lỗ tai hắn nói khẽ: “Không cần sợ hãi, chúng ta sắp cứu gia gia ngươi ra rồi.”

Quách Đại Phú kia cũng nghiêm túc, quả thật mang theo hai người bọn họ đi vào một tiệm cơm trong thành.

Tiệm cơm này cũng không có menu, chỉ thấy hắn đứng dậy đi tới quầy hàng, chờ hắn trở về trên tay đã cầm mấy phần thức ăn.

“Đừng nhìn thứ này xấu khí khó nuốt, nhưng trên thực tế lại ăn rất ngon đấy. Tới, các ngươi nếm thử đi.”

Hắn ngồi ở phía trước hai người, đẩy hai phần đồ vật trên bàn tới trước mặt bọn hắn , lại tủm tỉm cười nhìn chằm chằm Tô Vân .

Tô Tiểu Bạch ngửi ngửi đồ ăn trên bàn, lập tức biết rõ bên trong có chút đồ vật lạ.

Mùi thơm quái dị kia, bên trong chắc chắn có dược vật thôi miên .

Hắn híp mắt chằm chằm Quách Đại Phú kia, thản nhiên nói: “Bây giờ sám hối với ta, nói không chừng còn kịp.”

Nghe lời này sắc mặt Quách Đại Phú kịch biến, miễn cưỡng duy trì nụ cười trên mặt, vội vàng khoát tay nói: “Huynh đệ, ngươi đang nói gì đấy? Ta sám hối. Ta không thể bởi vì mời các ngươi ăn cơm mà phải sám hối chứ? Đây là chuyện gì.”

“Trong cơm này có độc.”

Tô Tiểu Bạch liền đẩy cháo trên bàn trở về, lại phất tay chỉ về một hướng thản nhiên nói: “Bên ngoài cửa còn có mười mấy Goblin cầm binh khí trong tay.”

“Ngươi thông đồng cùng bầy quái vật này, đến cùng đã lừa bao nhiêu người?”

Đối mặt Tô Tiểu Bạch ép hỏi, Quách Đại Phú vội vàng đứng dậy lui lại mấy bước. Thần sắc hắn cực kỳ phức tạp, nghiến răng nghiến lợi nhìn Tô Tiểu Bạch, vội vàng quay đầu lớn tiếng dùng ngôn ngữ của Goblin quát: “Các đại nhân, mau vào! Con hàng này không chịu mắc câu.”

Lời còn chưa dứt, cửa lớn tiệm cơm này đã vang lên tiếng vang đông đông, bị đám Goblin mai phục bên ngoài trực tiếp đá văng. Bầy quái vật như thủy triều tràn vào, binh khí trong tay trực tiếp đâm tới hai người Tô Tiểu Bạch.

Mà trông thấy bầy quái vật này ở bên cạnh mình, Quách Đại Phú kia ngược lại là thở phào một hơi. Hắn nhìn Tô Tiểu Bạch cười ha ha nói: “Ngươi cũng tính là thông minh, không ngu ngốc giống như đám người lúc trước kia. Dựa vào giết người để kiếm tiền, người khác có thể giết, vì sao ta không thể giết?”

“Không phải chỉ là lừa bán những người ngu xuẩn đến mức không có giá trị tồn tại kia cho Goblin thôi sao? Việc này thì có gì!”

“Ngươi yên tâm đi. Loại nam nhân có chút khí lực như ngươi đây, Goblin sẽ không giết ngươi. Chỉ là có thể ngươi phải vất vả một chút, làm việc cho chúng nó. Nhưng mà đứa bé bên cạnh ngươi lại không có may mắn như vậy.”

“Ngươi từng ăn heo sữa quay chưa? Loại da mịn thịt mềm giống hắn này, không thể thích hợp hơn.”

Quách Đại Phú miệng lớn thở hổn hển, gân giọng la lên để tăng thêm lòng dũng cảm cho mình, nhưng bước chân lại là liên tục thối lui về phía sau.

Hết chương 1033.
Bình Luận (0)
Comment