“Tướng quân, ngài cũng đã nghe được lời của Lục công chúa, không phải người phía dưới không làm việc, quả thực là tên nhà quê đột nhiên xuất hiện kia thật sự rất lợi hại!”
“Đúng vậy tướng quân, nếu không phải người kia xuất hiện, chúng ta đã sớm giết chết Lục công chúa!”
“Ai cũng không ngờ tới sẽ có người như vậy xuất hiện. Trên thân Tô Tiểu Bạch kia một chút linh lực ba động cũng không có, ít nhất cũng là cảnh giới độ kiếp!”
Mấy tên tướng sĩ trong trướng bồng nghe vậy nhao nhao mở miệng, vẻ mặt ủy khuất giải thích.
Tam hoàng tử Trịnh Thiên cực kỳ rõ ràng cảnh giới ba tên tướng sĩ này, toàn bộ đều là cường giả Kết Đan đỉnh phong.
Khoảng cách tới Pháp Tướng cũng chỉ cách một bước xa mà thôi.
Thế nhưng ngay cả bọn hắn cũng không thể nhìn thấu được kẻ được gọi là Tô Tiểu Bạch kia, đến cùng là cảnh giới gì!
“Tại sao bản tướng lại không có chút quen thuộc nào đối với cái tên Tô Tiểu Bạch này, chưa từng nghe qua cái tên này!”
Trịnh Thiên ngồi ở trên ghế, chau mày, sắc mặt có chút khó coi nói.
“Tướng quân, mấy người chúng ta cũng chưa bao giờ nghe thấy cái tên này......”
“Chẳng lẽ là lão quái vật ẩn giấu hàng trăm hàng ngàn năm?”
“Có khả năng, đến cảnh giới Độ Kiếp ít nhất cũng có thể sống trên vạn năm. Đừng nhìn tiểu tử kia trẻ tuổi giônhs như thanh niên, nói không chừng đã sống mấy ngàn năm lão quái vật!”
Ba tên tướng sĩ nghe vậy nhao nhao gật đầu, nghị luận không ngừng.
“Tất cả câm miệng!”
Bỗng nhiên Trịnh Thiên đứng dậy, quát lớn.
“Khoảng cách gần như thế các ngươi còn sợ người kia không phát hiện được sao?”
“Sợ cái gì, tướng quân chúng ta bây giờ trong tay nắm trăm vạn đại quân, tiểu tử cũng không nhất định là cường giả cảnh giới Độ Kiếp!”
“Ta cũng không tin, trên đời này từ mấy ngàn năm trước đã không có người siêu việt cảnh người Pháp Tướng, làm sao có thể xuất hiện một người đúng lúc như vậy!”
“Ân, ta thấy chỉ sợ là tiểu tử kia có pháp bảo, có thể che giấu tu vi cảnh giới của mình!”
Đám người mồm năm miệng mười nghị luận.
Hoàn toàn chính xác, bây giờ nói tới khả năng này đáng tin hơn việc Tô Tiểu Bạch là cường giả cảnh giới Độ Kiếp rất nhiều.
Dù sao mấy ngàn năm nay chưa bao giờ có cường giả siêu việt cảnh giới Pháp Tướng xuất hiện.
Thậm chí trăm năm gần đây, cường giả cảnh giới Pháp Tướng cũng ít đi rất nhiều.
Thậm chí ngay cả tu luyện tới Pháp Tướng đỉnh phong cũng không có nấy một người.
Người có tu vi cao chính là chưởng môn Thiên Kiếm Môn , cũng chỉ là một cường giả Pháp Tướng cảnh hậu kỳ .
“Quả thực là có loại khả năng này!” Trịnh Thiên gật đầu một cái, ánh mắt lập loè nhắc nhở nói: “Nhưng mà cẩn thận ngồi được thuyền vạn năm, nếu bây giờ kế hoạch này của chúng ta bị truyền ra ngoài, đó chính là tội mất đầu!”
“Yên tâm đi, tướng quân, đây chính là ở trong quân doanh Lạc Vũ chúng ta, một con ruồi cũng đừng mong bay ra ngoài!” Một người trong đó tiến lên chắp tay đến.
“Tướng quân, mặc dù không thể giết Lục công chúa, nhưng bây giờ cũng vừa vặn Lục công chúa tự chui đầu vào lưới, vào trong quân doanh của chúng ta. Muốn giết nàng còn không phải dễ như trở bàn tay?”
Một người khác cũng tiến lên phía trước, xoay ngược bàn tay, cười lạnh mở miệng nói.
Trịnh Thiên nghe vậy lại chau mày, lộ vẻ do dự.
Dù sao đây chính là thân muội muội của mình, hơn nữa bây giờ còn đang ở trong quân doanh của mình.
Nếu xử lý sự tình có nửa điểm không thỏa đáng, chuyện này bị truyền đi, Thiên Vương lão tử cũng không cứu được hắn!
“Tướng quân, đây chính là chuyện liên quan đến đại nghiệp của ngài , bây giờ ngài ngàn vạn lần không thể do dự!”
“Tướng quân, việc đã đến nước này không thể chần chờ, càng không thể lui lại nữa, phải quyết định nhanh một chút !”
“Chỉ cần giết chết Lục công chúa kia, mọi chuyện sẽ không bại lộ!”
3 người thấy thế, trên khuôn mặt tràn đầy vẻ kích động, tiến lên chắp tay nói.
Nhìn 3 người lo lắng cùng nghiêm túc như thế , Trịnh Thiên cắn răng một cái, bỗng nhiên đứng lên nói: “Bất kể như thế nào cũng không thể để Lục Hoàng Muội chết ở trong quân doanh.”
“Ngày mai phái một chi quân đội hộ tống Lục Hoàng Muội đi tới đế đô, trên đường tìm cơ hội giết nàng!”
“Mạt tướng đã hiểu!”
Ba tên tướng quân nghe vậy, sau khi liếc nhau nhao nhao chắp tay nói.
Sáng sớm hôm sau, thời điểm Tô Tiểu Bạch còn đang đi lang thang trong quân doanh, Trịnh Chỉ Nhụy đã tìm tới, lôi kéo Tô Tiểu Bạch nói: “Tại sao ta cảm giác thấy hoàng huynh không muốn điều tra xem là ai giết Trương Diệu, truy sát ta?”
“Ngươi cảm thấy không sai.”
Tô Tiểu Bạch nhàn nhạt mở miệng nói.
Mặc dù cô nương này có chút ngây thơ, nhưng nhìn qua cũng không ngốc, qua một ngày đã kịp phản ứng, vẫn có thể cứu được.
Thời điểm khi tiến vào quân doanh, nhìn thấy Tam hoàng tử Trịnh Thiên, Tô Tiểu Bạch đã phản ứng lại. Ánh mắt của Trịnh Thiên không đúng, hơn nữa thời điểm nhìn đến Trịnh Chỉ Nhụy cũng có chút không đúng.
Chỉ cần hơi chút liên tưởng là có thể đoán được Trịnh Thiên này nói không chừng chính là hắc thủ sau màn, ít nhất cũng có quan hệ với hắc thủ sau màn .
Nhưng mà Tô Tiểu Bạch cũng không tới nhắc nhở Trịnh Chỉ Nhụy.
Dù sao đây là nhân sinh của chính nàng, vẫn nên để cho nàng quyết định lựa chọn.
Chính mình chỉ là trong lúc rảnh rỗi tạo ra một chút thay đổi mà thôi.
“Như vậy đi, ta vẫn nên nhanh chóng trở về đế đô gặp mặt phụ hoàng!”
Nghĩ nghĩ một lát, vẻ mặt Trịnh Chỉ Nhụy đau khổ nói: “Phụ hoàng sủng ái ta nhất, hắn tuyệt đối sẽ không buông tha những người đuổi giết ta!”
Thế nhưng Tô Tiểu Bạch cũng không đưa ra đề nghị, nàng không khỏi tò mò nhìn Tô Tiểu Bạch: “Tô Tiểu Bạch ngươi cảm thấy thế nào?”
“Ta cảm thấy kế hoạch này tiền đề phải là quân doanh này đáng tin cậy.”
Tô Tiểu Bạch khẽ mỉm cười nói.
“Tốt! Vậy ta sẽ đi tìm hoàng huynh, cáo từ!”
Trịnh Chỉ Nhụy nghe vậy lập tức hưng phấn đứng lên, gật đầu một cái chạy thẳng đến doanh trướng tướng quân.
Nhìn thế nào thầy đây cũng là lựa chọn duy nhất của Trịnh Chỉ Nhụy.
Một công chúa, hộ vệ bên người đã sớm chết hết, chỉ còn lại một mình nàng.
Lúc này muốn về đế đô ngoài ngàn dặm, một mình nàng căn bản không thể quay về, trên đường sẽ lập tức bị người bắt lại.
Lựa chọn duy nhất chỉ có thể là cầu cứu hoàng huynh hỗ trợ, xin một chi đội ngũ hộ tống nàng trở về đế đô.
Nhưng mà Trịnh Chỉ Nhụy căn ban không biết Tam hoàng huynh của nàng chính là hắc thủ phía sau màn phái người đuổi giết nàng!
Xin Tam hoàng huynh một chi quân đội hộ tống nàng trở về đế đô, đây mới chính là dê vào miệng cọp.
Trong doanh trướng đại tướng quân, Trịnh Thiên nghe thấy Trịnh Chỉ Nhụy nói muốn về đế đô, ánh mắt lập tức sáng lên!
Mình còn đang đau đầu suy nghĩ một lý do để cho Trịnh Chỉ Nhụy trở về đế đô, Trịnh Chỉ Nhụy lại tự mình đưa tới cửa.
Thiên đại hảo sự.
Hắn không hề nghĩ ngợi, lập tức gật đầu đáp ứng.
“Không vấn đề gì, Nếu Lục Hoàng Muội muốn về đế đô, vậy ta sẽ cho ngươi một chi đội ngũ năm trăm người, hộ tống ngươi trở về!”
Sóng mắt Trịnh Thiên lưu chuyển, mở miệng cười níu.
“Ta đa biết Hoàng huynh ngươi tốt với ta nhất!”
Trịnh Chỉ Nhụy nghe vậy lập tức hưng phấn đứng lên, nhếch miệng lên vẻ mặt tươi cười.
“Không biết vị tiên sinh này muốn theo Hoàng Muội trở về, hay là muốn lưu lại quân doanh?”
Trịnh Thiên cũng không để ý tới Trịnh Chỉ Nhụy, mà nhìn về phía Tô Tiểu Bạch đứng bên cạnh nàng một mực không nói một lời nào.
Không biết vì sao mỗi lần nhìn thấy Tô Tiểu Bạch, Trịnh Thiên lại có cảm giác hàn mang sau lưng.
“Tại hạ du vân dã hạc đã quen rồi, không thích hợp ở quân doanh, cho nên sẽ đi cùng Lục công chúa tới đế đô xem thử.”