Ta Có Hệ Thống Auto Tu Luyện (Bản Dịch)

Chương 1078 - Chương 1108. Đánh Chết Chưởng Môn Thiên Đao Môn

Chương 1108. Đánh chết chưởng môn Thiên Đao Môn
Chương 1108. Đánh chết chưởng môn Thiên Đao Môn

Trong mật thất, gió nổi lên mạnh mẽ!

Oanh!

Lực lượng cuồng bạo hất bay toàn bộ mọi thứ trong mật thất.

Tô Tiểu Bạch thấy thế tiến lên một bước ngăn Trịnh Chỉ Nhụy ở phía sau, nâng tay lên lại muốn dùng sức mạnh bàn tay đi đối kháng với một đao này.

“Tự tìm đường chết!”

Nam tử trung niên cầm đao kia mắt sáng lên, sau đó cười lạnh nói.

Thiên Đao môn chỉ tu luyện đao pháp.

Trong đao pháp lấy đao a tu la là đao bạo ngược cường đại nhất.

Tu luyện tới trình độ cao nhất thậm chí có thể dùng một đao chém rách thiên địa, có lời đồn người tu luyện ba đao A Tị Đạo đã từng chém chết thần!

Mặc dù một đao này hắn không xuất toàn lực nhưng hung tàn sắc bén trên ánh đao người bình thường tuyệt đối không thể ngăn được.

Nhưng sau một khắc, hai mắt hắn trợn trừng vô cùng khiếp sợ!

Chỉ thấy ánh đao kia chém xuống giống như xé rách trời đất, cực kỳ sắc bén, làm người ta thấy sợ hãi.

Nhưng ánh đao khủng bố như vậy lúc chạm đến bàn tay Tô Tiểu Bạch lại phát ra tiếng két két két, âm thanh giống như nghiến răng.

Chưởng môn Thiên Đao Môn hai mắt trừng lớn, nghẹn ngào gào lên nói: “Không thể nào! Một đao này tuyệt đối không thể dùng da thịt bình thường đỡ được!”

Ba!

Một âm thanh nhỏ nhẹ, mất tự nhiên vang lên.

Đao quang sắc bén ngang ngạnh bầu trời kia lúc này đột nhiên hiện ra từng vết nứt nhỏ.

Mà vết nứt kia còn đang dần dần mở rộng nháy mắt đã mở rộng ra toàn bộ thân đao!

Phanh!

Sau một khắc, đao quang cực lớn kia vỡ tan hóa thành bóng mờ tiêu tán trong trời đất.

“Tê!”

Thân là con rể chưởng môn Thiên Đao Môn, hắn biết một đao này mạnh đến mức nào.

Nếu là cường giả Pháp Vương trung kỳ không phòng bị mà bị một đao này đánh lén, chỉ cần chém trúng một kích thì chắc chắn phải chết.

Nhưng một đao cường đại như vậy lai bị chặn lại dễ như thế.

Hơn nữa còn nhẹ nhõm giống như đao này chỉ là một trò đùa…

“Điều này, điều này sao có thể…” Sắc mặt chưởng môn Thiên Đao Môn tái xanh, đao quang tự cho là cường đại lại để người tùy ý đỡ được, có loại người mạnh mẽ như vậy ở bên cạnh làm sao giết được Trịnh Chỉ Nhụy?

Nhưng chưởng môn Thiên Đao Môn không cam tâm cứ đi như vậy bởi vì Trịnh Bình cho hắn một cái giá thật sự quá mê người.

Nếu giết Trịnh Chỉ Nhụy thì Thiên Đao Môn sẽ càng hưng thịnh.

Chưởng môn Thiên Đao Môn cắn răng hai tay nắm chắc trường đao chém xuống!

“Giết!”

Tiếng hét giận giữ vang vọng trời đất, chỉ thấy trường đao trong tay hắn hóa thành một vệt sáng, ánh đao tàn phá bừa bãi giống như muốn chém vỡ cả trời đất này phóng tới chỗ Trịnh Chỉ Nhụy.

Vượt qua Tô Tiểu Bạch nói sau, trước hết giết Trịnh Chỉ Nhụy trước.

Tô Tiểu Bạch thấy thế, cười lạnh bước lên trước trực tiếp xuất hiện trước mặt chưởng môn Thiên Đao Môn.

Chưởng môn Thiên Đao Môn không ngờ tới Tô Tiểu Bạch lại có thân pháp quỷ dị như vậy lại có thể vượt qua không gian trực tiếp đi tới trước mặt hắn!

Nhưng đây là một cơ hội tốt!

Nhìn trước mặt, hai tay Tô Tiểu bạch thả lỏng phía sau, chưởng môn Thiên Đao Môn nổi giận gầm lên một tiếng, trường đao trong tay chém ra.

“A Tị Đạo Tam đao!

Trảm ra ba đao.

Ba đao hiện thế bầu trời lập tức đen lại, vô số mây đen ngưng kết trên đỉnh đầu.

Trên đầu trời từng đạo sấm sét màu đen nổi lên, ánh đao màu đen của ba đao kia phá hủy ruộng đồng, có rất nhiều khí đen lan ra.

Giống như mọi thứ trước mặt đều hóa thành Ma vực.

Vô vùng quỷ dị nhưng lại ẩn chứ sức mạnh kinh khủng.

Sau khi ba đao này xuất hiện, Trịnh Bình giống như lâm đại dịch, rơi vào cảnh cực kỳ nguy hiểm, trên trán mồ hôi lạnh như mưa, không cần suy nghĩ lập tức vội vàng lui lại.

Trong lòng vô cùng sợ hãi.

Nhưng vào lúc này, Tô Tiểu Bạch trực tiếp bước lên trước, một bước này bước ra toàn bộ trời đất như bừng sáng.

Ngay cả mây đen vô tận kia cũng bắt đầu tản ra.

Chưởng môn Thiên Đao Môn biến sắc, gầm thét lên!

Linh lực toàn thân dâng trào như sông lớn, liều mạng rót vào trường đao trong tay.

Trường đao tản ra ánh sáng quỷ dị lại sắc bén.

Ngay cả ba đao chém ra lúc trước bây giờ cũng bắt đầu run rẩy!

Oanh!

Ba ánh đao đen như mực chém xuống.

Tô Tiểu Bạch ngẩng đầu lên, hai đạo tinh quang từ trong đôi mắt bắn mạnh ra.

Hai đạo tinh quang này bắn ra phát ra tiếng xé gió, dưới ánh mắt của tất cả mọi người dễ dàng va chạm với ba đao đang chém tới.

Phanh!

Vang lên tiếng nổ kịch liệt!

Hào quang chói sáng khuếch tán ra bốn phía bao phủ toàn bộ hoàng thành ở bên trong.

Kình phong cuồng bạo gào thét khuếch tán ra hất bay bốn phía cung điện, mà Trịnh Bình không kịp chuẩn bị bại lộ dưới sóng xung kích kinh khủng này, nháy mắt đã bị đánh bay ra ngoài.

Tinh quang bắn mạnh, chưởng môn Thiên Đao Môn cảm nhận được uy hiếp mãnh liệt bỗng nhiên chém ra từng đạo ánh đao.

Linh lực toàn thân rót vào trong đao, kinh mạch nháy mắt đã khô cạn, giống như sông nhỏ cạn kiệt.

Mà vô số ánh đao kia đã bao phủ hắn ở bên trong.

Phanh!

Phanh!

Phanh!

Tiếng nổ liên tục vang lên, từng đạo ánh đao sắc bén tản ra sức mạnh kinh khủng lại bị hai đạo tinh quang xuyên thủng!

Cực kỳ đơn giản, giống như những ánh đao này chính là hổ giấy tiện tay là có thể giết chết.

“Chuyện này không thể nào! Sao có thể như vậy!”

Nhưng chưởng môn Thiên Đao Môn lại biết ánh đao này cường đại đến mức nào, hắn đã từng chảm liên tiếp mười hai đao giết chết một cường giả Pháp Tướng, nhưng bây giờ hắn chém ra ánh đao vượt xa mười hai đạo.

Nhưng, nhưng lại dễ dàng bị ánh mắt xuyên thủng…

Đây cũng quá kinh khủng.

Điều này sao có thể!

Nhưng một màn này thật sự xảy ra, hai ánh mắt kia giống như hai mũi tên nhanh chóng bắn đến.

Trong giây lát đã xuyên qua hơn 10 đạo ánh đao phóng tới trước mặt hắn.

Hai mắt chưởng môn Thiên Đao Môn trừng lớn sắc mặt tái nhợt đến cực điểm, trơ mắt nhìn ánh mắt xuyên thủng hai đạo ánh đao cuối cùng, phù một tiếng xuyên qua đầu hắn bắn ra ngoài.

Trịnh Bình bịch một tiếng ngã nhào trên đất, chưởng môn Thiên Đao Môn lại chết dễ dàng như vậy… Đây chính là cường giả Pháp Tướng đó!

“Mơ tưởng mưu hại nữ nhân của bản tọa, chết!”

Sau khi xóa bỏ chưởng môn Thiên Đao Môn, ánh mắt Tô Tiểu Bạch đảo qua trên người Trịnh Bình, giọng nói lãnh lẽo.

Trịnh Bình nghe vậy lập tức hoảng sợ sắc mặt biến đổi, há mồm muốn nói gì đó.

Nhưng Tô Tiểu Bạch căn bản không cho hắn cơ hội nói chuyện, mắt sáng lên, một đạo tinh quang bắn mạnh ra xuyên thủng người Trịnh Bình!

“Tướng công sao ngươi lại giết hắn, chắc chắn hắn còn có đồng đảng…”

Trịnh Bình Nhụy không kịp ngăn cản, thấy Trịnh Bình đã chết cười khổ nói.

“Tướng công của ngươi sao có thể không nghĩ tới điểm này?”

Tô Tiểu Bạch lại cười nhạt: “Nàng còn ba hoàng huynh hoàng đệ, toàn bộ đều tham dự vào, chỉ cần nàng phái người đi bắt bọn họ thẩm vấn một phen tự nhiên sẽ có đáp án.”

Trịnh Chỉ Nhụy nghe vậy vô cùng kinh ngạc: “Tướng công làm sao ngươi biết?”

“Đương nhiên là nhìn ra được.”

Hết chương 1108.
Bình Luận (0)
Comment