Ta Có Hệ Thống Auto Tu Luyện (Bản Dịch)

Chương 1080 - Chương 1110. Trên Đường Gặp Yêu Ma

Chương 1110. Trên đường gặp yêu ma
Chương 1110. Trên đường gặp yêu ma

“Vào đi.”

Mới nói với Tô Tiểu Bạch xong, biết mình thiết hụt, Trịnh Chỉ Nhụy vốn định tu luyện thật tốt, trước tiên tu dưỡng thương thế, nhưng không ngờ ngoài cửa có người cầu kiến, lông mày nhíu lại nói.

“Mạt tướng tuân lệnh!”

Giọng nói thô lỗ vang lên, sau đó cất bước đẩy cửa tiến vào thư phòng.

“Chuyện gì?” Trịnh Chỉ Nhụy thấy người tới mở miệng hỏi.

“Khởi bẩm bệ hạ, đám người Trịnh Thuận đã bị bắt về quy án, hơn nữa ba người bọn họ đã thẳng thắn nhận tội việc âm thầm liên lạc với thủ hạ trong cung để cho đám người Trịnh Bình lẻn vào trong cung.”

Tướng sĩ kia nghe vậy lập tức chắp tay nói.

“Bọn họ tập hợp lại khởi binh tạo phản, bổn vương cũng chưa từng nghiêm trị họ, còn tha cho họ một con đường sống, bây giờ lại muốn âm thầm cho người giết trẫm.”

Trịnh Chỉ Nhụy nghe vậy lập tức giận dữ, mặc dù những người thân nhân này cùng huyết mạch với nàng nhưng mà lặp đi lặp lại nhiều lần muốn mưu hại nàng, là ai thì cũng không nhịn được.

“Cứ xử trí bọn họ theo luật pháp Đại Chiêu đế quốc.”

Trịnh Chỉ Nhụy không cần suy nghĩ nói.

“Dạ. Mạt tướng đã hiểu.”

Tướng sĩ kia nghe vậy lập tức chắp tay đáp.

Dựa theo luật pháp Đại Chiêu ám sát hoàng đế chính là một con đường chết, hơn nữa còn liên lụy đến cửu tộc.

Nhưng mà nếu nói liên lụy cửu tộc chẳng phải là muốn liên lụy cả Trịnh Chỉ Nhụy vào hay sao?

Nhưng mà bất kể như thế nào, đám người Trịnh Thuận chắc chắn phải chết, hơn nữa còn có Thiên Đao Môn, kết cục vô cùng thảm.

Thấy tướng sĩ kia quay người rời đi, thở ra một hơi, phẫn nộ trong lòng khó mà lắng được, trên ngực liên tục truyền đến đau nhói.

“Ngồi xuống dưỡng thương, nếu không thương thế của nàng sẽ bạo phát ra.”

Bên tai truyền đến tiếng Tô Tiểu Bạch thản nhiên nhưng lại làm người khác an tâm.

Trịnh Chỉ Nhụy không chút suy nghĩ bắt đầu vận chuyển công pháp.

Công pháp này là đại pháp là do Tô Tiểu Bạch hủy diệt một thế giới, luyện hóa một thế giới mới tạo thành.

Có thể nhắm thẳng lên cảnh giới chí tôn vĩnh hằng, giúp Trịnh Chỉ Nhụy thăng cấp lên cảnh giới Kim Tiên ở thế giới này chỉ là chuyện sớm muộn thôi.

Thấy Trịnh Chỉ Nhụy nghe lời ngồi xuống bắt đầu vận hành công pháp điều tức, mắt Tô Tiểu Bạch sáng lên, tiện tay để lại một tờ giấy quay người rời khỏi thư phòng.

Bây giờ Đại Chiêu đế quốc đã hoàn toàn ổn định lại, đại quân về tay Trịnh Chỉ Nhụy quản lý, ngay cả những hoàng tử tai họa ngầm kia cũng đã chết hết.

Lần này trong Đại Chiêu đế quốc cũng không còn gì có thể uy hiếp Trịnh Chỉ Nhụy.

Hơn nữa Tô Tiểu Bạch có thể thấy trước, không lâu nữa, Trịnh Chỉ Nhụy có thể bước vào cảnh giới Pháp Tướng.

Đến lúc đó thân là hoàng đế Đại Chiêu đế quốc lại còn là cường giả cảnh giới Pháp Tướng, thiên hạ này ai còn có thể đụng vào một cọng tóc gáy của nàng.

Mà Tô Tiểu Bạch lại là người tính tình tiêu sái không thích bị gò ép ở một chỗ, ở hoàng cung một thời gian dài chỉ cảm thấy không thú vị.

Tĩnh cực tư động (tĩnh quá nên tự động), Tô Tiểu Bạch đã sớm chuẩn bị rời khỏi, thấy chuyện này đều đã ổn định xuống đương nhiên sẽ không bỏ qua một cơ hội tốt như vậy.

Tô Tiểu Bạch để lại một điểm linh quang rồi hóa thành lưu quang bay lên không trung.

Trong Thiên Vũ đại lục, có rất nhiều vương triều.

Rời khỏi Đại Chiêu đế quốc, Tô Tiểu Bạch đi thẳng tới phía đông Đại Chiêu đế quốc Vĩnh quốc.

“Cái tiểu trấn nhỏ này lại hoang tàn vắng vẻ như vậy, chỉ còn lại thi thể đầy đất…”

Bay ở trên không trung, Tô Tiểu Bạch nhìn cái trấn nhỏ ở phía dưới, lắc đầu, trực tiếp phi thẳng về phía trước.

Cũng không muốn xen vào việc của người khác.

Tô Tiểu Bạch muốn đi nhưng có người lại không muốn để hắn đi.

Chỉ thấy trong trấn nhỏ, một đạo khói đen phóng lên trời hóa thành một đạo lưu quang màu đen, xuất hiện phía trước chỗ Tô Tiểu Bạch cần phải đi qua.

“Từ đâu tới một tên tiểu tử vắt mũi chưa sạch, nhìn thấy bản đại tướng quân thống lĩnh đại quân tàn sát nhân loại, chắc chắn là định đi mật báo tuyệt đối không thể để ngươi chạy.”

Chỉ thấy khói đen nồng đậm, trong đó một tên yêu quái đầu trâu thân người trong tay cầm xiên thép chỉ vào Tô Tiểu Bạch quát to.

Khóe miệng Tô Tiểu Bạch hơi cong lên, mình vốn không chú ý trong trấn nhỏ này rốt cuộc xảy ra chuyện gì, càng không nghĩ đi tới báo tin gì đó, yêu quái này đã tự mình xuất hiện…

“Nhìn ngươi như vậy đầu óc cũng không quá linh hoạt, ẩn giấu thật tốt không được sao? Cứ muốn đi ra chịu chết?”

Tô Tiểu Bạch lắc đầu thở dài.

“Vốn không muốn phiền phức, xéo nhanh sẽ giữ lại một mạng nhỏ của ngươi.”

Đây là chút kiên nhẫn cuối cùng của Tô Tiểu Bạch.

Nhưng tên ngưu yêu này lại cười lạnh một tiếng, chỉ cho là Tô Tiểu Bạch đang cười nhạo nó, lập tức giận dữ, lỗ mũi trâu bốc lên từng luồng khói trắng sương mù, thở hổn hển.

“Tiểu tử, ta thấy ngươi mới là tìm chết, dám ở trước mặt bổn gia gia đùa giỡn ra vẻ uy phong, ngươi có biết bổn gia gia là ai không, gia gia chính là một trong ba lôi sơn dưới trướng của Yêu Vương Lôi, tiên phong đại tướng quân.”

“Đã rất lâu không có ai dám ở trước mặt bản tiên phong phách lối cuồng vọng như vậy, các tiểu môn kết Yêu trận, giết tiểu tử này!”

Ngưu Ma vung tay lên, cười lạnh nói.

Chỉ thấy từng đạo khói đen từ dưới trấn nhỏ phóng lên trời, mặc dù đạo khói đen không hùng mạnh như Ngưu Ma này nhưng lại thắng ở số lượng rất nhiều.

Khoảng hơn mười nghìn đạo.

Hơn mười nghìn đạo khói đen đủ loại tiểu yêu quái tầng tầng lớp lớp trong tay cầm xiên thép búa giáo dữ tợn hét lớn lao về phía Tô Tiểu Bạch.

“Bây giờ đã biết bản tướng quân lợi hại! Ha ha!”

Ngưu Ma thấy hàng vạn tiểu yêu dâng Tô Tiểu Bạch lên lập tức đắc ý kêu to.

“Bản tướng quân còn không cần ra tay, thủ hạ tiểu yêu quái là đủ! Các tiểu yêu làm thịt tiểu tử này cho ta!”

“Giết!”

“Làm thịt tên tiểu tử nhân loại này!”

“Đáng tiếc không phải nữ nhân với tiểu hài tử, tiểu nữ hài ăn mới ngon nhất.”

“Có ăn là tốt rồi, bao nhiêu yêu quái còn không được ăn đâu, làm yêu nên biết đủ.”

Mấy vạn tiểu yêu gầm thét giết tới.

“Đây là một yêu trận lớn, đừng nhìn chỉ có chín nghìn tiểu yêu tạo thành trận, chỉ khi nào đại trận tạo thành, cho dù là đại quân loài người có tới mười vạn hai mươi vạn người cũng đừng hòng phá được trận.”

Thấy Tô Tiểu Bạch bị đại trận vây quanh, Ngưu Ma lập tức kêu to vô cùng đắc ý.

Thậm chí Ngưu Ma còn nghĩ tới, lát sau Tô Tiểu Bạch sẽ bị dọa đến tè ra quần, hoảng sợ đến quỳ xuống đất cầu xin tha thứ không chừng.

Nhưng Ngưu Ma nhìn thấy, trong vòng vây đại trận Tô Tiểu Bạch nhếch miệng cười nhạt.

“Phải không!”

Giọng nói bình tĩnh thậm chí mang theo lạnh như băng vang lên.

Một đạo ánh sáng sáng chói phóng lên trời!

Uy áp kinh khủng lấy Tô Tiểu Bạch làm trung tâm nháy mắt điên cuồng nổ tung ra bốn phía.

Đại trận chín nghìn tiểu yêu tạo thành kia vô cùng tức giận dính vào cùng một chỗ, giống như hợp thành một tòa thành trì, tòa thành trì này dưới ánh nắng chiếu rọi, hắc phòng lăn lộn giống như địa ngục.

Nhưng cảnh tượng kinh khủng như vậy lại bị cột sáng xông lên trời này đánh tan trong nháy mắt!

Toàn bộ khói đen trên đại trận đều hóa thành không khí.

Lúc linh lực mạnh mẽ cuồng bạo đập vào bốn phía xung quanh, các tiểu yêu chỉ cảm thấy mình bị một luồng sức mạnh cường đại vô cùng kinh khủng đánh sâu vào.

Bị đập bay ra ngoài!

Giống như bị một ngon núi to bay tới đập vào một phát.

Hoa mắt chóng mặt, từng tia máu tươi bắn tung tóe ra.

Máu tươi rơi xuống như mưa lẫn vào trong hỗn độn cuồn cuộn sương mù.

Hết chương 1110.
Bình Luận (0)
Comment