Ta Có Hệ Thống Auto Tu Luyện (Bản Dịch)

Chương 1081 - Chương 1111. Yêu Đấu Trận

Chương 1111. Yêu đấu trận
Chương 1111. Yêu đấu trận

Nhưng sau một khắc, làn sóng xung kích vô cùng vô tận giống như vương dương, nháy mắt đã làm vô vàn khói đen này tách ra.

“Cái, cái gì!”

Sắc mặt Ngưu Ma biến đổi, kinh ngạc kêu lên, gương mặt không dám tin.

Đây chính là yêu đấu trận, cho dù là 10 vạn 20 vạn chiến sĩ tinh nhuệ con người cũng đừng hòng phá được đại trận này.

Nhưng bây giờ lại bị một tên tiểu tử không biết từ đâu ra một chiêu liền phá xong.

Chuyện này càng làm cho người ta kinh hãi hơn.

“Tuyệt đối không thể để tiểu tử này chạy, e rằng tiểu tử này đã biết được cửa của yêu đấu trận này rồi, nếu như để hắn chạy bí thuật này sẽ lộ ra bị nhân loại biết, về sau yêu đấu trận sẽ không còn ưu thế nữa.”

Ngưu Ma lấy lại tinh thần, sắc mặt khó coi, dữ tợn kêu lên:

“Giết cho ta, nhất định phải giết tiểu tử này, tuyệt đối không thể để hắn chạy thoát!”

Lúc này không phải lúc đùa giỡn tỏ uy phong mà là lúc giết người.

Mà vì yêu ma, vì để các yêu ma luôn chiếm được thế thượng phong phải giết tiểu tử này.

Chuyện này vô vùng hệ trọng!

Nhưng đợi Ngưu Ma gào thét giận dữ xong lại phát hiện tất cả tiểu yêu đều bay ngược ra ngoài, miệng phun ra máu, đa số yêu quái đều bị thương nặng, bây giờ còn không thể đứng dậy chứ đừng nói là đi giết tiểu tử này!

Sắc mặt Ngưu Ma biến đổi thở hổn hển mắng: “Một đám phế vật, một đứa nhà quê không biết từ đâu ra đã làm các người thành như vậy…”

Nói xong liên tục lắc đầu, bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn Tô Tiểu Bạch đang đứng tại chỗ cười như không cười.

“Tiểu tử, từ đâu ngươi nhìn ra được cách tách yêu đấu trận, mau nói ra ta sẽ tha chết cho ngươi.”

Ánh mắt Ngưu Ma lóe lên, lập tức nghĩ ra một ý hay, trước tiên dụ tên tiểu tử này làm sao biết được sơ hở của yêu đấu trận, từ đó có thể hoàn thiện đại trận tiếp đó mới giết.

Để sơ hở đại trận trở thành bí mật mãi mãi không có ai biết- Đây thật là một ý không tồi!

Ngưu Ma vô cùng mừng rỡ, càng ngày càng cảm thấy mình là một thiên tài.

Nhưng mà Tô Tiểu Bạch cũng không rảnh đi chú ý tới cái gọi là yêu đấu trần này.

Trong mắt hắn loại đại trận trăm chỗ sơ hở này, khắp nơi đều là sơ hở, lại còn phải đàm luận từ đâu nhìn ra được sơ hở?

Cho nên Tô Tiểu Bạch không thể trả lời vấn đề này của Ngưu Ma.

Thấy Tô Tiểu Bạch trầm mặc, Ngưu Ma tức giận, cho rằng Tô Tiểu Bạch là nhân loại nên không muốn trả lời hắn!

“Tiểu tử thúi, ta thấy ngươi chán sống rồi.”

Ngưu Ma nổi giận gầm lên, thân thể thấp xuống đột nhiên bay lên không trung đánh thẳng tới chỗ Tô Tiểu Bạch, xiên thép trong tay liên tục vung lên, bên trong kình phong gào thét, xiên thép cắm thẳng đến Tô Tiểu Bạch.

Phanh!

Tô Tiểu Bạch tiện tay vung lên, xiên thép đâm lên lúc cách Tô Tiểu Bạch một bước chân, xiên thép giống như đụng phải một tòa núi cao.

Ngưu Ma dừng lại trên không trung, hai tay run rẩy kịch liệt, một lực lượng vô cùng cường đại đánh vào từ xiên thép truyền tới.

Ngưu Ma trợn mắt há hốc mồm, vô cùng kinh hãi nhìn Tô Tiểu Bạch vẫn không nhúc nhích ở trước mặt.

Mình đã toàn lực cắm xuống, thân là yêu ma, sức mạnh của cơ thể vô cùng kinh khủng, Ngưu Ma từng giao thủ cùng mấy cường giả nhân loại, về sức mạnh thân thể không con người nào là đối thủ của hắn.

Chiêu này cắm xuống, dựa theo tình huống bình thường chỉ cần một chiêu này đã có thể xuyên thủng người!

Nhưng bây giờ mình cắm xuống còn chưa chạm tới người này…

“Rống!”

Ngưu Ma nổi giận gầm lên một tiếng, hai mắt đỏ ngầu, hai tay nắm chặt xiên thép, liên tục vung về phía Tô Tiểu Bạch.

Nhưng vào lúc cách Tô Tiểu Bạch một bước lại là rãnh trời, cho dù hắn cố gắng giãy giụa như thế nào cũng không thể phá bỏ khoảng cách một bước này.

Tô Tiểu Bạch lắc đầu, đối phó với loại yêu quái chỉ có sức lực không có đầu óc này, hắn còn chẳng muốn ra tay.

Tiện tay vung lên, một cơn gió lớn gào thét, Ngưu Ma đang vung xiên thép cảm thấy một luồng sức mạnh kinh khủng bộc phát ra.

Ngay cả một chút lực phản kháng cũng không có, cả ngươi như lá rụng gặp phải bão lập tức hóa thành một vệt sáng bị hất bay ra ngoài.

Nháy mắt đã biến mất không thấy tung tích.

Tiểu yêu đầy đất còn đang phất cờ reo hò, kêu to, nghĩ không biết Ngưu Ma sẽ làm gì với Tô Tiểu Bạch.

Nhưng mà ai ngờ Ngưu Ma lại không phải đối thủ của con người kia, vung tay lên đại tướng quân của bọn hắn đã bị hất bay…

Thế thì còn đánh gì nữa?

Tiếng phất cờ reo hò cổ vũ nháy mắt biến mất, tất cả mọi người đều cảm nhận được ánh mắt Tô Tiểu Bạch nhìn tới, cơ thể run rẩy vội vàng cúi đầu.

Không dám nói chuyện, chỉ sợ chọc giận Tô Tiểu Bạch, hắn sẽ vung tay lên làm thịt tất cả bọn họ.

Nhưng mà Tô Tiểu Bạch cũng không có thời gian lãng phí trên người những tiểu yêu quái này, hóa thành một vệt sáng bay thắng về phía thành trì đằng trước.

“Các ngươi nói xem, người kia là ai, sao lại lợi hại vật, tiên phong đại tướng quân cũng không phải là đối thủ của hắn…”

“Ai biết được, chắc là lão yêu quái từ thâm sơn đi ra ngoài, không phải trong nhân loại có rất nhiều lão yêu quái sao…”

“Tê! Như vậy chúng ta nhanh chóng đi báo cho đại vương…” Tiểu yêu thấy Tô Tiểu Bạch hóa thành một vệt sáng thoáng qua, thi nhau mở miệng nghị luận.

Mà đúng vào lúc này, Ngưu Ma cưỡi khói đen xông trở lại, lỗ mũi trâu con mắt lớn nắm xiên thép liên tục liếc nhìn bốn phía.

“Tiểu tử kia đâu! Tên tiểu tử thúi kia đâu, hôm nay lão tử nhất định phải làm thịt hắn!”

“Tướng quân, tiểu tử kia đã chạy đi rồi, không biết đi đâu…”

“Nếu không chúng ta trở về báo với đại vương…”

Các tiểu yêu thấy thế, vội vàng tiến lên báo cáo.

“Báo! Nhất định phải báo cáo với đại vương, để đại vương trả thù cho ta, làm thịt tiểu tử thúi kia!”

Ngưu Ma nghe vậy liên tục gật đầu, vung tay lên một đạo yêu khí tràn ra vây quanh các tiểu yêu, sau đó quay người hóa thành một đạo lưu quang màu đen, biến mất ở phía chân trời.

Núi Thiên Sát lúc đầu có tên là núi Ngũ Phong, vốn là một dãy núi cực lớn còn có năm tòa núi nhỏ nên mới có tên Ngũ Phong.

Nhưng mà kể từ khi yêu ma xuất thế, có một đại yêu nghìn năm chiếm giữ nơi này, sau đó hắn đã đổi tên núi thành Thiên Sát.

Núi Thiên Sát đã bị yêu khí đen như mực bao phủ nhiều năm.

Lúc này, Ngưu Ma mang theo một đám tiểu yêu phi thẳng đến đỉnh núi Thiên Sát.

Đến ngọn núi cao nhất, bỏ lại tiểu yêu, trực tiếp xông vào trong động sát khí, cả đường khuôn mặt khổ sở như phải chịu biết bao ủy khuất.

“Đại vương, ngài nhất định phải làm chủ cho tiểu yêu!”

“Hử? Xảy ra chuyện gì? Không phải bản vương cho ngươi đi tàn sát cái trấn nhỏ gần đây sao, sao bây giờ lại trở về?”

Trong động, trên một chiếc ghế đá, hán tử cường tráng trên trán có một chữ Vương nhìn chằm chằm Ngưu Ma hỏi.

“Đại vương, tiểu nhân đúng là dựa theo mệnh lệnh đi tàn sát trấn nhỏ, nhưng mà không biết từ đâu xuất hiện một tên tiểu tử, tiểu tử kia thực lực quá mạnh mẽ một chiêu đã phá được yêu đấu trận mà đại vương ban thưởng.”

Hết chương 1111.
Bình Luận (0)
Comment