Ta Có Hệ Thống Auto Tu Luyện (Bản Dịch)

Chương 1082 - Chương 1112. Đến Thành Liễu Châu

Chương 1112. Đến thành Liễu Châu
Chương 1112. Đến thành Liễu Châu

Ngưu Ma nghe vậy bắt đầu kêu khổ.

“Cái gì? Một chiêu đã phá được yêu đấu trận?”

Tráng hán nghe xong lập tức biến sắc, không thể tin nói.

“Đúng vậy đại vương, tiểu tử kia vung tay lên liền có một cột sáng ngất trời xuất hiện, sau đó đại trận bị phá, hơn 9000 tiểu yêu bị thương nặng tại chỗ!”

Ngưu Ma gật đầu liên tục, nhớ đến cảnh tượng lúc đó, hắn cũng không nhịn được toát mồ hôi lạnh toàn thân, lúc lấy lại tinh thần cũng cảm thấy may mắn vì mình đần độn trực tiếp giao thủ với người kia may không bị người kia làm gì!

“Sau đó thì sao, người kia bỏ đi?”

Tráng hán chau mày hỏi.

“Dĩ nhiên không phải, tiểu nhân nắm xiên thép đi ngăn cản hắn đại chiến một trận với hắn…”

Ngưu Ma chấn động tinh thần. Vội vàng mở miệng nhưng thấy ánh mắt hoài nghi dò xét của đại vương, giọng nói lại thấp xuống.

“Người kia vung tay lên, tiểu nhân không biết đã bị bay đến nơi nào…”

“Từ đâu xuất hiện một cao nhân như vậy…”

Hổ đại vương nghe vậy chau mày, dựa theo lời kể của Ngưu Ma thì thực lực của cường giả này e rằng cũng chỉ kém hắn một chút.

Nhưng vì sao hắn chỉ đánh bại những tiểu yêu này mà không trực tiếp giết bọn họ…

“Đại vương, ngài nhất định phải làm chủ cho tiểu nhân!”

Thấy mặt hổ đại vương đầy vẻ do dự, Ngưu Ma liền đập đầu xuống đất, kêu khóc vô cùng oan ức.

“Bản vương biết, nếu như lần sau gặp được tiểu tử kia, nhất định làm thịt hắn trút giận cho ngươi.”

Thấy Ngưu Ma khóc rống lên, tráng hạn vội vàng khoát tay vẻ mặt không kiên nhẫn.

“Bây giờ đại sự quan trọng hơn, trước tiên lấy được cái thành Liễu Châu kia đã!”

“Tiểu nhân đã hiểu, tiểu nhân chỉ là tức giận tên kia nhục mạ đại vương, nói yêu quái núi Thiên Sát chúng ta đều là phế vật… Một đám ô hợp…”

Ngưu Ma thấy thế nháy mắt nói…

“Cái gì! Tên tiểu tử thúi kia dám nhục mạ thiên!”

Hổ đại vương nghe vậy giận dữ từ trên ghế nhảy dựng lên, sắc mặt đỏ lên.

“Tiểu tử thúi tự tìm chết! Truyền lệnh của ta, tìm tung tích của tên tiểu tử thúi kia, chỉ cần phát hiện hắn lập tức báo cho bổn đại vương!”

“Tiểu nhân tuân lệnh, tiểu nhân đi xử lý luôn!”

Thấy hổ đại tức giận đến đứng bật dậy, Ngưu Ma mừng rỡ vội vàng chắp tay đến.

“Còn có, đi nói cho sói hoang, nhanh chóng dẫn người giết vào thành Liễu Châu, trước lấy được thành Liễu Châu kia rồi nói sau.”

Trước khi Ngưu Ma rời đi, tráng hán mở miệng nói.

“Dạ!”

Ngưu Ma gật đầu lia lịa, quay người rời đi.

Tô Tiểu Bạch giải quyết xong Ngưu Ma trực tiếp bay lên không trung đi thẳng về phía trước.

Một lát sau liền nhìn thấy một tòa thành trì nguy nga hùng vĩ.

Tòa thành trì này có tường thành rất cao và dày.

Tường thành đô thành của hai quốc gia Đại Chiêu đế quốc và Đại Tô đế quốc cũng không chắc chắn bằng tường thành của thành Liễu Châu.

“Ngươi dừng bước!”

Tô Tiểu Bạch tiến lên, chuẩn bị vào thành lại bị tướng sĩ thủ cửa thành ngăn lại.

Vừa dừng bước đã thấy tướng sĩ thủ thành tiến lên mang một tấm gương cực lớn ra soi.

Ánh mắt Tô Tiểu Bạch đảo qua lập tức nhìn ra tấm gương này dùng để chiếu yêu.

Kính chiếu yêu!

Một tòa đô thành lớn như vậy đều trang bị loại vật này, chẳng lẽ nơi này rất nhiều yêu ma quỷ quái sao?

Lông mày Tô Tiểu Bạch nhíu lại, trên đoạn đường bay tới đây, khí tức yêu ma ngút trời.

Có chỗ nồng đậm giống như mây đen, có chỗ lại chỉ rải rác từng mảng.

“Không có vấn đề, tiến vào.”

Tướng sĩ thủ thành thấy trong kính chiếu yêu Tô Tiểu Bạch không có biến thân, vẫn là dáng vẻ ban đầu liền khoát tay áo nói.

Tô Tiểu Bạch cất bước đi vào trong thành Liễu Châu.

Thành Liễu Châu, mặc dù người đến người đi nhưng Tô Tiểu Bạch vẫn cảm nhận được rõ ràng bầu không khí ở đây rất ngưng trọng.

Trên mặt mọi người không nhìn thấy một chút biểu tình nào khác toàn bộ đều là chau mày, mặt buồn rười rượi.

Nhưng người thành trì này đúng là rất nhiều, trên đường phố người đến người đi, hai bên đường phố trong các gian hàng càng nhiều người.

Giống như tất cả mọi người đều đang dự trữ thức ăn.

Mọi quầy hàng bán lương thực, rau cỏ trong thành đều rất nhiều người.

Nhưng mà một số gian hàng trang sức, tơ lụa vải vóc lại ít người hơn rất nhiều.

Tiếp tục đi dọc theo đường phố, rất nhanh đã nhìn thấy một trà lâu hoa anh thảo.

Trong trà lâu rất náo nhiệt, Tô Tiểu Bạch cất bước đi vào trong.

“Khách quan mời vào bên trong, khách quan đi mấy người ạ?”

Có tiểu nhị vắt khăn tay trắng trên vai nở nụ cười chào đón hỏi.

Từ lúc bước vào trong thành Liễu Châu lần đầu nhìn thấy nụ cười.

“Một người, tìm một nơi yên tĩnh chút.”

Liếc mắt nhìn lầu một, đã ngồi đầy người, tiếng người huyên náo, Tô Tiểu Bạch mở miệng lạnh nhạt nói.

“Được, khách quan lầu hai, mời!”

Tiểu nhị làm một động tác thỉnh, sau đó đi ở phía trước dẫn đường, dẫn Tô Tiểu Bạch lên lầu hai.

Lầu hai yên tĩnh hơn một chút nhưng mà phần lớn đều đã có người ngồi, trùng hợp là một bàn gần cửa sổ có khách nhân vừa rời đi.

Tiểu nhị bước nhanh lên trước thu thập xong cái bàn kia quay ra nói với Tô Tiểu Bạch: “Khách quan mời ngồi, vừa hay gần cửa sổ, có thể nhìn được quang cảnh bên ngoài.”

Tô Tiểu Bạch gật gật đầu đi thẳng qua ngồi xuống. Gần cửa sổ đúng là rất tốt, ngẩng đầu là có thể nhìn thấy một nửa thành Liễu Châu, cúi đầu lại thấy con phố phía dưới người qua lại…

“Một ấm trà Long Tỉnh với một chút điểm tâm.”

Tô Tiểu Bạch mở miệng nói.

“Khách quan chờ chút, ta lập tức đi chuẩn bị.”

Tiểu nhị nghe vậy vội vàng đáp một tiếng quay người bước đi.

Tô Tiểu Bạch liếc nhìn lầu hai, thấy có nhiều người đều mang các loại binh khí, vẻ mặt nghiêm túc đang nghị luận.

“Ngũ đại Yêu Vương núi Thiên Sát kia không chừng lúc nào đó sẽ tới tiến công thành Liễu Châu chúng ta, đúng là nghiệp chướng mà!”

“Cmn, cả ngày lo lắng sợ hãi, sao triều đình với những tông môn tu hành kia mỗi bên đứng ra chọn lựa một ít nhân thủ đi giết yêu quái trên núi Thiên Sát.”

“Ngươi nói phải không, trước đó vài ngày Yêu Vương núi Thiên Sát đó đột kích tấn công thành Liễu Châu cmn chết hơn mười vạn người! Haiz!”

“Thời gian này không biết vượt qua như thế nào, không biết lúc nào đám yêu quái kia sẽ đánh vào…”

Một cái bàn gần đó, các hán tử cầm đao kiếm đang cúi đầu nghị luận.

Những người này linh lực trên người phun trào nhưng tu vi hơi kém.

Tuy nhiên trên người mỗi người đều mang chút máu sát khí.

Xem ra đã nhiễm không ít máu tươi.

Cũng không biết là giết những yêu quái kia hay là giết người.

“Núi Thiên Sát chắc là một dãy núi có năm ngọn núi nhỏ mà lúc trước ta đã đi ngang qua.”

Tô Tiểu Bạch nghe vậy thầm gật đầu.

Nhưng mà Vĩnh Quốc này yêu ma tràn lan, lại không có ai đi trấn áp, chuyện này có chút kỳ quái.

Dù sao lúc Tô Tiểu Bạch bước vào thành Liễu Châu, thần thức cũng đã khuếch tán ra phát hiện trong thành này không những có cường giả Pháp Tướng đỉnh phong mà còn có người nửa bước Độ Kiếp!

Xem ra ở Vĩnh Quốc này, người tu hành có thực lực vượt xa Đại Tô đế quốc và Đại Chiêu đế quốc.

Hết chương 1112.
Bình Luận (0)
Comment