Nhưng mà lại bị những yêu ma này cuốn lấy, làm cho những người tu hành trong nước phải chiến đấu với yêu ma.
“Khách quan trà Long Tỉnh, hạt dưa và đậu phộng của ngài.”
Đang suy nghĩ, tiểu nhị bưng đĩa bước nhanh đến, mang nước trà với đậu phộng các loại để lên trên bàn, sau đó mới nhìn Tô Tiểu Bạch
“Khách quan ngài còn cần gì nữa không?”
“Không cần.”
Tô Tiểu Bạch khoát tay.
“Được, khách quan khi nào ngài cần cứ gọi ta!”
Tiểu nhị gật đầu nói, sau đó quay người rời đi.
Tô Tiểu Bạch uống trà Long Tỉnh, ăn đậu phộng vô cùng nhàn nhã.
Lúc này một trận tiếng bước chân từ dưới cầu thang vang lên.
Chỉ thấy một lão giả mặt áo gai vải thô đơn giản nhưng tinh thần phấn chấn từ cầu thang đi tới.
Nhìn lướt qua lầu hai, phát hiện đã hết chỗ, hơn nữa phần lớn đều đã ngồi đầy người.
Đang khẽ nhíu mày lại phát hiện bàn gần cửa sổ chỉ có một người ngồi, ánh mắt lão giả hơi liếc, cất bước đi tới.
“Vị huynh đệ này, một người sao?”
Tô Tiểu Bạch đang nhìn ra ngoài cửa sổ, nghe vậy quay người nhìn lão giả tóc trắng mặt hồng bên cạnh.
“Đúng vậy.”
“Có ngại thêm một người? Nhiều người có thể trò chuyện một chút, sẽ không buồn chán.”
Lão giả mìm cười dò hỏi.
“Tùy ý.”
Tô Tiểu Bạch thản nhiên mở miệng… Lão giả thấy thế gật đầu ngồi ở trước mặt Tô Tiểu Bạch, gọi tiểu nhị muốn một ấm trà.
Sau đó liếc mắt đánh giá từ trên xuống dưới một phen, lão giả mở miệng cười nói: “Vị huynh đệ này, trước đó lão hủ chưa từng gặp ngươi, lần đầu tới Liễu Châu?”
“Làm sao ngươi biết ta không phải người ở đây, chẳng lẽ tất cả mọi người trong thành Liễu Châu ngươi đều gặp qua sao?”
Tô Tiểu Bạch nghe vậy khóe miệng nhếch miệng một cái, hỏi ngược lại.
“Dĩ nhiên không phải, mà là khí chất của ngươi làm cho người khác gặp qua rất khó quên, nếu như trước đó lão hủ gặp qua ngươi nhất định sẽ nhận ra ngươi.”
Lão giả lắc đầu, giải thích nói: “Mà lão hủ ở trong thành Liễu Châu này đã hơn hai mươi năm, có thể nói phần lớn người đều đã gặp qua, cho nên mới xác định ngươi không phải người thành Liễu Châu .”
Tô Tiểu Bạch nghe vậy gật đầu một cái, quan sát lão giả từ trên xuống dưới một chút, lúc này mới nói: “Đúng vậy hôm nay là lần đầu tiên ta tới thành Liễu Châu.”
“Ta biết chắc chắn là như vậy, nhưng mà lúc này huynh đệ tới thành Liễu Châu, cũng không phải là một lựa chọn sáng suốt.”
Lão giả gật đầu vừa cười vừa nói.
“A? Xin rửa tai lắng nghe.”
Lông mày Tô Tiểu Bạch nhíu lại nói.
“Năm động phủ trong núi Thiên Sát đang có năm Yêu Vương trú đóng, ngũ Đại Yêu Vương kia có thực lực vô cùng cường đại đều có tu vi cảnh giới Độ Kiếp!”
Lão giả cười giải thích nói: “Hơn nữa ngũ đại Yêu Vương kia ngấp nghé thành Liễu Châu cung cũng không phải chuyện một hai ngày, từng nhiều lần dẫn đại quân tiến công thành Liễu Châu.”
“Nếu không phải đại quân trong thành Liễu Châu liều chết chống cự còn có những người tu hành khác xung phong tới đây đảm nhận, cộng thêm đại trận hộ thành trong thành Liễu Châu, mới ngăn được tiến công của Đại Yêu Vương. Nếu không phải như vậy bây giờ thành Liễu Châu đã sinh linh đồ thán…”
“Bị ngũ Đại Yêu Vương chiếm giữ.”
“Thì ra là như vậy.”
Tô Tiểu Bạch gật đầu: “Dựa theo lời lão tiên sinh thì bây giờ đúng là không phải dịp tốt để đến thành Liễu Châu.”
Nói xong, Tô Tiểu Bạch vừa chuyển, ngược lại hỏi: “Tuy thực lực Yêu Vương cường đại nhưng mà triều đình Vĩnh quốc, tông môn tu hành thực lực cũng không yếu, sao không phái cao nhân đến đây cùng nhau trấn áp năm Đại Yêu Vương kia?”
“Huynh đệ ngươi có điều không biết.”
Lão giả nghe vậy cười khổ một tiếng, khoát tay nói: “Vĩnh quốc lãnh thổ rộng lớn, nhân khẩu đông, tông môn tu hành mọc lên như rừng, đây vốn là chuyện tốt, nhưng mà không ngờ rằng, họa cũng từ đây lên.”
“Hơn phân nửa lãnh thổ Vĩnh quốc đều nằm trong cửa ra vào của Yêu Vực Ma Vực, hơn nữa ở Vĩnh quốc có đến hơn 20 cái cửa ra , bây giờ Yêu Vực Ma Vực phong ấn trên phạm vi lớn bị suy yếu đã không đủ tác dụng để trấn áp cửa ra.”
“Các đại yêu ma từ lối ra thi nhau đi tới mặt đất gây sóng gió làm hại một phương, số lượng rất nhiều.”
Nghe đến đó, Tô Tiểu Bạch đã đoán được lời nói kế tiếp của lão giả, nhất định là phần lớn người tu luyện, tu hành trong tông môn đang bận trấn áp nơi khác.
Cho nên không rảnh quan tâm đến chuyện khác.
Quả nhiên câu tiếp của lão giả đúng là nói như vậy.
“Vậy cũng phải nghĩ cách, dần dần đánh tan năm đai Yêu Vương, chẳng lẽ cứ ở nguyên tại chỗ nhìn bọn họ gây sóng gió, giết hại người sao?”
Chờ lão giả nói xong, Tô Tiểu Bạch nghi ngờ hỏi.
“Có lòng mà không đủ lực!” Lão giả thở dài một tiếng, liên tục lắc đầu, mặt đầy khổ tâm.
“Năm đại Yêu Vương kia, tất cả đều là Độ Kiếp kỳ, trong thành Liễu Châu có một người tu hành cảnh giới Độ Kiếp, đi núi Thiên Sát sợ là cũng bị đại Yêu Vương cùng nhau lên làm thịt.”
“Hơn nữa chủ yếu là những yêu quái trên núi Thiên Sát kia đều tu luyện một loại trận pháp hình như gọi là yêu đấu trận, mấy ngàn tiểu yêu tụ lập lại bố trí ra trận pháp có thể ngang với một vị Pháp Tướng hậu kỳ!”
“Thực lực chêch lệch quá xa…”
Lão giả cười khổ, nếu không phải vì cái yêu đấu trận này thì những người tu hành trong thành Liễu Châu còn có thể thử đánh lén một vị Yêu Vương.
Nhưng mà dưới trướng những Yêu Vương kia đều có hơn 10 vạn tiểu yêu.
Hơn 10 vạn tiểu yêu bố trí yêu đấu trận là hơn mười cường giả Pháp Vương hậu kỳ…
Làm sao đánh lén?... “Thì ra là thế, ha ha.”
Tô Tiểu Bạch nghe vậy nhàn nhạt mở miệng, giọng nói vô cùng bình tĩnh.
“Không có gì nữa sao?”
Sắc mặt lão giả lại biến đổi, mặt đầy nghi ngờ đánh giá Tô Tiểu Bạch.
“Huynh đệ tuổi còn trẻ mà khẩu khí cũng không nhỏ, cái yêu đấu trận kia bố trí xuống làm sao người có thể chạy thoát?”
“Yêu đấu trận có sơ hở trí mạng.”
Tô Tiểu Bạch nghe vậy lại không để ý đến hoài nghi của lão giả mà thản nhiên nói.
“Mặc dù yêu đấu trận cường đại nhưng chỉ cần nhằm vào hướng đông, gặp yêu là giết sẽ có thể phá đại trận này!”
Đương nhiên, đây là một sơ hở đơn giản cũng là loại dễ phá nhất của yêu đấu trận.
“Còn một loại nữa, chính là trong yêu đấu trận, đông tay nam bắc đều có mắt trận, một vị tiểu yêu được coi như mắt trận!”
Tô Tiểu Bạch thản nhiên nói, lão giả kia trợn mắt há hốc mồm, vô cùng khiếp sợ.
“Chỉ cần giết năm tiểu yêu này đại trận cũng bị phá.”
“Đây… Đại trận này có thể phá đơn giản như vậy…”
Trên khuôn mặt lão giả tràn đầy khiếp sợ, căn bản không dự đoán được, đại trận làm tất cả người tu hành bó tay, lại có thể phá đơn giản như vậy.
“Không đơn giản chút nào.” Tô Tiểu Bạch lắc đầu.
Tất nhiên phòng tuyến yêu đấu trận đều bố trí ở phía đông, có thể giết vào trong đại trận luôn phá vây theo hướng đông, ít nhất cần người cảnh giới Pháp Tướng mới có thể giết ra ngoài.
Mà muốn giết năm tiểu yêu ở các hướng, nhất thiết phải giết chết cùng lúc.
Nếu không những tiểu yêu này sẽ bổ sung vào vị trí, đại trận vẫn sẽ không thể phá được.