Thời gian dài, Vô Ưu cốc này đã trở thành nơi tụ tập của đông đảo đệ tử, thậm chí cũng có các trưởng bối của Thiên Kiếm Môn đi tới đây dò xét.
Tô Tiểu Bạch cùng Liễu Nhược Tuyết vừa tới bên ngoài Vô Ưu cốc đã thấy bảy tám người đang tụ tập tại bên ngoài.
“Liễu như Tuyết cô nương, sao ngươi lại tới đây.”
“Phải gọi thế giới, Liễu Nhược Tuyết sư tỷ chính là đệ tử thân truyền của chưởng môn , thân phận cực kỳ tôn quý!”
“Liễu Nhược Tuyết sư tỷ, đây là lần đầu tiên ngươi tới Vô Ưu cốc, nếu không thì chúng ta dẫn đường cho ngươi?”
Những người này nhìn thấy Liễu Nhược Tuyết, lập tức nhiệt tình xông tới.
Lông mày Liễu Nhược Tuyết khẽ nhíu, nàng cũng không thích nhiều người, hơn nữa lần này tới là muốn ngắm cảnh cùng Tô Tiểu Bạch, cho nên vô cùng dứt khoát cự tuyệt nói: “Không cần phiền phức các vị sư đệ.”
Bảy tám người kia nghe vậy, lập tức có chút thất vọng, cũng chỉ đành gật đầu một cái sau đó rời đi.
Nhưng mà sau khi rời đi lại cẩn thận quan sát Tô Tiểu Bạch bên cạnh Liễu Nhược Tuyết .
“Người kia là ai, tại sao lúc trước chưa bao giờ thấy.”
“Ai biết người kia là ai, nhưng chắc chắn hắn không phải đệ tử nội môn chúng ta !”
“Chỉ là nhìn qua có vẻ vô cùng thân cận với Liễu Nhược Tuyết, đây là có chuyện gì?”
Đám người nghị luận ầm ĩ, trong ánh mắt nhìn Tô Tiểu Bạch đều có chút ghen ghét.
Dù sao trong thời gian bốn năm ngày Liễu Nhược Tuyết tiến vào Thiên Kiếm Môn tu luyện, tính cách có chút cao lãnh.
Không dễ dàng thân cận.
Bao nhiêu nội môn đệ tử muốn thân cận cùng Liễu Nhược Tuyết, nhưng đều bị Liễu Nhược Tuyết không để ý .
Hai người cũng không để ý tới những nghị luận này, chỉ cất bước đi vào trong cốc.
Nhưng đúng vào lúc này, bọn người Tần Tiêu cách đó không xa một mực quan sát nơi này, sắc mặt cực kỳ khó coi.
Nhất là Tần Tiêu, khuôn mặt đã sắp chuyển thành màu đen!
“Tần Tiêu sư huynh, tiểu tử kia là ai, vậy mà đi gần Liễu Nhược Tuyết sư tỷ như vậy!”. “Cả Thiên Kiếm Môn này không người nào không biết Tần Tiêu sư huynh mới là người xứng đôi nhất với Liễu Nhược Tuyết thế giới , tiểu tử này còn dám tới gần Liễu Nhược Tuyết, ta thấy là đang tự tìm đường chết!”
“Loại a miêu a cẩu không biết từ nơi nào chui ra này, chắc chắn là không có ý tốt. Tần Tiêu sư huynh ngươi chỉ cần ra lệnh một câu, huynh đệ chúng ta lập tức xông lên giáo huấn tiểu tử kia thật tốt!”
“Không sai, nhất định phải giáo huấn hắn, để cho hắn cách Liễu Nhược Tuyết sư tỷ xa xa!”
Mấy người vây quanh ở bên cạnh Tần Tiêu nhao nhao mở miệng mắng.
Điều này khiến tâm tình Tần Tiêu càng thêm bực bội, bỗng nhiên khoát tay: “Tất cả im lặng!”
Thấy sắc mặt Tần Tiêu khó coi, những người này nhao nhao im lặng lại, không dám nhiều lời.
Sắc mặt Tần Tiêu tái xanh, ánh mắt lóe lên nhìn chằm chằm hai người tiến vào sơn cốc, trong lòng đã hạ quyết tâm.
Lập tức đứng dậy, dẫn những người này cũng tiến vào sơn cốc.
Trong ssơn cốc, đông đảo đệ tử Thiên Kiếm Môn , mấy người cùng tụ lại một chỗ, thảo luận vấn đề tu hành.
Cũng có đệ tử đang thi triển chiêu thức mình mới tu luyện được.
Vô cùng náo nhiệt.
Liễu Nhược Tuyết thấy cảnh này, hai mắt lập tức sáng lên, cả ngày chỉ đi tảo khóa, quá nghiêm túc khiến cho nàng cảm thấy mình sắp già rồi.
Đi tới nơi này lại làm cho Liễu Nhược Tuyết cảm thấy mình trẻ lại không ít.
“Còn có một dòng suối nhỏ, Tiểu Bạch ca ca chúng ta đi xem đi!”
Trong Vô Ưu cốc, hoàn cảnh quả thực cực kỳ tốt, cảnh sắc ưu mỹ, chỉ là hơi nhiều người, nhưng mà ánh mắt Liễu Nhược Tuyết đảo qua, lại phát hiện cách đó không xa có một dòng suối nhỏ, bên cạnh không có nhiều người, lúc này mới quay người nhìn Tô Tiểu Bạch.
Thấy trên mặt Liễu Nhược Tuyết đều là vẻ hưng phấn, Tô Tiểu Bạch cũng không quấy rầy tâm tình tốt của nàng, liền gật đầu.
Liễu Nhược Tuyết tiến lên kéo tay áo Tô Tiểu Bạch, hai người trực tiếp đi tới dòng suối nhỏ.
“Thật không nghĩ tới, ta còn có thể tới Thiên Kiếm Môn tu luyện......”
Ngồi ở bên dòng suối nhỏ, Liễu Nhược Tuyết tràn đầy cảm khái liếc mắt nhìn đông đảo đệ tử sau lưng .
“Vốn tưởng rằng cả đời của ta chỉ có thể ở lại Liễu Châu thành.”
Nói tới chỗ này, Liễu Nhược Tuyết hết sức chăm chú nhìn Tô Tiểu Bạch nói: “Tiểu Bạch ca ca, cám ơn ngươi đã cứu ta ba lần, hơn nữa còn thay đổi vận mệnh của ta......”
“Trời chỉ giúp người tự lực, ngươi không buông bỏ chính mình mới có người nguyện ý giúp ngươi.”
Tô Tiểu Bạch gật đầu cười, sau đó thản nhiên nói: “Nhưng mà người khác trợ giúp, chung quy là vì ngươi đủ cố gắng, cho nên chỉ cần tiếp tục cố gắng tu luyện, đó chính là lời cảm ơn tốt nhất đối với ta.”
Liễu Nhược Tuyết nghe vậy, hai mắt sáng ngời không thôi, liên tục gật đầu.
Chỉ cảm thấy Tô Tiểu Bạch trước mặt này không chỉ có thực lực cường đại đến cực điểm, ngay cả ý chí cũng rộng lớn như thế.
Đôi mắt đẹp của Liễu Nhược Tuyết càng thêm sáng, thậm chí thân trước cũng đảo vè phía Tô Tiểu Bạch .
Nhưng Tô Tiểu Bạch lại chỉ là lắc đầu, sau đó nhìn về phía bên trái.
Liễu Nhược Tuyết sững sờ, cũng theo ánh mắt Tô Tiểu Bạch nhìn sang bên trái.
Chỉ thấy một đám bảy tám người đang đi về phía họ, mà một người trong đó được đám người vây quanh chính là người bây giờ Liễu Nhược Tuyết cảm thấy đặc biệt phiền, Tần Tiêu!
“Liễu Nhược Tuyết sư tỷ, không nghĩ tới gặp ngươi ở đây.”
Vẻ mặt Tần Tiêu tươi cười tiến lên hàn huyên.
Liễu Nhược Tuyết nhíu mày, cũng không tiếp chuyện.. Nếu không phải bọn người Tần Tiêu đến đây quấy rầy, chuyện xảy ra tiếp theo......
Nghĩ đến đây, tâm tình Liễu Nhược Tuyết càng thêm bực bội, khó chịu đối với bọn người Tần Tiêu.
Nhưng Tần Tiêu nhưng căn bản không biết được rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, đầu óc mơ hồ nhìn mấy người.
“Liễu Nhược Tuyết sư tỷ, sư đệ làm sai gì, nếu như khiến gây sư tỷ không khoái, sư đệ ở đây bồi tội với sư tỷ.”
Tần Tiêu nhíu mày, nhưng thái độ vẫn vô cùng thành khẩn nói.
Chỉ là như vậy càng làm cho Liễu Nhược Tuyết không kiên nhẫn, dù sao hôm nay là ước hẹn đơn phương của Liễu Nhược Tuyết với Tô Tiểu Bạch.
Cho nên Liễu Nhược Tuyết nghe vậy, lông mày lập tức dựng lên: “Sư đệ không chọc ta không vui, nếu sư đệ không còn việc gì, ta muốn ở chỗ này thanh tịnh một lúc!”
Tần Tiêu nghe vậy liền biến sắc.
“Tiểu tử, ngươi là ai, ta chưa từng nhìn thấy ngươi tại Thiên Kiếm Môn. Nơi đây chỉ có đệ tử Thiên Kiếm Môn mới có thể đi vào, ngươi không phải đệ tử Thiên Kiếm Môn , nhanh xéo đi!”
Thấy Tần Tiêu ăn quả đắng, những người khác cũng biến sắc, có người cơ linh, lúc này liền tiến lên chỉ vào Tô Tiểu Bạch hét to.
“Tiểu tử, ngươi dám lén lẻn vào Thiên Kiếm Môn, lại còn dám nghênh ngang xuất hiện ở đây, ta thấy ngươi là đang tìm cái chết!”
“Bắt lấy tặc nhân lẻn vào Thiên Kiếm Môn này, đây chính là công lớn!”
Đám người khác nghe vậy, ánh mắt cũng sáng lên, vội vàng kêu to.
Đám người lớn tiếng kêu to, lập tức liền dẫn tới đệ tử bốn phía nhao nhao nhìn lại.
“Quả thực chưa từng thấy người kia...... Hình như thực sự là lén lẻn vào.”
“Xong đời, ngươi nói hắn lén đi vào, tự mình cẩn thận một chút, đừng để bị phát hiện đã đành, bây giờ lại dám nghênh ngang xuất hiện ở đây!”
“Bị phát hiện, tiểu tử kia xong đời rồi!”
“Bình thường Thiên Kiếm Môn trừng phạt tặc nhân lẻn vào cực kỳ nghiêm ngặt, tiểu tử này bị bắt lại thì thảm rồi!”
Đám người mồm năm miệng mười nghị luận.
Tô Tiểu Bạch chỉ liếc nhìn bọn người Tần Tiêu một cái, không nói lời nào.
Không muốn để ý tới những người này.