Ta Có Hệ Thống Auto Tu Luyện (Bản Dịch)

Chương 1120 - Chương 1150. Tần Tiêu Gây Chuyện

Chương 1150. Tần Tiêu gây chuyện
Chương 1150. Tần Tiêu gây chuyện

Chỉ là muốn được Liễu Nhược Tuyết ưu ái, nhưng lại tìm sai phương pháp.

Thái độ cua Tô Tiểu Bạch để cho đám người Tần Tiêu nhất thời giận dữ.

Một tặc nhân lén lẻn vào tông môn , còn dám lớn lối như thế!

“Tiểu tử này thật cuồng vọng phách lối , bắt lấy hắn, giao hắn cho trưởng bối tông môn !”

“Không sai, trước tiên bắt lấy tiểu tử này, tiểu tử này căn bản không có bất kỳ cảnh giới gì!”

Đám người cười lạnh muốn tiến lên, trước tiên bắt Tô Tiểu Bạch lại.

Thấy thế Liễu Nhược Tuyết lập tức đứng dậy đưa tay lên, trực tiếp ngăn Tô Tiểu Bạch ở phía sau.

“Các ngươi muốn làm gì!”

“Tặc tử này dám lẻn vào Vô Ưu cốc của Thiên Kiếm Môn , chắc chắn có ý đồ bất chính, đương nhiên là chúng ta muốn bắt lấy hắn, tiếp đó đưa đến chỗ trưởng bối sư môn, chờ bọn hắn xử lý!”

“Sư tỷ, người này có tâm làm loạn, ngươi tuyệt đối không nên bị hắn lừa!”

“Đúng vậy sư tỷ, biết người biết mặt không biết lòng, ngươi vẫn nên rời xa người này cho thỏa đáng, bằng không bị người này dính líu, đến lúc đó bị liên lụy sẽ không xong!”

Mấy người kia mở miệng cười nói, vẫn tiến lên, bộ dạng nhất định phải bắt được Tô Tiểu Bạch.

“Nhược Tuyết sư tỷ, nghe ta một lời, tỷ vẫn nên tránh ra, trước hết để cho các sư đệ bắt được lại nói.”

Tần Tiêu thấy trên khuôn mặt Liễu Nhược Tuyết đều là sự lo lắng nhưng lại không biết nên gì, hắn liền cười cười đi lên, làm ra bộ dáng chính nhân quân tử nói.

“Không được, ta không thể tránh ra, hắn chính là Thiên Kiếm Môn ......”.

Liễu Nhược Tuyết càng thêm lo lắng, lúc này thốt nên một câu, nhưng Liễu Nhược Tuyết thật đúng là không biết Tô Tiểu Bạch ở Thiên Kiếm Môn rốt cục có thân phận gì.

Tô Tiểu Bạch được Triệu Kiếm mời tới, thế nhưng lại không có thân phận gì hữu dụng......

Chuyện này nên giải thích thế nào?

Thấy Liễu Nhược Tuyết nói không nên lời, bọn người Tần Tiêu càng thêm chắc chắn người này nhất định là lén lẻn vào trong tông môn .

Tần Tiêu không hề nghĩ ngợi đã vung tay lên nói: “Bắt lấy tặc tử, giao cho tông môn trưởng bối xử trí!”

Mấy người khác đã sớm quen nghe theo mệnh lệnh Tần Tiêu , nghe vậy lúc này liền cười lạnh tiến thẳng đến Tô Tiểu Bạch!

“Các ngươi...... Các ngươi dừng tay......” Liễu Nhược Tuyết thấy thế càng thêm lo lắng, muốn ngăn cản những người này.

Tần Tiêu lại trực tiếp ngăn ở trước mặt nàng.

“Sư tỷ không cần phải gấp, chờ sau khi bắt được người này, sư đệ nhất định sẽ giải thích rõ ràng cho sư tỷ ở trước mặt những trưởng bối sư môn!”

Nói xong hắn cũng không đợi Liễu Nhược Tuyết nói chuyện, trực tiếp dùng ánh mắt ra hiệu cho những người khác nhanh chóng động thủ.

Những người khác thấy thế lập tức ra tay, phóng thẳng đến Tô Tiểu Bạch.

Một người cầm đầu bước nhanh tới trước mặt Tô Tiểu Bạch, hai tay nắm chặt, trực tiếp ra một quyền.

Một quyền này thế đại lực trầm, chỉ cần đánh trúng, nhất định có thể khiến người bình thường như Tô Tiểu Bạch trọng thương hoặc chết!

Dù sao cũng là người lén lẻn vào tông môn, đánh chết hắn cũng có thể giải thích trước mặt tông môn trưởng bối.

Thế nhưng là một quyền này đánh xuống căn bản không trúng người, mà trực tiếp đánh vào khoảng không.

Đám người giống như gặp ma , hai mắt trợn tròn quan sát chung quanh, đang tìm kiếm Tô Tiểu Bạch thân ảnh.

“Ở phía sau ngươi, Phương Thành!”

Tần Tiêu hai mắt ghé lại, trong mắt có vẻ kinh ngạc, sau đó một khắc hắn quát to một tiếng.

Người tấn công Tô Tiểu Bạch kia nghe vậy không hề nghĩ ngợi, quay người nhìn lại đằng sau lưng.

Đã thấy Tô Tiểu Bạch vẻ mặt lạnh nhạt đứng phía sau mình, Phương Thành lập tức bị dọa đến sắc mặt đại biến!

Liên tục lùi lại mấy bước!

“Không đúng, người này khó đối phó, tất cả cùng tiến lên!”

Ánh mắt Tần Tiêu lấp lóe, nhìn chòng chọc vào Tô Tiểu Bạch. Hắn đã bước vào Kết Đan đỉnh phong, chỉ kém nửa bước là có thể tiến vào Hóa Thần cảnh giới, nhưng vẫn như cũ không thấy rõ ràng rốt cục Tô Tiểu Bạch làm thế nào đi ra sau lưng Phương Thành, lúc này liền nghiêm túc mở miệng nói.

“Lí Tam, bây giờ ngươi lập tức bẩm báo chuyện này với Ngô Tứ Hải trưởng lão, chúng ta ở đây ngăn cản hắn!”

Vì không có sơ hở nào, Tần Tiêu còn căn dặn một phen, lúc này lập tức có người gật đầu rời đi.

“Cùng tiến lên, trước tiên bắt lấy tiểu tử này. Tất cả cẩn thận một chút, thân pháp tiểu tử kia rất quỷ dị!”

Nói xong Tần Tiêu lập tức cất bước vượt qua Liễu Nhược Tuyết, tiến lên một bước, hơn nữa rút trường kiếm ra đâm thẳng đến Tô Tiểu Bạch.

Kiếm quang như nước, cực kỳ sắc bén, dưới ánh nắng chiếu rọi lại có từng đạo kiếm mang lấp lóe.

Xem ra là một thanh bảo kiếm!

Tần Tiêu một mình đi đầu, trường kiếm trên không trung không ngừng kéo mấy cái kiếm hoa, đâm thẳng tới ngực Tô Tiểu Bạch.

Mấy người khác thấy thế cũng nhao nhao lấy ra pháp bảo của mình, có đao thương kiếm kích, cũng ở một bên đánh lén Tô Tiểu Bạch!

Đám người này cùng nhau ra tay, Tô Tiểu Bạch tuyệt đối không thể tránh!

Thế nhưng lần nữa làm cho những này người khiếp sợ là, thời điểm pháp bảo của bọn hắn sắp sửa đánh trúng Tô Tiểu Bạch.

Tô Tiểu Bạch đột nhiên lại biến mất!

Không sai, chính là biến mất!

Trong chớp mắt đã mất đi dấu vết của Tô Tiểu Bạch!

Đám người kinh hãi không thôi.

Trong lòng Tần Tiêu lại cuồng loạn, không hề nghĩ ngợi lập tức đâm ra sau lưng.

Phanh!

Trường kiếm bị một cái tát trực tiếp đánh bay ra ngoài.

Tần Tiêu chỉ cảm thấy như mình vừa bị một tòa núi lớn va vào!

Một cái tát kia ẩn chứa sức mạnh thực sự quá lớn.

Căn bản không phải hắn bây giờ có khả năng kháng cự.

“Cái gì! Tần Tiêu sư huynh cư nhiên bị một cái tát đánh bay trường kiếm trong tay ra ngoài!”

“Tê! Tần Tiêu sư huynh đã sắp tới Phân Thần cảnh giới a, vậy mà cũng không phải đối thủ của người nọ!”

“Người này rốt cuộc là ai, đã vậy hắn còn quá lớn mật, dám hành hung ở trong Thiên Kiếm Môn !”

Khác người vây quanh càng nghị luận ầm ĩ, tiếng chấn kinh không ngừng bên tai.

Sắc mặt Tần Tiêu biến hóa liên tục, vốn là muốn hiện ra một chút thực lực của mình ở trước mặt Liễu Nhược Tuyết, giành lấy phương tâm của nàng.

Ai ngờ được vậy mà thực lực của người này không hề yếu hơn mình.

Mất mặt quá lớn.

Còn ở trước mặt bao nhiêu người......

Ngay cả pháp bảo trong tay mình cũng không thể bảo vệ......

Tần Tiêu chỉ cảm thấy gương mặt của mình đau rát.

Hắn nghiến răng nghiến lợi, hai mắt đỏ thẫm trừng mắt nhìn Tô Tiểu Bạch, tay khẽ vẫy, chuôi bảo kiếm bay ra ngoài kia lần nữa rơi vào trong tay hắn.

“Ta mặc kệ ngươi cảnh giới gì, thực lực gì, dám giương oai ở Thiên Kiếm Môn , ta nhất định bắt lấy ngươi!”

Tần Tiêu quyết tâm muốn tìm lại mặt mũi, đương nhiên là không muốn rút lui, hơn nữa Lí Tam đã đi tìm Ngô Tứ Hải trưởng lão, đợi trưởng lão đến, thực lực tiểu tử này coi như mạnh.

Chẳng lẽ còn có thể là đối thủ của trưởng lão ?

Nghĩ tới đây, Tần Tiêu lần nữa hét lớn: “Cùng tiến lên, làm thịt tặc nhân này, tới trước mặt trưởng lão lĩnh công!”

Nói xong hắn trực tiếp tiến lên, huy động trường kiếm, kiếm quang ngang dọc.

Là một trong tam đại của Thiên Kiếm Môn Trường Phong Lạc Nhật kiếm!

“Tần Tiêu sư huynh vậy mà đã học xong Trường Phong Lạc Nhật kiếm, đây chính là một trong tam đại tuyệt học cường đại nhất Thiên Kiếm Môn a!”

“Xuất ra Trường Phong Lạc Nhật kiếm, lần này tặc nhân kia nhất định thua dưới tay Tần Tiêu sư huynh!”

“Tần Tiêu sư huynh thắng chắc!”

Những đệ tử đang vây xem thấy thế cũng là nhao nhao mở miệng, nghị luận ầm ĩ.

Trường kiếm vung vẩy, kiếm quang ngang dọc, lăng lệ đến cực điểm.

Nhưng Tô Tiểu Bạch lại chỉ đứng tại chỗ, lẳng lặng nhìn trường kiếm quét tới, không tránh không né.

Hết chương 1150.
Bình Luận (0)
Comment