Hành đông này khiến đám người kinh ngạc không thôi.
Nếu như không né, chỉ sợ sẽ phải chết dưới kiếm của Tần Tiêu.
Tần Tiêu thấy vậy trong lòng cũng đại hỉ, người này thực sự cuồng vọng, thậm chí ngay cả tránh cũng không tránh, vừa vặn có thể trực tiếp bắt được, hơn nữa còn có thể cứu vãn mặt mũi!
Nghĩ tới đây, trong đầu hắn lóe lên, lập tức lại nghĩ tới Liễu Nhược Tuyết.
Người này lại có quan hệ thân mật với Liễu Nhược Tuyết như thế, nếu như nhân cơ hội này giết chết hắn, không phải là sau này sẽ không có người nào có thể quấn lấy Liễu Nhược Tuyết ?
Bản thân mình sẽ có cơ hội giành được phương tâm Liễu Nhược Tuyết .
Nghĩ tới đây, ánh mắt Tần Tiêu lấp lóe, cắn răng một cái, ác tâm quét ngang trường kiếm, đâm thẳng tới đan điền của Tô Tiểu Bạch!
Giết người này quá mức tàn nhãn, sẽ lưu lại ấn tượng lòng dạ độc ác ở trong mắt mọi người .
Nhưng nếu như chỉ phế đi đan điền người này, phế đi cảnh giới của hắn, vậy thì sẽ không sao!
Oanh!
Sau một khắc, trường kiếm bỗng nhiên bao phủ tới.
Đám người trợn trừng hai mắt, thần sắc khẩn trương muốn nhìn một chút xem tình huống như thế nào.
Nhưng ngay lúc này, một đạo tiếng nổ mãnh liệt trong nháy mắt vang lên, chỉ thấy hai mắt Tô Tiểu Bạch đỏ lên, lại có hai đạo kiếm quang bén nhọn bắn mạnh ra!
Ầm vang, lập tức đụng trúng kiếm quang kia!
Dễ dàng bẻ gãy nghiền nát, trực tiếp phá huỷ đạo kiếm quang này!
Tần Tiêu thấy cảnh này sắc mặt đại biến, bản thân mình ra tay toàn lực cư nhiên lại bị người kia dùng hai ánh mắt phá giải!
Đây cũng quá kinh khủng!
Hắn khiếp sợ trong lòng, chỉ cảm thấy người này cực kỳ nguy hiểm, mà hai đạo ánh mắt bén nhọn kia sau khi phá huỷ kiếm quang, tiếp tục bắn nhanh đến Tần Tiêu. Hai mắt Tần Tiêu trợn tròn, sắc mặt đại biến, muốn nhanh chóng tránh né.
Nhưng tốc độ ánh mắt kia thật sự là quá nhanh, căn bản không cho hắn cơ hội tránh né!
Phanh!
Sau một tiếng va chạm mãnh liệt, Tần Tiêu đã ngã bay ra ngoài!
Phốc phốc!
Phun ra một ngụm máu tưới trên không trung.
Tần Tiêu nằm trên mặt đất, lăn vài vòng, lúc này rốt cục mới ngừng lại, nằm trên mặt đất, nhưng bây giờ hắn đã thân bị thương nặng!
Ở ngực đau đớn kịch liệt khiến cho sắc mặt hắn đại biến, cắn răng gắt gao chịu đựng, nhờ vậy mới không kêu thành tiếng.
“Tần Tiêu sư huynh! Ngươi không sao chứ!”
“Tần Tiêu sư huynh, ngươi thế nào nào!”
“Tần Tiêu sư huynh!”
Sắc mặt mọi người cũng biến đổi, vội vàng cất bước xông tới, ân cần quan sát Tần Tiêu.
Sắc mặt Tần Tiêu trắng bệch đến cực điểm, toàn trường lặng ngắt như tờ, được đám người dìu dắt đứng lên, trong ánh mắt nhìn Tô Tiểu Bạch đã tràn đầy vẻ hoảng sợ.
Đây cũng quá cường đại.
Ít nhất cũng là cường giả Phân Thần hậu kỳ trở lên mới có thể đánh bại hắn dễ dàng như vậy !
“Tiểu tử, ngươi đừng phách lối, trưởng lão sẽ lập tức tới ngay, ta xem ngươi giải thích thế nào!”
Sắc mặt Tần Tiêu khó coi, che ngực, trong cơ thể linh lực bạo động, kinh mạch cũng bị trọng thương, nhưng hắn vẫn kiên trì cười lạnh mắng.
Nhưng đám người khác trong ánh mắt nhìn về phía Tô Tiểu Bạch lại tràn đầy vẻ hoảng sợ.
Còn không biết trưởng lão lúc nào mới tới.
Một khi Tô Tiểu Bạch đại khai sát giới, như vậy trong bọn hắn, ai có thể chống cự?
E rằng không đợi trưởng lão tới kịp, bọn hắn đã chết ở chỗ này!
Nhưng đúng vào lúc này, trên bầu trời cách đó không xa đã truyền đến tiếng xé gió quen thuộc!
Đám người ngẩng đầu nhìn lại, đã thấy mấy người phá không mà đến.
Mà làm bài người, đương nhiên đó là Trình Bộ Phàm, còn lại 3 người nhưng là Thiên Kiếm Môn ba vị trưởng lão, Tần Tiêu phái người đi thông báo Ngô Tứ Hải trưởng lão, cũng đang trong đó.
“Chuyện gì xảy ra, vì sao lại xảy ra chiến đấu, người nào xâm nhập vào Thiên Kiếm Môn?”
Bọn người Trình Bộ Phàm đáp xuống đất, Ngô Tứ Hải đã vượt lên trước một bước, trực tiếp đi tới trước mặt Tần Tiêu, nhìn Tần Tiêu thân chịu trọng thương, mặt biến sắc, liên tục hỏi.
Mặc dù sắc mặt Tần Tiêu tái nhợt, thân bị thương nặng, nhưng mà nhìn thấy mấy người kia lập tức giữ vững tinh thần, cười lạnh đưa tay chỉ về hướng Tô Tiểu Bạch.
“Chính là người kia! Tặc tử kia lẻn vào Thiên Kiếm Môn bị chúng ta phát hiện, còn dám động thủ đả thương chúng ta!”
“Nếu không phải mấy vị trưởng lão, chưởng môn đuổi tới kịp thời , chỉ sợ người kia đã giết tất cả người ở nơi này rồi!”
Bọn người Ngô Tứ Hải nghe vậy cũng xoay người lại nhìn, đã thấy Tô Tiểu Bạch đứng ở nơi đó, gương mặt phong khinh vân đạm.
Sắc mặt đám người Trình Bộ Phàm biến hóa, ánh mắt lấp lóe.
Thực lực người này mạnh mẽ, hơn nữa mấy người căn bản cũng không biết sâu cạn của hắn.
Mặc dù người này là Triệu Kiếm mời tới sơn môn làm khách , nhưng mấy người căn bản không biết rốt cuộc người này là ai.
Vô cùng thần bí!
Nếu như người này có tâm làm loạn, e rằng Thiên Kiếm Môn sẽ gặp tai họa!
Trình Bộ Phàm cũng liên tưởng đến đại hội bái sư sắp tới.
Đến lúc đó các lộ tông môn đều tới cửa, ngư long hỗn tạp, trong đó không chừng sẽ có người ma đạo , còn có yêu quái Yêu Tộc .
Một khi người này làm gian tế, lúc đó đột nhiên làm loạn, Thiên Kiếm Môn sẽ gặp chuyện cười lớn!
Nghĩ tới đây, Trình Bộ Phàm cũng không lập mở miệng nói chuyện.
Bởi vì hắn biết Ngô Tứ Hải nhìn thấy Tần Tiêu thân bị thương nặng, chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ.
Quả nhiên sau một khắc, Ngô Tứ Hải bước lên trước một bước, sắc mặt khó coi nhìn qua Tô Tiểu Bạch.
“Tô Tiểu Bạch đạo hữu, mặc dù ngươi là khách, nhưng bây giờ lại đả thương đệ tử Thiên Kiếm Môn ta, ngươi cũng nên cho ta một lời giải thích.”
Lời này của Ngô Tứ Hải rõ ràng chính là tại kéo lại đỡ
Nghe vậy lông mày Tô Tiểu Bạch nhíu lại.
“Ngươi cảm thấy ta nên cho ngươi lời giải thích như thế nào?”
Không đợi Ngô Tứ Hải nói chuyện, Tô Tiểu Bạch lại khoát tay áo.
“Đụng phải bản tọa còn muốn ý kiến, ngươi đang diễn trò khôi hài?”
Lời này để cho sắc mặt Ngô Tứ Hải càng thêm khó coi, lúc này cũng không nhịn được lửa giận trong lòng nữa, chỉ vào Tô Tiểu Bạch mắng: “Tô Tiểu Bạch đạo hữu, ta coi ngươi là khách nhân của Thiên Kiếm Môn .”
“Nhưng ngươi phách lối cuồng vọng như thế, căn bản vốn không muốn giải quyết chuyện này, vậy thì đừng trách bản tọa bắt giữ ngươi, nhận lỗi với Tần Tiêu ngay trước mặt đông đảo đệ tử Thiên Kiếm Môn!”
“Nực cười.”
Tô Tiểu Bạch cười lạnh, căn bản vốn không để ý tới Ngô Tứ Hải này.
Hơn nữa ánh mắt đảo qua, lập tức ghi nhận biểu lộ của đám người Trình Bộ Phàm vào trong mắt.
Những người này cũng không đi lên ngăn cản, hơn nữa còn có bộ dáng muốn xem tình thế tiếp tục.
Ánh mắt Tô Tiểu Bạch sáng lên, trong nháy mắt đã rõ ràng chủ ý của đám người Trình Bộ Phàm.
Không phải là muốn nhân cơ hội này thăm dò thực lực của mình một chút hay sao.
“Tốt! Đạo hữu đây là ngươi tự muốn!”
Ngô Tứ Hải nổi giận phừng phừng, bỗng nhiên dậm chân tiến lên, sau một bước, một thanh trường kiếm xuất hiện trong tay.
Tiếng nói vừa dứt, bỗng nhiên ra một kiếm!
Chém xuống đỉnh đầu Tô Tiểu Bạch!
Một kiếm này gào thét mà đến, tốc độ cực nhanh, lại lập loè kiếm quang bén nhọn, ngay cả không khí cũng giống như tại thời khắc này bị chém đứt!
Mọi người chung quanh thấy thế lập tức lên tiếng kinh hô!
“Đây là Trường Phong Lạc Nhật kiếm, là Trường Phong Lạc Nhật kiếm do Ngô Tứ Hải trưởng lão chỗ dùng!”
“Tê! Ngô Tứ Hải trưởng lão lại dùng ra tam đại tuyệt học của bản môn , uy lực mạnh mẽ đến cực điểm. Từng nghe nói Ngô Tứ Hải trưởng lão đã từng bằng vào kiếm pháp này chém giết mấy tên độ kiếp cường giả!”
“Tiểu tử này gặp nạn rồi, Ngô Tứ Hải trưởng lão tu luyện Trường Phong Lạc Nhật kiếm đã tới tầng thứ chín, uy lực kinh người!” _