Ta Có Hệ Thống Auto Tu Luyện (Bản Dịch)

Chương 1135 - Chương 1165. Ước Hẹn

Chương 1165. Ước hẹn
Chương 1165. Ước hẹn

Như lời nói của đám người Triệu Kiếm.

Dựa theo tình trạng bây giờ của đám người Trình Bộ Phàm, cho dù có đuổi kịp đám địch nhân thừa cơ tàn sát Thiên Kiếm Môn.

Thì có thể làm gì?

Bọn họ cũng không phải đối thủ của những người này.

Thậm chí nếu như những người kia lạnh lùng hạ sát rất có thể bọn họ sẽ phải chết ở đây.

Trở thành trưởng lão và trưởng môn cuối cùng của Thiên Kiếm Môn chết.

Nhưng như vậy thì có tác dụng gì?

Không bao lâu nữa tất cả mọi người sẽ quên chuyện cả Thiên Kiếm Môn chết thảm.

Trong đó tất cả điểm đáng ngờ sẽ theo thời gian chôn vào lòng mất cùng với thi thể của bọn họ.

Cũng sẽ không có ai thay bọn họ điều tra.

Mà cứ như vậy, những hung thủ giết toàn bộ Thiên Kiếm Môn chỉ cần đem chuyện này đẩy lên trên người những yêu quái tấn công Thiên Kiêm Môn.

Bọn họ sẽ không có một chút vết bẩn gì, thậm chí vẫn là danh môn chính phái như trước, điều này làm Trình Bộ Phàm không thể chấp nhận được.

“Chưởng môn trước tiên cứ điều dưỡng một thời gian, sau đó tìm những tông môn khác hỗ trợ, đây mới là lựa chọn tốt nhất.”

Triệu Kiếm thấy Trình Bộ Phàm chần chờ mới vội vàng tiến lên tận tình khuyên.

“Chỉ có hoàn toàn tấn công tông môn kia mới là việc quan trọng nhất mà chúng ta cần phải làm.”

Cảm nhận được lo lắng của đám người Triệu Kiếm, Trình Bộ Phàm tuyệt vọng giơ tay lên trời thở dài nói.

“Vậy thì cứ làm theo lời các ngươi nói đi…” Nói xong Trình Bộ Phàm giống như mất hết sức lực, lảo đảo mấy bước được đám người Triệu Kiếm nhanh tay lẹ mắt đỡ lấy.

“Huynh đệ, tình huống thì ngươi cũng đã rõ bây giờ Thiên Kiếm Môn rơi vào tình cảnh này, cũng phải đa tạ ngươi đã ra tay tương trợ.”

Trình Bộ Phàm giống như đã mất đi hồn phách ngốc trệ đứng tại chỗ, Triệu Kiếm thấy thế thở dài chắp tay nói với Tô Tiểu Bạch.

“Vẫn muốn đa tạ đạo hữu, nếu như không có ngươi ra tay chỉ sợ không chỉ có trên dưới Thiên Kiếm Môn bị tàn sát mà chúng ta cũng phải chết ở đây.”

Đám người Triệu Kiếm còn sống vậy chứng tỏ Thiên Kiêm Môn vẫn còn cơ hội đông sơn tái khởi*

*Đông sơn tái khởi: khôi phục lại lực lượng sau khi thất bại

Nếu như bọn họ cũng chết ở đây thì Thiên Kiếm Môn sẽ thật sự không còn ai, thậm chí còn không có ai đi báo thù cho những đệ tử Thiên Kiếm Môn đã chết.

Tô Tiểu Bạch gật đầu cũng không nói gì.

Dù sao hắn vốn không muốn ra tay chỉ là những yêu ma quỷ quái kia để mắt tới Liễu Nhược Tuyết, còn nhất quyết muốn động thủ với hắn.

Rơi vào đường cùng Tô Tiểu Bạch chỉ có thể giết chết những yêu ma này.

Nhưng đây chính là cường giả Độ Kiếp mạnh nhất trên thế giới này, mỗi người đều có thể hô phong hoán vũ ở một phương, vô cùng cường đại.

Nếu như Tô Tiểu Bạch nói ra lời này sợ là thiên hạ sẽ xôn xao.

“Đạo hữu cũng có thể ở lại Thiên Kiếm Môn thêm một thời gian, nhưng bây giờ tình hình của Thiên Kiếm Môn…” Nói tới đây Triệu Kiếm cười khổ lắc đầu: “Chỉ sợ là chúng ta không thể tiếp đãi huynh, mong huynh thứ lỗi.”

Tô Tiểu Bạch chỉ khoát tay áo, ra hiệu không sao, Triệu Kiếm lập tức dẫn Trình Bộ Phàm quay người cáo từ rời đi.

Mấy người phải nắm chắc thời gian tĩnh dưỡng vết thương, khôi phục thực lực.

Không có thể lực mạnh mẽ để chống đỡ, không biết lúc nào những tặc nhân tàn sát Thiên Kiêm Môn kia sẽ trở lại một lướt bắt hết bọn họ.

Liễu Nhược Tuyết ngốc trệ nhìn thi thể đầy đất, nàng chưa từng nghĩ đến có một ngày sẽ nhìn thấy nhiều người như vậy chết ở trước mặt mình.

Mặc dù những người này mình không thân quen nhưng mà trên danh nghĩa cũng là sư huynh đệ, sư tỷ muội của mình…

“Người chết không thể sống lại, đừng có gánh nặng quá lớn trong lòng.”

Tô Tiểu Bạch biết nữ nhân đơn thuần như Liễu Nhược Tuyết đúng là không thể chịu được đả kích lớn như vậy, cho nên tiến lên vỗ vỗ bả vai Liễu Nhược Tuyết an ủi.

Liễu Nhược Tuyết ngẩng đầu, nháy mắt hiện ra sương mù nhìn Tô Tiểu Bạch.

“Tiểu Bạch ca ca, bây giờ chúng ta nên làm gì?”

Liên tục gặp đại loạn, không biết phải làm sao, chỉ có thể nhìn về phía người nàng tín nhiệm nhất xin giúp đỡ.

“Ngươi là đệ tử Thiên Kiếm Môn, còn có thể làm cái gì nữa, ở lại trong Thiên Kiếm Môn tu luyện thôi.”

Tô Tiểu Bạch cười nói.

“Cái kia, cái kia Tô Tiểu Bạch ca ca ngươi đây là? Ngươi muốn rời đi sao?”

Liễu Nhược Tuyết nhạy bén phát hiện ra có chỗ không đúng, vội vàng truy hỏi.

“Ta sao?”

Tô Tiểu Bạch nghe vậy ngẩng đầu nhìn về nơi xa.

“Đợi thời gian đủ dài chắc sẽ rời đi.”

Liễu Nhược Tuyết sửng sốt, nàng cũng là nghe theo lời của Tô Tiểu Bạch mới gia nhập Thiên Kiếm Môn, mà trước đó Tô Tiểu Bạch có thể ở lại Thiên Kiếm Môn làm cho Liêu Nhược Tuyết rất vui vẻ.

Mặc dù Liễu Nhược Tuyết biết có thể không bao lâu nữa Tô Tiểu Bạch sẽ rời khỏi đây, mà sau này không biết lúc nào hai người bọn họ mới có thể gặp mặt.

Nhưng bây giờ phân ly tới quá nhanh, nhanh đến mức Liễu Nhược Tuyết không có bất kỳ chuẩn bị gì.

“Chỉ cần ngươi làm theo từng bước công pháp tu luyện ta cho ngươi, một ngày nào đó ngươi cũng có thể trở thành người mạnh mẽ nhất trên thế giới này!”

Tô Tiểu Bạch thấy Liễu Nhược Tuyết sững sờ tại chỗ mở miệng cười.

Kinh ngạc Liễu Nhược Tuyết muốn nghe căn bản không phải là chuyện này, bây giờ điều nàng không muốn nhất đó là phải chia cắt với Tô Tiểu Bạch.

Bởi vì nàng biết, hai người không phải là người cùng một cấp độ, nếu như tách ra về sau sẽ không thể gặp lại.

“Tiểu Bạch ca ca…”

Liễu Nhược Tuyết lấy dũng khí tiến lên ôm lấy Tô Tiểu Bạch.

“Tiểu Bạch ca ca, trước khi ngươi rời đi hãy để cho ta trở thành nữ nhân của ngươi…”

Nói xong cũng không đợi Tô Tiểu Bạch mở miệng đã lập tức hôn lên.

Tô Tiểu Bạch vung tay lên, một tầng màn sáng lập tức bao phủ chỗ này, một chút âm thanh cũng không thể lọt ra ngoài.

Người bên ngoài cũng không thể thấy được chuyện xảy ra bên trong màn sáng.

Không biết qua bao lâu cuối cùng màn sáng cũng biến mất.

Chỉ thấy Tô Tiểu Bạch và Liễu Nhược Tuyết đang nằm trên đồng cỏ, trên gương mặt trắng noãn tinh xảo của Liễu Nhược Tuyết hiện lên đỏ ửng mê người chưa dứt.

Liễu Nhược Tuyết dựa vào trên ngực Tô Tiểu Bạch, trong mắt nhu tình như nước.

“Tiểu Bạch ca ca, Nhược Tuyết nhất định sẽ cố gắng tu luyện, sau đó đi tìm ngươi.”

Sau khi mây mưa, Liễu Nhược Tuyết càng không nỡ rời khỏi Tô Tiểu Bạch nhưng mà nàng biết hùng ưng nên bay lượn trên bầu trời, không ai có thể trói buộc được nó.

Cho nên Liễu Nhược Tuyết suy nghĩ thông suốt, cố gắng tu luyện sớm một chút đến cảnh giới Tô Tiểu Bạch kỳ vọng sau đó cùng Tô Tiểu Bạch bay lượn trên không trung.

Trở thành một loại ngươi, đây mới là việc mình cần cố gắng bây giờ.

Tô Tiểu Bạch nhếch miệng cười nhạt, sau đó đưa tay vỗ vỗ lên lưng Liễu Nhược Tuyết: “Ta tin ngươi, với thiên phú của ngươi cộng thêm kiếm điển ta đưa cho ngươi đủ để ngươi trở thành người mạnh mẽ nhất trên thế giới này.”

Nhưng mà điều kiện tiên quyết là sẽ không chết yểu.

“Ngươi có thể tiếp tục ở lại trên núi Thiên Kiếm Môn, trong thời gian ngắn sẽ không có người đến đây gây phiền phức, hơn nữa trên dưới Thiên Kiếm Môn chỉ còn lại một đệ tử có thiên phú cường đại là ngươi.”

Hết chương 1165.
Bình Luận (0)
Comment