Trong đó hai phần đi vào luân hồi, chuẩn bị dùng hai loại thần hồn tu luyện thành công trở về, sau khi ba hợp một thì đột phá cảnh giới, trực tiếp bước vào Hỗn Nguyên Kim Tiên, thành tựu bất tử bất diệt chi thể.
Nhưng sau khi Cửu Vĩ Thiên Hồ chia thần hồn ra làm ba, trong lúc suy yếu nhất thì lại bị cừu địch đánh lén.
Sau đó bị vô tình trấn áp.
Căn cứ từng đời tộc trưởng Thanh Khâu truyền miệng, chỉ cần có thể tìm về hai đạo thần hồn mà Cửu Vĩ Thiên Hồ chia ra.
Đồng thời khiến Cửu Vĩ Thiên Hồ hợp nhất ba phần thần hồn thì Cửu Vĩ Thiên Hồ sẽ trực tiếp bước vào Hỗn Nguyên Kim Tiên!
Vì tìm được hai đạo thần hồn khác của Cửu Vĩ Thiên Hồ mà từng đời tộc trưởng của Thanh Khâu bỏ ra một cái giá thảm trọng.
Thậm chí bởi vậy mà công pháp tu luyện của Thanh Khâu Hồ Tộc cũng thất truyền.
Cũng vì như thế nên Thanh Khâu Hồ Tộc vĩnh viễn cũng không đột phá được Pháp Tướng, bước vào cảnh giới Độ Kiếp!
Nhưng bây giờ, rốt cuộc tìm được, rốt cuộc tìm được Cửu Vĩ Thiên Hồ!
Hơn nữa Kha Chấn Thiên còn đem hai đạo thần hồn mà Cửu Vĩ Thiên Hồ đã từng chia ra tới.
"Hai đạo thần hồn, hiến cho lão tổ!"
Kha Chấn Thiên giơ cao hai tay, nâng tiểu bạch hồ trong tay lên.
Trong mắt của hắn không có một chút tiếc nuối, đau lòng nào, có chỉ có cuồng nhiệt và kích động!
Hai tỷ muội Kha Sương và Kha Tuyết hoàn toàn không phải là con gái của Kha Chấn Thiên.
Mà là thần hồn mà hắn tìm về, bị hắn dùng thủ đoạn đưa vào trong bụng một con hồ ly cái trong Thanh Khâu, sau đó sinh ra.
Cho nên, hắn hoàn toàn không quan tâm đến sinh tử của tỷ muội này.
Dù cho sau khi bị Cửu Vĩ Thiên Hồ dung hợp, hai tỷ muội này sẽ không còn chút ý thức nào. Sẽ hoàn toàn biến mất trên thế giới này! "Tốt tốt tốt! Thần hồn của ta trở về, ha ha ha!" Một đợt lôi đình lớn mãnh liệt đập xuống, phịch một tiếng, đánh lên trên người Cửu Vĩ Thiên Hồ, mà Cửu Vĩ Thiên Hồ lại không có chút biểu cảm đau khổ nào. Ngược lại còn tràn ngập hưng phấn hét lớn. Sau một khắc, Cửu Vĩ Thiên Hồ không kịp chờ đợi duỗi chân trước ra, muốn dùng hợp thần hồn với hai tỷ muội Kha Sương, Kha Tuyết!
"Không! Dừng tay!"
Thấy cảnh này, Trương Thiệu và Triệu Thanh Sơn với bọn người Lý Trường Hoa hai mắt trừng trừng muốn nứt, hoảng sợ kêu to!
"Mau dừng tay, Kha Chấn Thiên, ngươi có biết ngươi đang làm cái gì không!"
"Dừng tay! Mang hai con hồ ly đó đi!"
Ba người kích động kêu to, muốn ngăn cản Kha Chấn Thiên.
Nhưng bọn họ cách Kha Chấn Thiên quá xa, hơn nữa tiếng kêu gào của bọn họ đã bị Cửu Vĩ Thiên Hồ phát hiện.
Cửu Vĩ Thiên Hồ sắc mặt lạnh lẽo, một luồng kình phong cuồng bạo bỗng nhiên quét tới, đánh bay bọn người Triệu Thanh Sơn, Lý Trường Hoa!
Ầm một tiếng bay ra ngoài, đập xuống đất, ba người tuyệt vọng không thôi.
Chẳng lẽ, chỉ có thể trơ mắt nhìn Cửu Vĩ Thiên Hồ dung hợp ba phần thần hồn, mạnh lên, hoàn toàn thoát khốn!
Nếu thật sự như thế thì toàn bộ thế giới sẽ gặp tai nạn hủy diệt. . .
Nhưng đang lúc Cửu Vĩ Thiên Hồ đánh bay ba người Triệu Thanh Sơn, chuẩn bị dung hợp thần hồn hai con tiểu bạch hồ thì.
Một thân ảnh đột nhiên bay đến, trực tiếp xuất hiện ở trước mặt Cửu Vĩ Thiên Hồ.
Kha Chấn Thiên vốn đang mừng như điên nhưng khi nhìn thấy cảnh này thì sắc mặt tái nhợt, vẻ mặt chấn kinh, khó tin!
"Sao có thể được. . . sao ngươi lại tới đây, không phải ngươi đã chết trong tay Xà Hoàng và Xuyên Thiên Giáp rồi sao!"
Người tới sắc mặt lạnh giá liếc mắt nhìn hắn một cái, cái nhìn này tràn đầy lạnh giá, Kha Chấn Thiên chỉ cảm thấy không khí bốn phía giảm xuống trong nháy mắt.
Dường như rơi vào trong núi băng.
Kha Chấn Thiên thân thể cứng ngắc, vẻ mặt hoảng sợ!
Đây là cái gì!
Một chút!
Chỉ nhìn mình một chút thì khiến cho mình như rơi vào Thâm Uyên!
Hắn, rốt cuộc là ai!
Tại sao lại có ánh mắt khủng bố như thế!
Kha Chấn Thiên chỉ cảm thấy Tô Tiểu Bạch tựa như là bị vô số bí ẩn bao phủ, hoàn toàn không thể thấy rõ!
Tô Tiểu Bạch nhìn cũng không nhìn Kha Chấn Thiên, đi lên ôm hai con tiểu bạch hồ đang ngủ say trong tay hắn vào ngực.
Quay người, muốn rời đi.
Lần này hắn đến đây là vì hai tỷ muội Kha Sương, Kha Tuyết này.
Cửu Vĩ Thiên Hồ gì đó, di tích gì đó, không có quan hệ gì với hắn.
Hắn cũng không muốn dính vào.
Cho dù con Cửu Vĩ Thiên Hồ đó thoát khốn thì cũng không quan hệ gì tới hắn.
Nhưng đang lúc hắn cất bước, chuẩn bị rời đi thì.
Đột nhiên, một tiếng rống giận dữ vang lên sau lưng!
Kình phong cuồng bạo gào thét mà đến, một móng vuốt to lớn như là núi cao bỗng nhiên từ trên đỉnh đầu Tô Tiểu Bạch đập xuống!
"Chủ thượng cẩn thận!"
"Không biết xấu hổ, vô sỉ! Vậy mà đánh lén!"
Thấy cảnh này, Hổ Sát và Kim Sí Đại Bằng đang đứng quan chiến sắc mặt đại biến kêu lên.
Cửu Vĩ Thiên Hồ không ngờ, ở thời khắc mấu chốt mình thoát khốn, phá cảnh mà lại có người xuất hiện, còn muốn cướp hai phần thần hồn khác của nó đi.
Chuyện này khiến cho Cửu Vĩ Thiên Hồ nổi giận, nó giận dữ gầm lên một tiếng, chân trước bỗng nhiên vung lên, đập thẳng tới Tô Tiểu Bạch. Một trảo này, đủ lấy mạng Tô Tiểu Bạch!
Ở trong mắt Cửu Vĩ Thiên Hồ, Tô Tiểu Bạch chỉ là một con giun dế, có thể tùy tiện bóp chết. Cho nên, nó cũng không có suy tính tại sao trước khi Tô Tiểu Bạch xuất hiện, nó thân là Đại La Kim Tiên mà lại không phát hiện ra chút nào!
"Chạy mau! Đem hai con tiểu hồ ly đó nhanh chóng rời khỏi đây!"
"Tuyệt đối không thể để cho hai con tiểu hồ ly đó rơi vào trong tay Cửu Vĩ Hồ!"
Bị thương nặng nằm trên đất, bọn người Trương Thiệu, Triệu Thanh Sơn nhìn thấy cảnh này thì kích động kêu to.
Chỉ cần hai con tiểu hồ ly này không rơi vào trong tay Cửu Vĩ Thiên Hồ thì Cửu Vĩ Thiên Hồ cũng đừng mong khôi phục thực lực, đừng mong đột phá cảnh giới.
Chứ đừng nói chi thoát khốn!
Oanh!
Móng vuốt rơi xuống, ngọn núi to lớn này cũng bắt đầu kịch liệt đung đưa.
Tất cả mọi người sắc mặt đại biến!
Kha Chấn Thiên lại cuồng hỉ, đây là Đại La Kim Tiên Cửu Vĩ Thiên Hồ, trong thiên hạ này, có ai chống lại được?
Tô Tiểu Bạch chết chắc!
Nhưng cảnh tượng kế tiếp lại làm cho tất cả mọi người giật nảy cả mình, cằm muốn rơi xuống đất!
Chỉ thấy Cửu Vĩ Thiên Hồ nâng cự chưởng lên, nhưng hoàn toàn không có phát hiện bóng dáng Tô Tiểu Bạch, Cửu Vĩ Thiên Hồ cảm thấy mình bị đùa bỡn, càng thêm cuồng bạo, nổi giận gầm rú.
Con ngươi đỏ thẫm không ngừng liếc nhìn trên không trung, tựa như là đang tìm kiếm Tô Tiểu Bạch.
Nó muốn tìm ra tên nhân loại ghê tởm, giảo hoạt đó, sau đó ăn hắn!
Để hắn chết không chỗ chôn!
Mà cùng lúc đó, chân núi, Hổ Sát và Kim Sí Đại Bằng đang lo lắng nhìn lên trên núi, thấy hoa mắt mắt một cái, một bóng người xuất hiện ở trước mặt mình, hai người tập trung nhìn lại thì lập tức đại hỉ.
"Chủ thượng ngươi. . . trở về rồi!”
"Hít! Cửu Vĩ Thiên Hồ cũng không ngăn chủ thượng lại được, chủ thượng, rốt cuộc ngươi đến cảnh giới gì!"
Hai người khiếp sợ kêu to, hai mắt nóng như lửa.
Tô Tiểu Bạch chỉ nhìn thoáng qua hai con tiểu bạch hồ trong ngực, cũng không muốn phản ứng tới hai người, cất bước muốn rời đi.
Trên đỉnh núi, Cửu Vĩ Thiên Hồ cuồng bạo cũng nhìn thấy Tô Tiểu Bạch xuất hiện ở chân núi chuẩn bị rời đi.
Nó càng táo bạo thêm, Cửu Vĩ Hồ điên cuồng cuồng bạo gầm thét, không ngừng giãy dụa.
Xiềng xích to lớn khóa ở trên người nó không ngừng lắc lư, toàn bộ dãy núi cũng bắt đầu rung động kịch liệt.