Bỗng nhiên Cửu Vĩ Thiên Hồ bộc phát ra uy thế cuồng bạo, tuôn trào ra bốn phía.
Ngay cả trên không, lôi đình không ngừng khiêu động cũng bị luồng uy thế mãnh liệt này xé rách!
Nhưng từng chuỗi dây sắt đó vẫn khóa chặt người Cửu Vĩ Thiên Hồ, thân thể to lớn đó hoàn toàn không thể tránh thoát được sự trói buộc của xiềng xích này.
Trên xiềng xích, đạo đạo ánh sáng màu đỏ dâng lên, tựa như là ngọn lửa hừng hực, mãnh liệt thiêu đốt thân thể Cửu Vĩ Thiên Hồ.
Dưới xiềng xích, thân thể Cửu Vĩ Thiên Hồ đột nhiên xuất hiện tiếng xèo xèo như nướng thịt.
Là liệt diễm màu đỏ đó đang không ngừng thiêu đốt thân thể Cửu Vĩ Thiên Hồ!
Nhưng Cửu Vĩ Thiên Hồ ngoảnh mặt làm ngơ, giống như hoàn toàn không cảm giác được, không ngừng gầm thét, giãy dụa, nhìn chằm chằm Tô Tiểu Bạch.
Nói đúng hơn thì là đang nhìn hai con tiểu bạch hồ trong ngực Tô Tiểu Bạch!
"Rống! Trả thần hồn của ta lại cho ta, nhân loại, trả thần hồn của ta lại cho ta!"
Cửu Vĩ Thiên Hồ thê lương gầm thét, giống như là muốn xé rách toàn bộ phiến thiên địa này.
"Trả lại cho ta, không thì ta muốn cho ngươi chết không có chỗ chôn, xé nát ngươi! Để ngươi sống không bằng chết!"
Cửu Vĩ Thiên Hồ không ngừng gầm thét, trong mắt tràn ngập phẫn nộ!
Hai đạo thần hồn này liên quan đến vận mệnh của Cửu Vĩ Thiên Hồ, có thể chạy khỏi nơi này hay không, có thể tái hiện lại đỉnh phong ngày xưa hay không, có thể bước vào cảnh giới Hỗn Nguyên Kim Tiên hay không. Đối Cửu Vĩ Thiên Hồ thì nó cực kỳ quan trọng, nó tuyệt đối không cho phép Tô Tiểu Bạch cướp đi hai đạo thần hồn này! Bọn người Trương Thiệu nằm trên đất, trơ mắt nhìn ngọn núi cao này bị linh lực cuồng bạo của Cửu Vĩ Thiên Hồ gọt mất một tầng nhưng vẫn đứng sừng sững ở đó.
Cho dù Cửu Vĩ Thiên Hồ giãy giụa như thế nào cũng không thể thoát ra được, từng đạo xiềng xích đó vẫn luôn trói buộc nó. Thấy cảnh này, tâm trạng đang hoảng sợ, chấn kinh và bất an của bọn người Trương Thiệu cũng bình tĩnh trở lại.
"Xem ra, chỉ cần khống chế hai đạo thần hồn đó lại, không cho Cửu Vĩ Thiên Hồ thôn phệ thì nó sẽ không thể chạy khỏi nơi này."
"Không biết là ai mà có thể vây khốn nhân vật khủng bố như vậy ở chỗ này!"
"Hít! Cửu Vĩ Thiên Hồ này ít nhất cũng là cường giả yêu tộc mấy vạn năm trước, vài vạn năm mà vẫn còn khủng bố như thế, đúng là làm cho người ta rất chấn kinh!"
Bọn người Trương Thiệu yên tâm không ít, lúc này vội vàng đứng dậy, lui lại ra khỏi núi này, sau đó trên amwjt vẫn chưa hết kinh hoảng, không ngừng bàn tán.
Không chỉ có ba người này bàn tán ầm ĩ, ngay cả Hổ Sát và Kim Sí Đại Bằng dưới núi cũng mặt mũi chấn kinh, miệng há to, trợn mắt há hốc mồm nhìn lên Cửu Vĩ Thiên Hồ đang táo bạo điên cuồng trên núi.
"Hít! Chủ thượng, nếu Cửu Vĩ Thiên Hồ này là cảnh giới viên mãn thì sẽ mạnh mẽ cỡ nào, bây giờ chia ra ba đạo thần hồn mà còn mạnh mẽ như thế, nếu để cho nó dung hợp hai đạo thần hồn còn lại thì có phải là vô địch thiên hạ rồi không?"
"Nói mò gì đó, chủ thượng ở đây thì làm gì tới lượt tiểu hồ ly đó vô địch? Chủ thượng có thể tuỳ tiện trấn áp nó!"
Kim Sí Đại Bằng ngắt lời Hổ Sát, tươi cười lấy lòng nhìn Tô Tiểu Bạch.
Mà Tô Tiểu Bạch hoàn toàn không có chú ý tới bất kỳ cái gì ở đây, bao gồm cả con Cửu Vĩ Thiên Hồ bị vây ở trên đỉnh núi đó.
Hắn hai mắt bình tĩnh, ánh mắt ôn nhu nhìn hai con tiểu bạch hồ ngủ say trong ngực.
Có lẽ là tiếng rống giận dữ táo bạo điên cuồng của Cửu Vĩ Thiên Hồ khiến cho hai con tiểu bạch hồ đang ngủ say này thức dậy.
"Đây. . . Đây là chỗ nào, tại sao ta lại ở chỗ này?"
Kha Sương thức dậy trước, vẻ mặt mờ mịt ngẩng đầu nhìn quanh bốn phía, nhưng khi nàng nhìn thấy Kha Tuyết bên cạnh thì lập tức kinh hô một tiếng.
"Tỷ tỷ, ngươi sao rồi! Ngươi mau tỉnh dậy đi!”
"Không cần phải gấp gáp, nàng chỉ ngủ thiếp đi, ngươi cũng mới vừa thức."
Giọng nói ấm áp, lạnh nhạt vang lên trên đỉnh đầu, Kha Sương nghe vậy thì sửng sốt một chút, sau đó hưng phấn vui vẻ ngẩng đầu nhìn Tô Tiểu Bạch.
"Tướng công, vậy khi nào tỷ tỷ có thể thức dậy?"
Thấy mình đang ở trong ngực Tô Tiểu Bạch, Kha Sương lập tức thở phào nhẹ nhõm, sau đó tò mò hỏi.
"Bây giờ đã thức."
Tô Tiểu Bạch cúi đầu nhìn tiểu bạch hồ trong ngực, lạnh nhạt nói.
Nghe vậy, Kha Sương lập tức sững sờ, sau đó cúi đầu nhìn lại, đúng là sau một khắc, tiểu bạch hồ đang ngủ say từ từ mở mắt.
"Đây là. . . Ở đâu?"
Thực ra thì Kha Tuyết đã thức rồi nhưng không biết nên đối mặt với Tô Tiểu Bạch và Kha Sương như thế nào nên vẫn luôn giả vờ ngủ, bây giờ bị Tô Tiểu Bạch vạch trần, lại thêm Kha Sương lo lắng, Kha Tuyết mới giả bộ như vừa mới thức.
"Ta. . . Ta cũng không biết đây là chỗ nào."
Kha Sương nháy mắt, nhìn Tô Tiểu Bạch, trong đôi mắt sáng tràn đầy hồi ức.
"Ta nhớ rồi, hình như là. . . đúng, là phụ thân vung tay lên, sau đó ta ngất đi!"
"Ta cũng thế. . . ký ức sau cùng của ta cũng là vậy...”
Kha Sương cũng đồng ý với Kha Tuyết.
"Ở đây là di tích Cửu Vĩ Thiên Hồ, các ngươi bị Kha Chấn Thiên đem tới.” Tô Tiểu Bạch nhìn hai người, lạnh nhạt nói.
Hai con tiểu bạch hồ nghe vậy thì lập tức sững sờ, sau đó càng thêm khó hiểu. Kha Chấn Thiên đem bọn họ tới đây làm gì? Nhưng đồng thời, bọn họ cũng chủ ý tới lôi đình không ngừng rơi xuống đỉnh núi, đánh lên trên người Cửu Vĩ Hồ to lớn với Cửu Vĩ Thiên Hồ đang điên cuồng táo bạo gầm thét!
Khi hai con tiểu bạch hồ nhìn thấy Cửu Vĩ Thiên Hồ thì lập tức ngẩn ngơ.
Một cảm giác quen thuộc đột nhiên xuất hiện trong lòng hai người.
"Cái này. . . đó là cái gì, tại sao ta lại có cảm giác vô cùng quen thuộc?”
"Hơn nữa, hình như nàng chính là ta, ta chính là nàng. . ."
Kha Sương và Kha Tuyết vẻ mặt khó hiểu, đồng thời lên tiếng.
Nói xong, hai người từ trong ngực Tô Tiểu Bạch nhảy xuống, hóa thành hình người, đứng bên cạnh Tô Tiểu Bạch.
Mà trên đỉnh núi, trong nháy mắt khi Cửu Vĩ Thiên Hồ đang điên cuồng gào thét nhìn thấy hai người thì càng thêm táo bạo hưng phấn.
"Đến, mau tới đây, chúng ta vốn là một thể, đi tới chỗ ta, dung hợp với ta!"
...
"Sau khi dung hợp, chúng ta mạnh mẽ nhất, sẽ thống trị thế giới này!"
Cửu Vĩ Thiên Hồ nói với hai tỷ muội Kha Tuyết, Kha Sương, trong giọng nói tràn đầy lo lắng.
Nhưng hai tỷ muội không có đi lên mà đồng thời ngẩng đầu nhìn Tô Tiểu Bạch.
Ánh mắt như đang hỏi thăm.
"Hóa ra hai đạo thần hồn đó đã tới loại cảnh giới này!"
Không đợi Tô Tiểu Bạch nói chuyện thì thấy đám ba người Trương Thiệu từ trên núi đi xuống.
Nhìn thấy hai tỷ muội Kha Sương và Kha Tuyết thì hai mắt lập tức tỏa ánh sáng, không nhịn được mở miệng nói.
"Không ngờ đã có thể hóa hình, xem ra đã bước vào cảnh giới Hóa Thân."
"May mà không có để cho Cửu Vĩ Thiên Hồ dung hợp bọn họ, nếu không, Cửu Vĩ Thiên Hồ thoát khốn, thế giới này đều sẽ bị nó hủy diệt!"