Ta Có Hệ Thống Auto Tu Luyện (Bản Dịch)

Chương 1206 - Chương 1246. Viện Binh Tới

Chương 1246. Viện binh tới
Chương 1246. Viện binh tới

Tiếng rống giận dữ đó hoàn toàn không thể ngăn Trấn Thiên Ấn rơi xuống!

Mặt đất rung động kịch liệt, vách núi như muốn sụp đổ, tro bụi bay đầy trời.

Xa xa, hai vị trưởng lão Tử La Tông thấy cảnh này thì hai mắt trừng muốn nứt, mặt mũi tràn đầy tuyệt vọng và kinh hãi!

Tô Tiểu Bạch hoàn toàn không bận tâm tới cái tông môn mạnh mẽ Tử La Tông này, khư khư cố chấp giết Tử La Tông trưởng lão!

Tro bụi không ngừng tiêu tán, Tô Tiểu Bạch mặt không biểu tình, lạnh nhạt đứa tay điểm một cái.

Trấn Thiên Ấn lớn như núi cao bay lên, không ngừng thu nhỏ trên không trung, sau đó hóa thành một đạo ánh sáng lung linh, rơi xuống trong tay Tô Tiểu Bạch.

Hai vị trưởng lão Tử La Tông thấy vậy thì hoảng hốt bay tới.

Nhìn thấy trong hố sâu to lớn, Tôn Hùng đã hóa thành một đống thịt nát.

Không một tiếng động.

Đã chết.

Hai vị trưởng lão Tử La Tông thấy vậy thì trừng to hai mắt, sắc mặt cực kỳ khó coi.

Tôn Hùng chết ở chỗ này, bọn họ phải bàn giao với tông môn và tông chủ như thế nào ?

"Ngươi giết Tôn Hùng trưởng lão, Tử La Tông tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi."

Hai người trầm mặc một lát, một người trong đó bỗng nhiên ngẩng đầu, trừng mắt nhìn Tô Tiểu Bạch, lạnh lẽo nói.

"Cho dù ngươi chạy đến chân trời góc biển thì Tử La Tông cũng sẽ giết ngươi để báo thù cho Tôn Hùng trưởng lão!"

"Từ nay về sau, ngươi chính là kẻ thù của Tử La Tông, Tử La Tông và ngươi không chết không thôi!"

Một trưởng lão khác cũng ngẩng đầu lên, trong mắt tràn ngập lửa giận. Tô Tiểu Bạch lại nhếch miệng lên, cười lạnh một tiếng, không thèm để ý tới sự trả thù của Tử La Tông chút nào. Trò uy hiếp trẻ con này hoàn toàn không lọt nổi mắt xanh của Tô Tiểu Bạch. Đối với chuyện này Tô Tiểu Bạch chẳng thèm phản ứng chút nào, quay người ôm hai nữ Kha Sương và Kha Tuyết, muốn rời khỏi đây.

Tô Tiểu Bạch không muốn phản ứng nhưng Hổ Sát và Kim Sí Đại Bằng lại nhịn không được. Hai yêu khinh thường cười lạnh một tiếng, nói.

"Tử La Tông? Chưa từng nghe nói tới, không biết là tông môn từ đâu xuất hiện, còn muốn uy hiếp chủ thượng ta? Thật là buồn cười!"

Kim Sí Đại Bằng giương cánh bay lên không, châm chọc.

"Hừ! Một Tử La Tông nho nhỏ mà cũng dám khẩu xuất cuồng ngôn, chủ thượng đã không muốn trách tội các ngươi mà các ngươi còn dám uy hiếp chủ thượng? Các ngươi không biết, chỉ cần chủ thượng đưa tay một cái là có thể diệt Tử La Tông các ngươi!"

Hổ Sát cũng khoanh tay trước ngực, khinh thường nói.

Lời này khiến hai vị trưởng lão Tử La Tông không nói nên lời.

Thực lực của Tô Tiểu Bạch quá mạnh mẽ.

Thậm chí bây giờ hai người này còn không xác định được rốt cuộc Tử La Tông trả thù thì có thể giết được Tô Tiểu Bạch hay không.

Đúng lúc này, một tiếng cười to đột nhiên vang lên ở phương xa.

Khi hai vị trưởng lão Tử La Tông đang mất niềm tin nghe được tiếng cười quen thuộc này thì lập tức hưng phấn!

"Là tông chủ Tử La Tông ta Triệu Càn Thiên đến rồi!"

"Tông chủ đến rồi!"

Hai nhóm người quay đầu lại nhìn về hướng tiếng cười.

Ngay cả Hổ Sát và Kim Sí Đại Bằng cũng đồng thời quay đầu lại nhìn.

Mà Kha Sương và Kha Tuyết thì hiếu kì.

Rốt cuộc Tử La Tông này là một tông môn như thế nào mới có người không nghe lý do, không phân biệt đen trắng xanh đỏ, kì thị tất cả yêu quái như Tôn Hùng trưởng lão!

Chỉ thấy, nơi xa có một bóng người hóa thành một đạo ánh sáng lung linh, đang trên đường bay tới.

Trong chớp mắt thì tới vách núi này.

Triệu Càn Thiên vốn đang tọa trấn ở Tử La Tông, dốc lòng tu luyện.

Dù sao trong tông môn có rất nhiều trưởng lão.

Đủ để chia sẻ rất nhiều chuyện phiền toái trong tông môn với hắn.

Nhưng khi đệ tử đến bẩm báo, Thâm Uyên Cốc có dị động, đồng thời toàn bộ sườn núi cũng bắt đầu lắc lư kịch liệt.

Trong đó ma khí ngập trời, hư hư thực thực có Thiên Ma muốn xông ra khỏi Thâm Uyên Cốc!

Nghe được tin tức này, Triệu Càn Thiên lập tức kinh ngạc.

Thâm Uyên Cốc là chỗ nào, trấn áp vô số Thiên Ma, ở trong đó, Thiên Ma vô cùng vô tận.

Nếu để cho đám Thiên Ma đó xông ra khỏi Thâm Uyên Cốc thì yêu quái và ma đầu gì đó cũng chỉ là chút phiền phức nhỏ khi so với Thiên Ma!

Đây là chuyện liên quan đến sinh tử tồn vong của tông môn, tồn vong thiên hạ!

Tuyệt đối không thể qua loa.

Cho nên khi Triệu Càn Thiên nhận được tin tức này thì dẫn theo rất nhiều trưởng lão trong tông môn nhanh chóng chạy tới.

Tuy nhiên bởi vì Triệu Càn Thiên quá chú trọng Thâm Uyên Cốc nên hắn không có dừng lại chờ những trưởng lão khác mà toàn lực chạy nhanh đến.

Chạy được nửa đường thì hắn nhìn thấy hướng Thâm Uyên Cốc đang có mây đen nồng đậm, từng đạo lôi đình màu tím không ngừng vặn vẹo ở trong mây đen, tỏa ra khí tức kinh khủng.

Thấy cảnh này, sắc mặt Triệu Càn Thiên càng thêm ngưng trọng.

Đại trận lôi đình này chính là tuyệt chiêu của Tôn Hùng trưởng lão trong môn. . .

Bây giờ lại xuất hiện ở Thâm Uyên Cốc, chẳng lẽ ma đầu trong Thâm Uyên Cốc vọt ra!

Nghĩ đến đây, Triệu Càn Thiên càng thêm thấp thỏm lo âu, tăng tốc độ vội vàng chạy đến. Khi hắn chạy tới Thâm Uyên Cốc thì lại phát hiện Thâm Uyên Cốc cũng không có bất kỳ dị động gì, vẫn trời yên biển lặng, nhưng lại có mấy người không phải người trong tông môn đang đứng trên vách núi. Triệu Càn Thiên mới chạy tới, vừa hay nghe được những gì mà Hổ Sát và Kim Sí Đại Bằng nói.

"Tông chủ, rốt cuộc ngươi cũng tới rồi, xảy ra chuyện lớn rồi!” Hai vị trưởng lão Tử La Tông thấy Triệu Càn Thiên đáp xuống thì nhìn về phía bọn người Tô Tiểu Bạch, chau mày, ánh mắt dò xét thì vội đi tới bên cạnh Triệu Càn Thiên, kích động nói.

"Chuyện gì xảy ra, mấy người đó từ đâu tới, Thâm Uyên Cốc này là cấm địa của Tử La Tông ta, không ai được phép đi vào.”

Triệu Càn Thiên lại khoát tay áo, sắc mặt âm tình bất định nói.

"Tôn Hùng trưởng lão đâu, tại sao bản tọa không thấy Tôn Hùng trưởng lão?"

"Cái này. . ."

Hai vị trưởng lão Tử La Tông nghe vậy thì nhìn nhau một cái, cười khổ lắc đầu.

"Tông chủ, chúng ta cũng không biết mấy người đó từ đâu tới, hơn nữa. . . hơn nữa, Tôn Hùng trưởng lão, hắn. . ."

Một vị trưởng lão trong đó cười khổ, cúi đầu, trầm giọng nói.

Nghe vậy, lại thêm sắc mặt hai vị trưởng lão không đúng lắm, Triệu Càn Thiên chau mày, đột nhiên trong lòng cảm thấy không ổn.

"Rốt cuộc là như nào!"

"Tôn Hùng trưởng lão, hắn chết, chết trong tay người đó. . ."

Một trưởng lão khác thấy vậy thì vội vàng kể lại hết những chuyện mới xảy ra cho hắn.

"Cái gì! Có người dám giết trưởng lão của tông ta!"

Nghe xong, Triệu Càn Thiên nghẹn ngào kêu to, không thể tin nổi.

Cho dù như thế nào đi nữa thì Tử La Tông cũng không phải là một môn phái nhỏ, có thể được xếp vào hàng đại tông môn trong Vĩnh Quốc.

Người bình thường hoàn toàn không dám trêu chọc tới chứ đừng nói là động thủ với trưởng lão Tử La Tông.

Nhưng bây giờ lại có người giết trưởng lão Tử La Tông!

Trong lòng Triệu Càn Thiên tức giận không thôi, quay đâu nhìn mấy người Tô Tiểu Bạch.

Lại phát hiện trong số năm người Tô Tiểu Bạch thì chỉ có một mình Tô Tiểu Bạch là nhân loại, mà tất cả bốn người còn lại đều là yêu quái hết!

Hết chương 1246.
Bình Luận (0)
Comment