Ta Có Hệ Thống Auto Tu Luyện (Bản Dịch)

Chương 1207 - Chương 1247. Nhục Thân Mạnh Mẽ

Chương 1247. Nhục thân mạnh mẽ
Chương 1247. Nhục thân mạnh mẽ

Điều này khiến cho Triệu Càn Thiên càng tin là Tôn Hùng chết trong tay bọn họ!

Dù sao đối yêu quái thì Tôn Hùng thà giết lầm cũng sẽ không tha!

Hít sâu một hơi, Triệu Càn Thiên sắc mặt âm tình bất định, đi lên hai bước, đứng trước mặt bọn người Tô Tiểu Bạch.

"Tại sao đạo hữu lại giết trưởng lão trong tông môn ta!"

Triệu Càn Thiên sắc mặt khó coi, quát hỏi.

"Giết trưởng lão bản môn, ngươi cũng nên giải thích rõ ràng với bản tọa!"

"Giải thích?"

Tô Tiểu Bạch nghe vậy thì nhíu mày lại, lạnh nhạt nói.

"Tôn Hùng gì đó không phân tốt xấu, muốn động thủ giết người nên ta mới động thủ giết chết hắn."

"Đây là lý do tại sao ngươi giết Tôn Hùng trưởng lão?"

Triệu Càn Thiên nghe vậy thì rất bất ngờ!

"Không sai, bản thân ta rất là bao che khuyết điểm."

Tô Tiểu Bạch chăm chú gật đầu nói.

"Tốt tốt tốt!"

Nghe vậy, Triệu Càn Thiên đột nhiên cười lên ha hả.

"Vốn còn định hỏi xem tại sao ngươi xâm nhập cấm địa bản môn, nhưng bây giờ, hẳn là đạo hữu đến gây sự!"

"Nếu vậy thì bản tọa cho ngươi hai con đường!"

Triệu Càn Thiên lạnh lẽo nói, mặt mũi tràn đầy sát ý.

"Một, lập tức theo bản tọa trở về Tử La Tông, ở lại trong Vấn Tội Quật ba trăm năm. Đồng thời tự tay giết bốn con yêu quái này!"

"Hai, bản tọa tự mình động thủ, giết hết tất cả các ngươi để báo thù cho Tôn Hùng trưởng lão!"

"Hai lựa chọn này quá buồn cười." Tô Tiểu Bạch nhíu mày lại, tỏ vẻ khinh thường, quay người ôm Kha Tuyết và Kha Sương, muốn rời khỏi nơi đây. Triệu Càn Thiên thấy vậy thì sắc mặt càng khó coi hơn.

"Tặc tử, dám ngông cuồng như thế!"

Triệu Càn Thiên gầm một tiếng, cảm thấy Tô Tiểu Bạch làm vậy là đang nhục nhã hắn.

"Dám ngông cuồng ở trước mặt bản tọa như thế, bản tọa bắt ngươi trước, để ngươi tận mắt nhìn thấy bốn con yêu quái này chết ở trước mặt ngươi!"

Vừa dứt lời, trên người Triệu Càn Thiên bộc phát ra uy áp kinh khủng, hắn lật tay một cái, một cây trường thương xuất hiện ở trong tay của hắn.

Trường thương này có đường vân màu vàng kim cực kỳ huyền ảo, thậm chí nhìn vào thì cảm thấy đầu váng mắt hoa.

Cái này khiến Hổ Sát và Kim Sí Đại Bằng kinh hãi.

Nắm trường thương trong tay, Triệu Càn Thiên cười dữ tợn, sải bước đi tới chỗ Tô Tiểu Bạch.

Trường thương trong tay có kim sắc quang mang lấp lóe, sau đó Triệu Càn Thiên bỗng nhiên đâm thẳng tới.

Hào quang trên trường thương tăng vọt, thương mang ẩn chứa uy áp kinh khủng bộc phát ra trong nháy mắt!

Thương mang cực kỳ sắc bén, giống như muốn xuyên thủng tất cả, muốn đâm xuyên qua thế giới này, trong nháy mắt, năng lượng kinh khủng ẩn chứa trong đó bộc phát ra.

Thương mang dài đến mấy trăm trượng, tỏa ra hào quang sáng rực.

Đâm thẳng về phía Tô Tiểu Bạch!

Tô Tiểu Bạch cũng cảm nhận được linh lực mạnh mẽ, mãnh liệt trong một thương này.

Bước chân dừng lại, tiện tay nhấn ra sau lưng một cái.

Cũng không quay đầu lại.

Thấy vậy, Triệu Càn Thiên cảm thấy mình bị sỉ nhục!

Không thèm quay đầu lại, chỉ hời hợt nhấn một cái, thậm chí còn không có vận dụng linh lực.

Như vậy là sao?

Là coi thường hắn chứ sao.

Triệu Càn Thiên càng giận dữ hơn!

"Tiểu tử, phách lối cuồng vọng như thế, ngươi sẽ chết bởi một thương này của bản tọa!"

Dứt lời, một thương cuồng bạo đó đâm thẳng vào ngón tay của Tô Tiểu Bạch!

"Dám lấy nhục thân ngạnh kháng một thương này, quá phách lối cuồng vọng."

"Hừ, một thương này của tông chủ có uy lực mạnh mẽ, đủ để đánh giết cảnh giới Độ Kiếp, lấy nhục thân ngạnh kháng? Muốn chết!"

Hai vị trưởng lão Tử La Tông đang quan chiến thấy thế thì lập tức cười lạnh một tiếng, tỏ vẻ khinh thường.

Nhưng sau một khắc, hai ngón tay của Tô Tiểu Bạch va chạm trực tiếp với một thương đó!

Trong nháy mắt, một tiếng nổ lớn vang lên, linh lực cuồng bạo khuếch tán ra bốn phía, trong giây lát, lấy Tô Tiểu Bạch làm trung tâm, mặt đất dưới chân bị linh lực kinh khủng này lột mất một lớp dày!

Hào quang sáng chói xông lên, xuyên thủng cả bầu trời.

Dao động linh lực cuồng bạo như sóng cả ngập trời, hoàn toàn bao phủ Tô Tiểu Bạch.

Thấy cảnh này, Triệu Càn Thiên khinh thường cười lạnh một tiếng, chế giễu.

"Dám lấy nhục thân ngạnh kháng một thương của bản tọa, đúng là muốn chết! Không biết trời cao đất rộng!"

Nói xong, Triệu Càn Thiên quay đầu nhìn Hổ Sát và Kim Sí Đại Bằng đang bình thản đứng quan sát.

"Bây giờ đến lượt các ngươi."

Oanh!

Lại là một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên sau lưng.

Cuồng phong gào thét quét qua bốn phía, như muốn thổi bay tất cả.

Cảm nhận được vụ nổ kinh thiên động địa và kình phong kinh khủng này, sắc mặt Triệu Càn Thiên đại biến.

Bỗng nhiên quay đầu lại nhìn.

Chỉ thấy cột sáng vàng chói, năng lượng cuồng bạo không ngừng trút xuống bốn phía lại tán loạn từ lúc nào.

Mà người mà Triệu Càn Thiên cho rằng chết chắc đó vẫn còn đứng đó, sắc mặt bình thản. . quần áo trên người cũng rất ngay ngắn, không có một chút vết tích tổn hại nào. Dường như đạo thương mang cuồng bạo đó chỉ có bề ngoài. Triệu Càn Thiên trừng to hai mắt, trong mắt tràn đầy chấn động và kinh hãi: "Sao. . . Sao có thể như vậy được!"

Thậm chí Triệu Càn Thiên còn cẩn thận nhìn ngón tay Tô Tiểu Bạch, ngón tay hoàn chỉnh, không chút dấu vết nào.

Thậm chí còn không có vết hằn nào trên da!

Chuyện này khiến cho Triệu Càn Thiên càng khó tin hơn!

Triệu Càn Thiên biết rất rõ uy lực của một thương này, có thể dễ dàng đâm thủng người tu hành từ Độ Kiếp trở xuống!

Nhưng. . . Tô Tiểu Bạch chỉ dựa vào hai ngón thì có thể ngạnh kháng được một thương này?

Những gì đang diễn ra trước mắt khiến cho Triệu Càng Thiên không thể nào tin nổi!

"Hít!"

Ngay cả hai vị trưởng lão Tử La Tông đang quan chiến, cho rằng Tô Tiểu Bạch chết chắc nhìn thấy cảnh này cũng trừng to hai mắt, hít mấy hơi khí lạnh…

"Tiểu tử, ta đã xem thường ngươi, nhục thân lại mạnh mẽ như thế, đáng tiếc chỉ có thân thể mạnh mẽ cũng không có tác dụng gì, chủ yếu vẫn phải dựa vào cảnh giới thực lực!"

Triệu Càn Thiên hít sâu một hơi, lấy lại tinh thần sau cơn khiếp sợ, sau đó khinh thường cười lạnh, nói.

"Hôm nay bản tọa sẽ cho người biết, trước thực lực tuyệt đối, cho dù có nhục thân mạnh mẽ có thể sánh ngang với cực phẩm pháp bảo thì cũng không có tác dụng gì!”

Nói xong, hai tay Triệu Càn Thiên nắm chặt trường thương, đã biết được chỗ dựa của Tô Tiểu Bạch, Triệu Càn Thiên càng có lòng tin là mình sẽ thắng chắc!

Linh lực cuồng bạo như biển gầm, điên cuồng truyền từ trong cơ thể vào trường thường trong tay.

Từng đường vân vô cùng huyền ảo trên thân trường thương không ngừng lấp lóe kim sắc quang mang.

Mũi của trường thương có hào quang tăng vọt, khí tức cực kỳ sắc bén không ngừng bộc phát.

"Thí Thần Diệt Thế Thương!"

Uy thế cuồng bạo trên người Triệu Càn Thiên không ngừng tăng vọt, toàn thân chìn ngập trong quang mang màu vang, như một vị chiến thần.

Hết chương 1247.
Bình Luận (0)
Comment