Ta Có Hệ Thống Auto Tu Luyện (Bản Dịch)

Chương 977 - Chương 1007. Tiền Thưởng Tới Tay

Chương 1007. Tiền thưởng tới tay
Chương 1007. Tiền thưởng tới tay

“Người đâu, tới bảo vệ bản quan, có thích khách!”

Trên đại sảnh tiếng hô hoán đột nhiên ngừng lại.

Không cần Tô Tiểu Bạch động thủ, Lâm Uyển Linh trực tiếp đè tên mập mạp kia trên mặt đất.

“Hô người sao? Nói cho ngươi biết, toàn bộ người dưới tay ngươi chạy rồi.”

Nàng trút toàn bộ lửa giận trong lòng lúc vừa rồi trông thấy tỷ tỷ khổ sở lên trên thân tên mập mạp này, vỗ mũ quan trên đầu của hắn hô: “Chúng ta bắt tội phạm truy nã Lương Vấn Thiên, tới để lấy tiền thưởng.”

“Cái gì mà Lương Vấn Thiên, bản quan, bản quan không biết!”

Cả người tên mập mạp kia co lại thành một đoàn la lên thành tiếng, muốn lừa gạt cho qua chuyện.

“Bớt giả ngốc đi cho ta, tiền thưởng kia có tới 5 vạn đồng, lấy ra.”

Dính đến chuyện tiền bạc, Lâm Uyển Linh một phân tiền cũng không hàm hồ. Nghe tên mập mạp kia nói chuyện suýt chút nữa nàng tức giận cho một cái tát.

Tô Tiểu Bạch trực tiếp quăng Lương Vấn Thiên nửa chết nửa sống xuống trước mặt tên mập mạp kia, cùng mập mạp kia nằm chung một chỗ .

“Ta ta ta! Ta thật sự không biết mà, chuyện này các ngươi đi quân doanh hỏi đi. Thanh Vân Quan này là đất biên cương, quan phụ mẫu ta cũng chính là giả trang làm bộ làm tịch, căn bản không có thực quyền. Các ngươi đi quân doanh hỏi đi.”

Lâm Uyển Linh ngồi trên người mập mạp kia nghe xong khẽ cau mày, trong lòng cũng cảm thấy có mấy phần đạo lý. Sự tình Thanh Vân Quan này lấy quân đội làm trọng, nàng đã từng nghe người khác nói qua.

“Bớt nói nhảm đi. Quan phủ các ngươi ký phát lệnh truy nã, ta đem người tới thì mang tiền ra cho ta, còn những cái khác tự ngươi đi giải quyết.”

Hắn chắp tay lớn tiếng quát, trực tiếp ngồi xuống ghế bành công đường, đập kinh đường mộc một cái vang dội.

Mập mạp kia nghiêng đầu sang một bên không dám nhìn thẳng Lương Vấn Thiên sưng mặt sưng mũi, hồi lâu mới run giọng nói: “Vâng vâng vâng, ta lập tức trả tiền cho ngươi. Thiếu hiệp, nhất thiết phải tha ta một mạng đó, bên trên ta còn có mẹ già tám mươi ......”

Lâm Uyển Linh áp giải mập mạp này, một hồi lâu sau mới cùng hắn cầm ngân phiếu ra.

Nàng đắc ý điểm tay trên xấp ngân phiếu, cởi mở cười nói: “Tô tiên sinh, 5 vạn ngân phiếu một phân không nhiều, một phân không thiếu.”

“Đa tạ đại nhân, vậy chúng ta xin cáo từ.”

Cười lạnh hai tiếng, hắn từ trên ghế bành đứng dậy sau đó dẫn tỷ muội Lâm gia đi ra ngoài.

Trên đường Lâm Uyển Tích há to miệng không nói được lời nào, giống như là nín hơi không dám nói.

Điều này làm cho Lâm Uyển Linh bên cạnh nhìn thấy lập tức vui sướng, cười hì hì buông tay giải thích nói: “Tỷ tỷ, việc này ngươi cũng không hiểu được sao. Ngươi nhìn tên mập mạp kia giả vờ giả vịt đã cảm thấy chuyện này thật sự không có quan hệ gì với hắn sao? Nếu thật sự không có quan hệ, cửa quan phủ này có thể có nhiều quan binh như vậy chờ chúng ta tới?”

Lúc này tỷ tỷ cũng chịu phục, nhẹ gật đầu miễn cưỡng cười nói: “Lời này cũng có mấy phần đạo lý. Là hắn không nghĩ tới Tô tiên sinh mạnh như vậy, có thể thu thập hết người của hắn, cho nên sau khi hắn đi ra trông thấy chúng ta mới có thể kinh hoảng như vậy.”

“Tốt, bây giờ chúng ta có ngân phiếu, đi mua Long Huyết Thảo chữa khỏi bệnh cho Uyển Tích cô nương mới là việc gấp cần làm.”

Tô Tiểu Bạch mở miệng cắt lời Uyển Linh cô nương muốn nói khoác, sau đó hắn vượt lên đi về phía trước.

Lâm Uyển Linh ở đằng sau bất mãn thè lưỡi, sau đó lôi kéo tỷ tỷ vội vàng đi theo.

Chỗ có bán Long Huyết Thảo, dù sao trước khi triệt để vô kế khả thi nàng đã từng tới Thanh Vân Quan muốn mua Long Huyết Thảo, chẳng qua là lúc đó không có tiền nên mới chấp nhận tay trắng mà thôi.

Rất nhanh mấy người đã đến hiệu thuốc. Bốn vách tường của tiệm thuốc này đều làm thành ngăn tủ, trong mỗi ngăn tủ đều để một vị dược tài, có thể nói là cái gì cần có đều có.

“Long Huyết Thảo?”

Gã sai vặt tiếp đãi kia nhìn trên dưới Lâm Uyển Linh vài lần, cau mày nói: “Cô nương, mang thức ăn vào trong tiệm chúng ta hỏi giá là ngươi sao?”

Hắn nhìn Lâm Uyển Linh hơi quen mắt, lần này nàng mang theo nam nhân, trên thân cuốn theo mùi máu tươi thoang thoảng để trong lòng hắn không thể không suy nghĩ nhiều.

Đáp lại một tiếng, nàng lập tức hiểu ra ý tứ của gã sai vặt này , sắc mặt lập tức âm trầm, trực tiếp đập ngân phiếu lên quày, thét lớn: “Lấy Long Huyết Thảo tốt nhất trong tiệm các ngươi ra cho ta, ta không thiếu tiền.”

Sắc mặt gã sai vặt kia biến hóa, vội vàng chắp tay cười làm lành, nhưng hắn cũng không đưa tay lấy tiền mà chỉ nói: “Cô nương, thực sự ngại quá. Lần trước thời điểm ngươi tới hỏi giá cả chúng ta còn có mười mấy gốc Long Huyết Thảo, nhưng gần đây toàn bộ đều bị người khác mua đi cả rồi. Muốn mua Long Huyết Thảo còn phải chờ một tháng nữa.”

“Bán sạch?!”

Lâm Uyển linh nghe lời này, trong nội tâm lập tiwcs căng thẳng. Chuyện này liên quan đến tính mệnh tỷ tỷ, tuyệt đối không thể nói đùa.

“Thật sự là bán sạch rồi, cô nương. Ta cũng cảm thấy kỳ quái, tại sao đột nhiên có người mua nhiều Long Huyết Thảo như vậy. Hơn nữa không chỉ nhà chúng ta, toàn bộ cửa hàng bán dược liệu ở Thanh Vân Quan đều đã bán sạch Long Huyết Thảo. Thời điểm chúng ta uống rượu cũng nói rõ ràng Long Huyết Thảo này không có tác dụng gì lớn, tại sao lại đột nhiên bán chạy như vậy.”

Gã sai vặt vội vàng gật đầu cúi người, chỉ sợ làm cho cô nãi nãi này không cao hứng.

Thời điểm lần thứ nhất nghe thấy gã sai vặt kia nói bán sạch, Lâm Uyển Linh chỉ là tim đập không thôi. Bây giờ nàng nghe xong lời gã sai vặt nói, cả thân thể giống như rơi vào hầm băng.

Tình huống này làm cho Tô Tiểu Bạch cũng cảm thấy kinh ngạc. Long Huyết Thảo chỗ có thể cần dùng đến cũng không nhiều, hơn nữa giá cao chót vót, như thế nào lại bán hết nhanh như vậy.

“Làm sao bây giờ, Tô tiên sinh làm sao bây giờ?”

Một cỗ hương khí phả vào mặt, là Lâm Uyển Linh gấp rút đi đến trước mặt hắn, gấp đến mức không nhịn được mà nhảy lên.

“Uyển Linh, ngươi cũng không cần gấp gáp như vậy. Tỷ tỷ đã sớm xem mình là người chết, có thể sống đến bây giờ cũng coi như đã kiếm lời. Chỉ cần ngươi về sau......”

Lâm Uyển Tích đau lòng kéo bàn tay của muội muội, nhẹ giọng dặn dò.

“Ở đây có 50 lượng. Nói cho ta biết bây giờ còn có thể mua được Long Huyết Thảo ở nơi nào của Thanh Vân Quan ?”

Hắn khẽ cau mày xoay người sang chỗ khác, đặt một thỏi bạc lên bàn.

50 lượng này là thời điểm vừa rồi hắn ngồi trên công đường vị trí của tên mập mạp kia, thuận tay cầm lấy. Ngoại trừ 50 lượng này, trên người hắn còn có hơn một trăm lượng chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào.

Gã sai vặt trông thấy 50 lượng này, con mắt cũng sắp trợn lên như đèn lồng .

Tiền công một năm của hắn cũng không nhiều như vậy. Hắn vội vàng tiếp nhận ngân lượng, sau khi giấu kỹ mới quay đầu lại cười làm lành nói: “Bẩm đại nhân, căn cứ theo tiểu nhân được biết, đêm nay ở Trường Phú Thương có một buổi đấu giá, nghe nói trong buổi đấu giá kia có một gốc Long Huyết Thảo phẩm chất rất tốt .”

Nghe gã sai vặt này trả lời hắn cũng mãn ý, liền dẫn tỷ muội Lâm gia trước tiên tìm một nơi để nghỉ chân. Dù sao từ khi tới Vân Thanh Quan đến bây giờ, ngay cả một chút thời gian rảnh rỗi cũng không có .

Muốn trị bệnh tật của Lâm Uyển Tích tốt, chỉ cần Long Huyết Thảo là được, cũng không cần để ý phẩm chất của Long Huyết Thảo làm gì. Chỉ là phẩm chất càng tốt, công hiệu tất nhiên cũng càng tốt .

Về tiền phần giá thì càng không cần lo lắng. Coi như Long Huyết Thảo phẩm chất tốt đến đâu giá cả cũng không có khả năng vượt qua 5 vạn ngân phiếu.

“Tỷ tỷ, vừa rồi ngươi còn nói cái gì mà chỉ cần trông thấy ta vui vẻ là được rồi. Lần sau không cho phép nói xúi quẩy như thế, ta nghe đau đầu.”

Trong tửu quán, Lâm Uyển Linh ngửa đầu uống một ngụm rượu lớn, cởi mở cười lên tiếng.

Hết chương 1007.
Bình Luận (0)
Comment