Ta Có Hệ Thống Auto Tu Luyện (Bản Dịch)

Chương 985 - Chương 1015. Hết Thảy Thuận Lợi

Chương 1015. Hết thảy thuận lợi
Chương 1015. Hết thảy thuận lợi

“Ngươi là ai, cũng tới để nghe ngóng sao?!”

Lầu hai khách sạn, Vương thiếu gia vừa hỏi một câu, sắc mặt hai quân gia giữ cửa kia lại kịch biến, giận dữ lên tiếng mắng mỏ .

Hai người một tay cầm chặt chuôi đao bên hông, tiến về phía trước nửa bước, bức Vương thiếu gia đi.

Tuy nói Vương thiếu gia này hoảng sợ đến cực điểm, nhưng vất vả lắm mới gặp được cơ hội tốt như này. Chỉ cần có thể leo lên người đại nhân vật như Giả thống lĩnh này, sau này nhất định hắn có thể một bước lên mây, sao dễ dàng chịu từ bỏ.

Sắc mặt hắn trắng bệch, hai chân phát run nhưng cũng không lui lại nửa bước.

Kẹt kẹt.

Đột nhiên cửa bao sương mở, Giả thống lĩnh nhìn chằm chằm bên ngoài bằng hai con mắt tơ máu, quát lên: “Lão tử ăn một bữa cơm cũng không yên bình, muốn thế nào!”

Sắc mặt hai binh sĩ thủ vệ kia kịch biến, vội vàng quay người lại hành lễ, không dám giấu diếm vội vàng nói ra sự tình vừa rồi.

Giả thống lĩnh cau mày nhìn Vương thiếu gia trước mặt, hồi lâu mới mở miệng nhàn nhạt hỏi: “Nhìn ngươi không giống người vùng này, từ chỗ nào tới?”

“Bẩm đại nhân, tiểu nhân là chất tử trong quan phủ Từ Phú, từ nông thôn cố ý tới Vân Thanh quan đi nhờ vả thúc thúc. Tuy có một thân đồ long thuật, nhưng lại khổ vì không có cơ hội dùng......”

Thấy Giả thống lĩnh tự mình mở miệng hỏi, trong lòng Vương thiếu gia kinh hỉ, vội vàng nén lại hoảng sợ chắp tay nơm nớp lo sợ nói.

“Thì ra là thế, ngươi vào trong nói chuyện.”

Lông mày nhấc lên, Giả thống lĩnh chắp tay trở về phòng. Vương thiếu gia nghe vậy đại hỉ, vội vàng chắp tay cúi đầu đi vào theo.

Mà lúc này mấy người Tô Tiểu Bạch rốt cục cũng từ trong phòng mình đi ra, xuống dưới lầu đi ăn điểm tâm. Về phần Tiểu Viên không thể động đậy kia, cứ để hắn đói bụng trong phòng là được.

Bữa sáng vừa bày ra, đột nhiên Lâm Uyển Tích nghiêng đầu trông về phía hắn, hình như có lời gì muốn nói.

“Tô tiên sinh, ngươi có thể làm sư phó dạy ta tu luyện hay không?”

Nàng vừa mới mở miệng, suýt chút nữa để cho Lâm Uyển Linh bên cạnh phun ra muôi cháo vừa ăn vào trong miệng .

Chuyện này tỷ tỷ cũng chưa thương lượng qua với nàng.

Nghe lời này Tô Tiểu Bạch nhíu nhíu mày, tiếp tục ăn điểm tâm thản nhiên nói: “Tiên đồ gian nguy, không dễ dàng đi. Ngươi muốn làm tu sĩ, cũng là muốn nắm giữ sức mạnh thay đổi thế giới. Nhưng nếu ngươi muốn một đấu một vạn, học chút binh pháp gì đó dù sao cũng nhanh hơn so với tu tiên nhiều.”

Lời này cũng là thật. Đường tu tiên gian nguy, càng về sau đi càng khó khăn, không thiếu người cả đời kẹt ở một cảnh giới không thể tiến về phía trước nửa bước.

So với tu tiên, tập luyện các loại binh pháp khác có hiệu suất hơn nhiều.

Nhưng Lâm Uyển Tích nghe xong khẽ cau mày, lắc đầu nói khẽ: “Tô tiên sinh, ta cũng không nghĩ nhiều như ngươi nói. Ta chỉ là muốn bảo hộ chính mình cùng muội muội mà thôi.”

Tô Tiểu Bạch ngẩn người, ý thức được là hắn suy nghĩ nhiều. Nói như vậy nàng muốn đạp vào tiên đồ cũng là có lý do chính đáng, hắn cũng không có lý do gì cự tuyệt, liền gật đầu đáp ứng nói: “Tốt, chỉ có điều trong đó đủ loại gian khổ cần tự ngươi vượt qua, cho dù là ta cũng không thể giúp nửa phần.”

Nàng nghe vậy đại hỉ, vội vàng chắp tay cảm ơn. Lâm Uyển Linh ở bên cạnh thấy vậy vụng trộm cười, lại hì hì nói: “Tô tiên sinh, dạy một người là dạy, dạy hai người cũng là dạy, ta cũng phải tu luyện cùng tỷ tỷ!”

Lời này cũng không tệ. Tô Tiểu Bạch cười khổ nói: “Nếu các ngươi đều muốn làm tu sĩ, vậy cũng phải ăn bữa sáng nhanh chút. Chúng ta lát nữa còn có chỗ phải đi.”

Khó khăn nhập môn tiên đồ đếm không hết. Ví dụ như linh khí, dẫn linh khí nhập thể đều cần có học vấn. Nếu là người thường, ngay cả Trúc Cơ sơ kỳ đại khái cũng phải kéo dài non nửa năm.

Nhưng thời gian Tô Tiểu Bạch có thể lưu lại bên người tỷ muội Lâm gia không nhiều lắm, không chờ được nửa năm. Hắn quyết định phải dùng đủ loại dược liệu giúp các nàng tăng tốc tiến độ.

Hai tỷ muội nghe lời này liền vội vàng vùi đầu ăn bữa sáng của mình. Ngay tại thời điểm đoàn người vui vẻ, đột nhiên bên cạnh có một bóng người đi tới.

“Tô tiên sinh, ta là người dưới trướng Giả thống lĩnh, phụng mệnh đưa tới ngân phiếu vạn lượng, không biết Viên trưởng quan ở nơi nào?”

Người tới là một binh sĩ, hắn cung kính dâng lên ngân phiếu sau đó lại đứng đợi ở một bên.

Tiền này tới vừa đúng lúc, dù sao mua dược liệu cho tỷ muội Lâm gia cũng phải dùng tiền.

Hắn tiện tay thu ngân phiếu lại, sau đó chỉ phương hướng khách sạn nói: “Hắn ở trong phòng, chỉ cần mang về nghỉ ngơi nửa ngày là có thể cử động.”

Quan binh kia chắp tay đi, sự tình nơi này tạm xem như có một kết thúc.

Chờ ăn bữa sáng xong, 3 người Tô Tiểu Bạch trực tiếp đi thẳng tới tiệm bán thuốc lần trước.

“Thu xếp đủ toa thuốc này cho ta.”

Bởi vì cần nhiều chủng loại dược liệu, nói từng cái rất rườm rà, hắn đã sớm viết ra đơn thuốc này đưa tới.

Tiệm thuốc nhỏ kia cầm lên nhìn. Người này cũng là một đứa bé lanh lợi, hai mắt nhìn qua liền hiểu được Tô Tiểu Bạch cần những dược liệu này làm gì.

Thế là hắn phân phó gã sai vặt bốc thuốc đằng sau, một bên cười làm lành, cầm đơn thuốc lên, nói: “Mấy vị khách quý, lấy những dược liệu này là muốn luyện Trúc Cơ Đan đúng không?”

Theo tới tiệm thuốc, hai tỷ muội Lâm gia còn có chút không rõ ràng cho lắm, nhưng khi nghe ba chữ Trúc Cơ Đan đã lập tức hiểu được hơn phân nửa. Tô Tiểu Bạch muốn chuẩn bị cho các nàng tu luyện.

“Không dối gạt các vị khách quý. Thật sự là trong tiểu điếm mới có một nhóm Trúc Cơ Đan thượng hạng, hiệu dụng có thể tốt hơn gấp bội so với loại phổ thông trên thị trường. Ngài dùng loại do chúng ta đặc chế này, bước vào cảnh giới trúc cơ, thực lực của người khác sẽ hoàn toàn không so được với ngươi.”

Nghe gã sai vặt này nói khoác, Tô Tiểu Bạch có chút buồn cười.

Cái gì mà Trúc Cơ Đan đặc chế, cùng lắm chỉ là một cách lừa gạt tiền mà thôi. Hắn dám khẳng định Trúc Cơ Đan đích thân hắn điều phối chính là tốt nhất thiên hạ .

“Đừng nói nhiều, ta chỉ cần những dược liệu kia, tất cả cái khác đều không cần.”

Nghe lời này gã sai vặt cũng không giận, đáp lời rồi bận rộn đi làm.

Nhưng lúc này màn cửa trong phòng đột nhiên bị vén lên, hai người đi ra.

“Ta tưởng là ai chứ. Huynh đệ, lại gặp mặt rồi.”

Âm thanh có chút quen tai vang lên, 3 người Tô Tiểu Bạch quay đầu nhìn lại, chỉ thấy được hai người một nam một nữ đang dương dương đắc ý đứng cách đó không xa đang đi về phía bọn họ.

Tỷ muội Lâm gia không nhận ra hai người này, nhưng Tô Tiểu Bạch lại nhận ra được.

Nữ nhân kia có khuôn mặt mỹ lệ, nam thì bộ dáng công tử văn nhã, chính là người mua cực phẩm Long Huyết Thảo trên đấu giá hội lần trước.

Nhìn động tác bọn hắn tựa hồ muốn đáp lời một phen. Nhưng trước mắt Tô Tiểu Bạch có việc muốn làm, không tiện nói chuyện phiếm cho nên chỉ nhàn nhạt lên tiếng, cũng không nói nhiều.

“Ài, huynh đài ngươi tới bốc thuốc là để luyện đan sao? Không biết là đan dược gì, có thể cho ta liếc mắt nhìn không?”

Tam tử kia đi đến bên cạnh, tự mình mở miệng cười hỏi.

“Sư phó muốn thay ngươi xem đơn thuốc một chút, xem như ngươi may mắn, bao nhiêu người cầm vàng ròng bạc trắng đi cầu sư phó, sư phó cũng chưa chắc đã đáp ứng.”

Nữ tử đằng sau kia hai mắt tỏa ánh sáng, lại có mấy phần bất mãn lạnh nhạt đối với Tô Tiểu Bạch, không khỏi phụ họa nói.

“Mộ Dung tiên sinh, ngài đây là......”

Lúc này gã sai vặt cầm dược liệu trở về ngẩng đầu lên trông thấy nam tử kia, không khỏi thất thần hô một tiếng.

Người được gọi là Mộ Dung tiên sinh kia cười ha ha hai tiếng, liền giải thích với hắn là có quen biết với Tô Tiểu Bạch.

Lời này ngược lại để cho gã sai vặt kia kinh thán không thôi, chỉ nói: “thì ra quý khách ngài có quen biết Mộ Dung tiên sinh a. Ta đây thật là hồ đồ rồi. Trúc Cơ Đan trong tiệm chúng ta chính là được Mộ Dung tiên sinh luyện ra. Chỉ là đơn thuốc này của quý khách ngài có vài phần không giống với Mộ Dung tiên sinh phân phó cho chúng ta.”

Hết chương 1015.
Bình Luận (0)
Comment