Ta Có Hệ Thống Auto Tu Luyện (Bản Dịch)

Chương 994 - Chương 1024. Khách Tới Ngoài Ý Muốn

Chương 1024. Khách tới ngoài ý muốn
Chương 1024. Khách tới ngoài ý muốn

Sự kiện Tôn Bảo lầu qua tiếp gần nửa tháng, Vương thiếu gia ở trong Vân Thanh quân đã bệnh nặng bỏ mình, mà Tô Tiểu Bạch cùng hai tỷ muội Lâm gia ở trong nhà cũ vùng ngoại ô vẫn tu luyện mỗi ngày.

Sau khi ăn hết Trúc Cơ Đan, tuy tỷ muội Lâm gia đạt đến cảnh giới Trúc Cơ trung kỳ giống như kỳ tích. Nhưng thực lực này ở trong Vân Thanh Quan nho nhỏ cũng chỉ là trình độ trung bình, chớ nói chi là so sánh với toàn bộ thế giới.

“Tô tiên sinh, hôm nay còn bao lâu nữa mới có thể đi ăn cơm vậy?”

Thời điểm ngồi xếp bằng khổ luyện, Lâm Uyển Linh nhụt chí quay đầu nhìn về phía Tô Tiểu Bạch đang ngồi trên ghế thái sư, oán giận nói: “Ta ngồi đến cái mông cũng đau rồi.”

“Tu luyện nào có dễ dàng như vậy, nếu không phải vậy thì cao thủ đã đầy đường. Ngày hôm nay tiếp tục tập luyện thêm hai canh giờ nữa.”

Tô Tiểu Bạch ngồi trên ghế bành khẽ đung đưa cười nói.

Trúc Cơ kỳ tên như ý nghĩa, là giai đoạn trụ cột, giai đoạn này chỉ có thể chân đạp đất bằng, quyết không thể một bước lên trời, bằng không tu luyện tới cảnh giới càng cao gặp bình cảnh sẽ càng lớn, tuyệt đối là mất nhiều hơn được.

Đạo lý này tuy Lâm Uyển Tích không biết, nhưng nàng biết làm chuyện gì cũng phải bước từng bước một, bởi vậy cũng không mất kiên nhẫn. Nàng chậm rãi mở mắt cười với muội muội nói: “Ngươi nhẫn nhịn chút đi, muội muội. Hai canh giờ, một chớp mắt là qua rồi.”

Mà tại thời điểm mọi người nói chuyện, đột nhiên ngoài cửa truyền tới một loạt tiếng bước chân vội vã làm cho tỷ muội Lâm gia chú ý.

Hai nàng đứng dậy, nhíu mày nhìn về phía ngoài cửa.

Nhà ở khu vực ngoại thành vắng vẻ này, ngày bình thường ngay cả một bóng người cũng không thấy, trừ bọn họ ra thì cơ bản sẽ không có người nào đến đây. Vậy bây giờ tiếng bước chân phía ngoài là thế nào?

Dù sao ở đây không an toàn giống như trong Vân Thanh quan, cường đạo lưu manh cũng không hiếm thấy.

“Tô tiên sinh, ngươi có ở đó không? Là ta!”

Lâm Uyển Linh nghe thấy lời này không hiểu ra sao, ta này rốt cuộc là ai?

“Vào đi, cửa không khóa.”

Tô Tiểu Bạch nghe xong lại nhận ra người tới là ai, chính là Mộ Dung tiên sinh tự xưng là thiên hạ đệ nhất luyện đan sư kia.

Kẹt kẹt, cổng lớn mở, quả thật là Mộ Dung tiên sinh mang theo nữ đồ đệ của mình đi vào.

Trên mặt hắn phiếm hồng, không biết có phải bởi vì trên đường vội vàng hay không.

“Tô tiên sinh, tại sao ngươi ở xa xôi như thế. Ta thật vất vả lắm mới thăm dò được nơ ở của ngươi.”

Vào cửa, Mộ Dung tiên sinh vuốt bụi trần trên thân đi vào.

Ở trong Vân Thanh quan, chỉ cần có tiền thì không có gì là không nghe được. Hắn đại khái có thể tới mỗi khách sạn hỏi một lần xem có người nào tên là Tô Thiên Sinh vào ở hay không, nếu như không có thì lại đi hỏi phòng cho thuê mua nhà, chắc là có thể hỏi ra.

Bởi vậy hắn có thể tìm tới đây, Tô Tiểu Bạch cũng không cảm thấy ngoài ý muốn, chỉ là kỳ quái không biết hắn tới làm gì.

“Tô tiên sinh, còn nhớ rõ sự tình Trúc Cơ Đan lần trước không?”

Ho khan hai tiếng, Mộ Dung tiên sinh nhỏ giọng nói.

Không đợi Tô Tiểu Bạch nói chuyện, Lâm Uyển linh trước tiên cười khanh khách nói: “Còn nhớ chứ, ngươi nợ Tô tiên sinh mấy cái khấu đầu, chẳng lẽ hôm nay là tới để dập đầu hay sao?”

Mộ Dung tiên sinh kia vội vàng khoát tay áo, nhưng lại nói không nên lời.

Lần này ngược lại để Tô Tiểu Bạch có chút ngoài ý muốn. Cho là Mộ Dung tiên sinh này cố ý tới cửa bái phỏng nhất định là vì đã lục lọi ra được phương pháp luyện chế Trúc Cơ Đan từ trong phối phương kia, luyện ra thành phẩm thành công .

Mộ Dung tiên sinh này cũng không thể nào phí đại khí lực tìm tới nhà hắn để tới dập đầu chứ?

“Là như vậy. Tô tiên sinh, ta có một khỏa đan dược này muốn mời ngươi xem một chút đan dược này có công dụng thế nào. Nếu như không đoán ra, sự tình Trúc Cơ Đan kia sẽ xí xóa, thế nào?”

Ho khan hai tiếng, Mộ Dung tiên sinh vội mở miệng nói ra mục đích của mình.

Nghe lời này lúc này Lâm Uyển Linh vội vàng đứng dậy cau mày nói: “Mộ Dung tiên sinh, ngươi không thể chơi xấu như vậy. Chuyện trước là chuyện trước, trước tiên giải quyết sự tình lần rồi hãy nói chuyện khác.”

Lâm Uyển Tích cười khổ, vội vàng kéo muội muội mình lại, nói khẽ: “Uyển Linh, sao ngươi lại gây khó dễ cho Mộ Dung tiên sinh như vậy? Tô tiên sinh cũng chưa nói gì mà.”

Bị nói như vậy, Lâm Uyển Linh cũng ủy khuất, nhỏ giọng nói: “Là ta khó chịu bộ dáng không ai bì nổi kia của hắn. Năng lực của Tô tiên sinh còn lớn hơn so với hắn mà cũng không thấy Tô tiên sinh ngang ngược càn rỡ như thế.”

Tô Tiểu Bạch ngồi ở trên ghế bành nhìn biểu lộ khẩn trương kia của Mộ Dung tiên sinh cười cười, sau đó đứng dậy mở miệng nói: “Nếu Mộ Dung tiên sinh đã tìm tới cửa, vậy ta đáp ứng ngươi là được.”

Nhìn Mộ Dung tiên sinh kia tựa hồ rất có tự tin, chắc hẳn đan dược lần này hắn lấy ra tuyệt không phải đồ vật phổ thông, nói không chừng có liên quan với Long Huyết Thảo lúc trước hắn mua, như vậy đáp ứng hắn cũng không sao.

Nghe thấy Tô Tiểu Bạch đáp ứng, trên mặt Mộ Dung tiên sinh lập tức tràn đầy vẻ kinh hỉ. Nhưng hắn do dự một chút, vội vàng lại mở miệng nói: “Tô tiên sinh, vậy chúng ta lại thêm chút tiền đặt cược thì sao? Nếu như ngươi đoán không ra đan dược này của ta có công dụng gì, không chỉ là chuyện lúc trước xóa bỏ, ngươi còn phải nói cho ta phương pháp luyện chế Trúc Cơ Đan kia của ngươi.”

Lời nói da mặt dày như vậy từ trong miệng Mộ Dung tiên sinh da nói ra, khuôn mặt hắn cũng không nhịn được đỏ lên.

Dù sao hắn đã lấy được đơn thuốc, bây giờ lại muốn đòi hỏi phương pháp luyện chế từ Tô Tiểu Bạch, loại tình huống này chỉ có quan hệ sư đồ mới có.

“Vậy nếu như Tô tiên sinh đoán được thì sao?”

Lúc này Lâm Uyển Linh từ trong ngực tỷ tỷ thò đầu ra, hỏi lại.

Lần này nói thẳng vào điểm yếu của Mộ Dung tiên sinh, thật đúng là hắn không lấy ra được thứ gì để đánh động Tô Tiểu Bạch được. Hắn mấp máy môi, mở miệng hô: “Nếu như Tô tiên sinh đoán được, ta dập đầu ba mươi cái liên tiếp, đưa danh hiệu thiên hạ đệ nhất đan dược sư này cho Tô tiên sinh.”

Lời này nghe cũng có chút doạ người, nhưng trên thực tế cũng chỉ là hư danh mà thôi. Cái gọi là thiên hạ đệ nhất đan dược sư, ngoại trừ Mộ Dung Tiệp cùng nữ đồ đệ này của hắn ra, làm gì còn ai công nhận nữa đâu?

Nhưng Tô Tiểu Bạch lại cảm thấy hứng thú đối với việc hắn dùng Long Huyết Thảo luyện chế ra cái gì, những thứ khác cũng không quan tâm nhiều.

“Được, ta đáp ứng ngươi, đưa đan dược của ngươi cho ta xem một chút đi.”

Hắn cười đưa tay ra.

Mộ Dung Tiệp thở ra một hơi thật dài, vội vươn tay từ trong ngực lấy ra đan dược đưa vào tay Tô Tiểu Bạch.

Tô Tiểu Bạch đưa đan dược đến trước mặt, đan dược này toàn thân xích hồng, còn có hoa văn vàng sáng. So với đan dược bình thường dễ nhìn hơn nhiều, vừa xem qua đã biết không phải là phàm phẩm.

Hơn nữa bên trong đan dược này còn truyền ra từng đợt linh lực ba động nồng đậm, chắc hẳn là dùng không ít tài liệu tuyệt, chẳng trách người này muốn mua lại toàn bộ Long Huyết Thảo ở Vân Thanh.

Mà Tô Tiểu Bạch thưởng thức đan dược này một chút, sau đó trực tiếp đưa lại cho Mộ Dung tiên sinh kia.

Việc này làm Mộ Dung Tiệp giật mình kêu lên.

Hắn vừa rồi còn đang tập trung tinh thần nhìn chằm chằm Tô Tiểu Bạch, nhìn thấy Tô Tiểu Bạch chẳng qua là đặt đan dược lên trước mặt xem, đặt trước mũi hít hà, trừ việc đó ra tuyệt không làm gì khác nữa.

Mà đan dược này do đích thân hắn luyện chế, là phối phương độc nhất vô nhị, Tô Tiểu Bạch tuyệt đối không có khả năng từng nhìn thấy. Bằng vào con mắt cùng cái mũi cơ hồ là không có khả năng đoán được tác dụng của thuốc này.

Cầm đan dược bị trả lại, sắc mặt Mộ Dung Tiệp khó coi, mở miệng nói: “Tô tiên sinh, ngươi không đoán được sao? Vậy thì nhanh nói cho ta phương pháp luyện chế Trúc Cơ Đan.”

Hết chương 1024.
Bình Luận (0)
Comment