Trong trạch viện cũ nát, đám người bận rộn không ngừng.
Hôm nay Tô Tiểu Bạch vui vẻ, muốn đi mời đầu bếp trong thành về nhà làm một bữa tiệc rượu, chúc mừng tên đồ đệ mới thu Mộ Dung Tiệp này.
Lão giả họ Tô từ trong miệng Mộ Dung Tiệp thuật lại kia chắc là lấy đại cảnh giới tham phá thiên cơ, nhìn ra hơn mười năm sau lão tổ tông Tô Tiểu Bạch sẽ gặp hắn, cho nên sớm thiết lập cơ duyên với hắn, lưu lại câu nói sau này trở về tìm hắn .
Đây đối với Tô Tiểu Bạch mà nói tuyệt đối là một tin đại hỉ.
Ánh trăng chiếu rọi, trên bàn rượu người người chúc mừng. Tuy tỷ muội Lâm gia không hiểu rõ nội tình, nhưng cũng hiểu được Tô Tiểu Bạch cực kỳ coi trọng chuyện này, cho nên cũng cao hứng thay hắn.
“Sư tôn, ta đúng là nghĩ không ra còn có loại phương pháp này, có thể dùng hình thức gián tiếp để xử lý Lam Lân Thụ cùng Tước Tiên Quả, để cho trái cây có thể đồng thời có tác dụng của hai loại dược liệu. Cứ như vậy, đặc tính mâu thuẫn của hai loại dược liệu triệt tiêu lẫn nhau, yếu bớt đi không ít.”
Trên ghế Mộ Dung Tiệp là thao thao bất tuyệt, hưng phấn hấp thu tri thức từ trong miệng Tô Tiểu Bạch nói ra.
Đột nhiên hắn giống như là nhớ tới việc gì đó, lập tức một tiếng mở miệng nói: “Sư tôn, đêm nay ta còn phải đi quân doanh Thanh Vân Quân một chuyến.”
Tô Tiểu Bạch đang ăn uống, nhẹ gật đầu. Hắn muốn làm gì cứ mặc hắn cũng được. Sư tôn tiện nghi như mình chỉ cần trả lời vấn đề của Mộ Dung Tiệp hỏi mà thôi, về phần những chuyện khác mình sẽ một mực mặc kệ.
“Sư tôn, ngươi biết vì sao ta lại nghiên cứu Long Tức Đan không?”
Đan dược hôm nay Mộ Dung Tiệp mang tới kia, hắn đặt tên là Long Tức Đan.
“Chính là vì cung cấp cho quân đội. Mặc dù loại đan dược này cực kỳ rườm rà, nhưng chi phí sản xuất so với những đan dược được gọi là cao cấp kia mà nói cũng coi như rẻ, tỉ lệ chi phí - hiệu quả cực cao. Ta thương lượng với bọn họ rồi, bọn hắn đưa tiền ta nghiên cứu đan đạo, ta cung cấp Long Tức Đan cho bọn hắn. Cho nên bọn hắn muốn lên tiền tuyến, ta cũng phải đi theo.”
Dừng lại một chút, Mộ Dung Tiệp cười hắc hắc hai tiếng tiếp tục nói: “Nhưng bây giờ ta đã bái sư tôn, cũng không cần đi làm việc cho bọn hắn. Cùng tự mình nghiên cứu, còn không bằng lưu lại bên cạnh sư tôn ngươi học hỏi còn được nhiều hơn.”
Nghe lời này, Tô Tiểu Bạch có chút dở khóc dở cười. Hắn nghĩ nghĩ, cau mày nói: “Không bằng ngươi vẫn đi theo Thanh Vân Quân đi. Sư tôn cũng đi chung với ngươi.”
Sở dĩ nói như vậy, Tô Tiểu Bạch tự có cân nhắc. Tại thời điểm vừa thức tỉnh, hệ thống cũng đã nhắc nhở hắn ở gần đây có một thanh binh khí của hắn năm đó ngủ say.
Trước mắt hậu nhân bất cứ lúc nào Tô thị nhất tộc cũng có thể sẽ tới, nói không chừng sẽ dẫn ra biến cố gì đó. Mà lấy thực lực Kim Đan hậu kỳ bây giờ, quả thực là không đáng chú ý.
Mà đi theo Mộ Dung Tiệp lên tiền tuyến, nói không chừng có thể tìm được món binh khí lưu lạc kia, cũng không cần ở lại nơi này dạy tỷ muội Lâm gia tu luyện, dạy Mộ Dung Tiệp đan đạo nhàm chán như vậy mỗi ngày.
Mộ Dung Tiệp nghe lời này cũng ngoan ngoãn nhẹ gật đầu nói: “Biết rồi, sư tôn. Ngày mai Thanh Vân Quân đã muốn lên đường ra tiền tuyến.”
Hắn nhẹ gật đầu, cười quay về phía tỷ muội Lâm gia: “Uyển Linh cô nương, Uyển Tích cô nương, ý các ngươi thế nào?”
Trước mắt đã có tin tức của Tô thị nhất tộc, hắn phải làm chuyện của mình. Còn nếu như tỷ muội Lâm gia có tính toán của riêng mình thì cũng chỉ có thể mỗi người đi một ngả .
Lâm Uyển Linh quay đầu nhìn tỷ tỷ, Lâm Uyển Tích suy nghĩ một hồi rồi mở miệng cười nói: “Tô tiên sinh, nếu như không chê chúng ta phiền phức, chúng ta cũng muốn đi theo ngươi.”
Tuy Tô Tiểu Bạch đã nói ngân phiếu và tòa nhà này đều sẽ lưu cho hai chị em gái các nàng. Mà bằng vào thực lực trúc cơ trung cấp bây giờ của các nàng nhất định có thể sinh hoạt thoải mái dễ chịu ở nơi biên thuỳ tiểu trấn Vân Thanh quan này.
Nhưng trong lòng Lâm Uyển Tích không chịu dừng ở bước này. Nàng muốn thu được sức mạnh càng lớn để thực hiện khát vọng trong lòng mình. Mà đường tắt thu được sức mạnh nhanh nhất lúc này không thể nghi ngờ là tiếp tục đi cùng Tô tiên sinh.
Dù sao trước đó không lâu Tô tiên sinh đã giúp đỡ các nàng dùng thời gian ngắn ngủi hơn một tháng, đi hết con đường tu luyện người khác phải mất vài chục năm mới có thể đi.
Tô Tiểu Bạch gật đầu một chút, dù sao hắn cũng có chút không nỡ lòng tách ra cùng hai tỷ muội này, thế là vừa cười vừa nói: “Chuyện này cứ định như vậy. Tiểu Tiệp, sáng sớm ngày mai chúng ta sẽ cùng ngươi xuất phát tới Quân doanh Vân Thanh Quân.”
Nâng cốc nói chuyện vui vẻ, đám người vui sướng đủ liền trở về phòng mình nghỉ ngơi, cho đến đến sáng sớm hôm sau mới giường đi về phía Quân doanh Vân Thanh Quân.
Bầu không khí trong quân doanh nặng nề, bọn họ đã sớm đã xếp hàng ở trên sân chờ xuất phát.
Mà mấy người Tô Tiểu Bạch được Mộ Dung Tiệp dẫn thẳng vào đại trướng, đi gặp Triệu Nguyên Soái.
“Mộ Dung tiên sinh, ngươi đến chậm.”
Trong đại trướng, Triệu Nguyên Soái ngồi vững ở giữa, bên cạnh có tứ đại thống lĩnh tương bồi.
Sắc mặt Mộ Dung Tiệp nhíu mày không vui, chắp tay nói: “Triệu Nguyên Soái, lời này của ngươi là có ý gì?”
Hắn cũng không phải là người trong quân đội, tự nhiên không quen chịu những khuôn sáo ước thúc này. Huống hồ hiện tại hắn bái Tô Tiểu Bạch làm sư, không cần tài chính quân đội trợ giúp lại càng không cần sợ hãi.
Bị hỏi ngược lại như thế, Triệu Nguyên Soái cũng cảm thấy không còn lời nào để nói.
Ánh mắt của hắn quét qua mấy người Tô Tiểu Bạch đi theo sau lưng Mộ Dung Tiệp, mày nhăn lại cười lạnh mở miệng nói: “Mộ Dung tiên sinh, mấy vị này là người nhà của ngươi sao? Cũng muốn theo ra chiến trường sao, Thanh Vân Quân ta không nuôi dưỡng người vô dụng.”
Lời này trực chỉ Tô Tiểu Bạch càng làm cho trong lòng Mộ Dung Tiệp cả kinh, sau đó chính là nổi trận lôi đình.
Hắn trợn tròn tròng mắt lớn tiếng quát lên: “Thỉnh Triệu Nguyên Soái thu hồi lời nói vừa rồi. Vị Tô tiên sinh này chính là sư tôn của ta. Nếu như Triệu Nguyên Soái không chịu thu hồi, Mộ Dung Tiệp cũng chỉ đành cáo từ.”
Lời này so với vừa rồi còn tồi tệ hơn mấy phần, sắc mặt Triệu Nguyên Soái cũng đột nhiên khẽ biến. Hắn hận người này dám không nghe mệnh lệnh của mình, có can đảm ngỗ nghịch với mình.
Nhưng hiệu quả Long Tức Đan mà Mộ Dung Tiệp này luyện chế thật sự là rất tốt, hơn nữa ngay cả luyện đan sư trong hoàng cung cũng không thể sao chép Long Tức Đan được. Cho nên để có Long Tức Đan, hắn cũng chỉ có thể nhẫn nhịn.
“Triệu Nguyên soái, nếu ngươi có hoài nghi đối với thực lực của ta, không ngại hỏi Giả thống lĩnh bên cạnh ngươi một chút, ta với hắn là bạn cũ.”
Tô Tiểu Bạch đột nhiên đi lên phía trước nửa bước quát nhẹ lên. Lúc này hắn mở miệng là vì không để cho Mộ Dung Tiệp khó xử. Tuy hắn là đồ đệ của mình, nhưng để cho hắn vì mình mà đắc tội người khác, trong lòng Tô Tiểu Bạch vẫn thấy băn khoăn.
“Ừm? Ngươi với Giả thống lĩnh là bạn cũ, tại sao ta chưa nghe Giả thống lĩnh nói qua.”
Triệu Nguyên Soái nhíu mày lại quay đầu nhìn về Giả thống lĩnh, chờ hắn đáp lời.
Lần này cây đuốc đốt tới trên thân Giả thống lĩnh, làm cho hắn chửi đổng lên trong lòng. Hắn cũng không thể nói là mình mấy lần bị thiệt thòi lớn dưới tay Tô Tiểu Bạch được?
Nhưng Triệu Nguyên Soái tra hỏi, hắn cũng chỉ có thể trả lời: “Bẩm nguyên soái đại nhân, tiểu nhân cùng vị Tô tiên sinh này thật sự là bạn cũ. Chỉ là ta với hắn đã nhiều năm không gặp mặt, thực sự không biết hắn đã đến Vân Thanh quan.”
Triệu Nguyên Soái nhướng mày nhẹ gật đầu, vừa quay đầu nhìn về phía Tô Tiểu Bạch thản nhiên nói: “Nếu Giả thống lĩnh cũng đồng ý với thực lực của ngươi, vậy chuyện này cứ bỏ qua như vậy. Các ngươi nhanh tới chuồng ngựa lĩnh ngựa, đội ngũ sẽ lập tức lên đường.”