Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 1477 - Chương 1477: A Nan!

Chương 1477: A Nan! Chương 1477: A Nan!

CHƯƠNG 1477

A NAN!

A Nan!

Diệp Quan cau mày

Bà lão cười khẽ:

- Xem ra, ngươi đối với chúng thần cũng không biết nhiều

Diệp Quan bình tĩnh nói:

- Biết một chút, nhưng xác thực không biết nhiều

Bà lão nhìn Diệp Quan:

- A Nan này, thực lực ở bên trong đám tín đồ của Thần Nhất, thứ hạng có thể tiến vào ba hạng đầu. Còn có, gã cũng là đi ra từ nơi này

Diệp Quan có chút không hiểu:

- Gã tại sao lại nguyền rủa nơi này?

Bà lão lắc đầu:

- Không biết

Nói xong, nàng chậm rãi nhắm hai mắt lại:

- Cái trấn nhỏ này, bởi vì đã từng bởi vì Thần Nhất, trở thành một chỗ phúc địa, phàm là người sinh ra ở nơi này, đều là thiên phú dị bẩm, người tu luyện trời sinh, nhưng bởi vì A Nan nguyền rủa, người ở cái trấn nhỏ này chỉ cần tu luyện, liền sẽ không sống quá một trăm năm, chắc chắn phải chết không nghi ngờ

Diệp Quan nhìn thoáng qua bà lão:

- Ngươi bây giờ…

Bà lão nói:

- Còn ba ngày nữa, liền tròn một trăm năm

Diệp Quan yên lặng

Bà lão nhìn về phía Diệp Quan:

- Ngươi là muốn mang Ngốc Mỹ đi, phải không?

Diệp Quan gật đầu:

- Có ý nghĩ này

Bà lão nói:

- Ngươi để cho nàng tu luyện, chính là hại nàng

Diệp Quan nói:

- Nếu như nàng đi theo ta, ta có lẽ có biện pháp giải trừ nguyền rủa trên người nàng

Bà lão nhìn chằm chằm Diệp Quan:

- Chứng minh cho ta xem

Diệp Quan suy nghĩ một chút, sau đó mở lòng bàn tay ra, một đạo Tổ Nguyên bay ra từ trong lòng bàn tay của hắn, hắn điểm một chỉ, đạo Tổ Nguyên kia trực tiếp bay vào trong cơ thể bà lão

Nhưng sau một khắc ——

Bà lão trợn hai mắt lên, thân thể co quắp, trên khóe miệng không ngừng có máu tươi tuôn ra

Nhìn thấy một màn này, Diệp Quan cau mày, bởi vì hắn phát hiện ra, Tổ Nguyên trong cơ thể bà lão đã biến mất không thấy gì nữa, không chỉ như thế, thân thể của bà lão vậy mà dần dần biến thành màu đen

Sắc mặt của Diệp Quan trầm xuống, đây là có chuyện gì xảy ra?

Qua một hồi lâu, bà lão đột nhiên hít vào một hơi thật sâu, sau đó yếu ớt nói:

- Vô dụng thôi, cho dù là Tổ Nguyên, cũng không ngăn cản được lực lượng nguyền rủa kia

Lực lượng nguyền rủa!

Diệp Quan yên lặng

Bà lão nhìn về phía Diệp Quan, yếu ớt nói:

- Ta biết thiên phú của Ngốc Mỹ khủng bố cỡ nào, ngươi muốn mang nàng đi, ta có thể hiểu được, thế nhưng, ngươi mang nàng đi chính là hại nàng, nếu ngươi muốn tốt cho nàng, liền đừng mang nàng đi, cho nàng một phần của cải, để cho nàng sống an ổn cả đời trong tiểu trấn

Diệp Quan sau khi yên lặng một lúc lâu, đang định lấy Thần Ấn ra thử một chút, nhưng vào lúc này, Mộc Nguyên trong cơ thể đột nhiên nói:

- Tuyệt đối không thể

Diệp Quan không hiểu:

- Vì sao?

Mộc Nguyên trầm giọng nói:

- Ngươi nếu như vận dụng Thần Ấn phá nguyền rủa trên người bà ta, nhất định sẽ kinh động A Nan, một khi để cho gã biết trên người ngươi có Thần Ấn, gã ắt sẽ tới tìm ngươi, dùng thực lực của ngươi bây giờ, còn không phải đối thủ của gã. Hơn nữa, cho dù ngươi dùng Thần Ấn, cũng không nhất định có thể giải trừ nguyền rủa trên người bà lão này

Diệp Quan không hiểu:

- Vì sao?

Mộc Nguyên nói:

- Lúc trước Thần Nhất sáng tạo ra Thần Pháp nhất đạo, A Nan này chính là người thừa kế Thần Pháp nhất đạo, bí pháp nguyền rủa của gã, tiếp cận với Thần Nhất, bởi vậy, cho dù ngươi dùng Thần Ấn, cũng không nhất định có thể phá bí pháp nguyền rủa của gã

Diệp Quan yên lặng, hắn nhìn về phía bà lão, trong lòng cảm thấy có chút áy náy, bởi vì nếu không phải vừa rồi hắn vận dụng Tổ Nguyên, đối phương còn có thể chống đỡ mấy ngày, nhưng bây giờ…

Dường như biết ý nghĩ của Diệp Quan, bà lão đột nhiên cười nói:

- Người trẻ tuổi, ngươi chớ có cảm thấy áy náy, ngươi chịu dùng Tổ Nguyên ở trên thân một người không quen biết, đã là cực kỳ thiện tâm

Diệp Quan thấp giọng thở dài

Cứu?

Hắn cũng muốn cứu

Thế nhưng, hắn không cứu được

Như Mộc Nguyên nói, hắn hiện tại nếu như thôi động Thần Ấn, không hề nghi ngờ, nhất định sẽ kinh động vị A Nan kia, thậm chí kinh động càng nhiều thần

Lúc kia, bản thân hắn sẽ rơi vào tuyệt cảnh, hơn nữa, thậm chí sẽ liên lụy đến toàn bộ người trong tiểu trấn

Điều kiện tiên quyết làm người tốt là, tính mạng của chính mình không chịu nguy hiểm, bằng không, như vậy chính là tự tìm đường chế

Bà lão đột nhiên nói:

- Ngốc Mỹ

Nghe được bà lão, Lâm Ngốc Mỹ ở ngoài cửa vội vàng đi đến, nàng nhào tới trước mặt bà lão oà khóc

Vừa rồi hai người nói chuyện, nàng đều nghe được

Bà lão nắm tay Lâm Ngốc Mỹ, nói khẽ:

- Nha đầu, ngươi là một người thông minh, ta biết ngươi rất tò mò đối với trấn nhỏ này, đối với thân phận của bà nội cũng tò mò…ngươi đoán không sai, bà nội đã từng đi ra tiểu trấn, đi lên trên núi tu hành, nhưng…

Nói đến đây, bà ta đột nhiên kịch liệt ho khan

Bình Luận (0)
Comment