Nếu như Diệp Quan đánh không lại, vậy Thần Đạo văn minh tuyệt đối sẽ liều chết với Tiên Bảo Các, mà Tiên Bảo Các cũng sẽ khiến người ta khinh thường.
Nhưng vấn đề là Thần Đạo văn minh đơn đấu đánh không lại, sau đó lại gọi người. Điều lúng túng nhất là người ta cũng có người... Nếu người ta không có người, bọn hắn bắt nạt thì cứ bắt nạt. Nhưng vấn đề là người ta có người, vậy Thần Đạo văn minh sẽ lúng túng.
Cách đó không xa, Nam Chiêu đột nhiên đứng dậy, sau đó rời đi.
Nam Lân nhìn Nam Chiêu rời đi, muốn nói lại thôi, cuối cùng hàng vạn hàng ngàn lời nói hóa thành tiếng thở dài.
Đúng lúc này, thời không phía chân trời đột nhiên vỡ ra, vô số sao trời rơi xuống.
Cường giả Quần Tinh văn minh đến rồi!
Rất nhanh, ở dưới sự dẫn dắt của tộc trưởng Quần Tinh văn minh Mạc Lăng, một đám cường giả Quần Tinh văn minh xuất hiện ở trong sân. Mạc Tinh Hà và Mạc Tinh Thần vội vàng nghênh đón.
Mạc Tinh Hà cung kính nói:
- Bái kiến tộc trưởng và chư vị trưởng lão
Mạc Tinh Thần cũng hơi thi lễ.
Mạc Lăng tự mình đỡ huynh muội Mạc Tinh Hà dậy. Y nhìn hai huynh muội, vẻ mặt có chút kích động:
- Được, hai huynh muội các ngươi làm tốt lắm, làm nở mày nở mặt cho Quần Tinh văn minh chúng ta. Đi, trở về tế bái tổ tiên, tổ tiên muốn gặp mặt các ngươi...
Rất nhanh, hai huynh muội theo cường giả Quần Tinh văn minh hóa thành từng ngôi sao biến mất trong tinh hà.
Mà đúng lúc này, một đám người khác đột nhiên phá không mà đến, bọn họ chính là Tiêu gia Bắc Vực, dẫn đầu chính là tộc trưởng Tiêu gia Bắc Vực Tiêu Lũng.
Tiêu Nguyên Khải vội vàng tiến lên, cung kính thi lễ:
- Bái kiến tộc trưởng
Tiêu Lũng vội đỡ y dậy, cười không khép miệng được:
- Ta biết tất cả những việc ngươi làm, lúc nguy nan ta không vứt bỏ bằng hữu, không e sợ không sợ hãi, không hổ là người Tiêu gia...
Tiêu Nguyên Khải vội nói:
- Đều là nhờ tộc trưởng dạy bảo
Tiêu Lũng nghe vậy, nụ cười trên mặt lập tức giống như hoa cúc. Lão ôm thẳng bả vai Tiêu Nguyên Khải:
- Lão tổ muốn gặp ngươi một lần, đi!
Tiêu Nguyên Khải kinh ngạc:
- Lão tổ muốn gặp ta?
Tiêu Lũng cười nói:
- Đúng vậy, đây là một cơ duyên cực lớn, lão tổ có thể sẽ hỏi một số vấn đề khác...
Tiêu Nguyên Khải nói ngay:
- Tiêu tộc có thể có được ngày hôm nay, hoàn toàn dựa vào sự dẫn dắt của tộc trưởng ngài, nếu không có tộc trưởng ngài...
Tiêu Lũng đột nhiên phất tay, tộc nhân phía sau lập tức giải tán.
Tiêu Lũng mỉm cười nói:
- Không cần như thế, loại nhân vật như lão tổ, cái gì không hiểu?
Tiêu Nguyên Khải do dự một chút, sau đó nói:
- Ta...
Tiêu Lũng nghiêm túc nói:
- Không cần biết lão tổ hỏi cái gì, ngươi cứ nói một điều, đó chính là ngươi và thiếu các chủ Diệp Quan là huynh đệ, huynh đệ sinh tử... về phần những thứ khác, không cần cố ý, nên nói thế nào thì nói thế ấy
Tiêu Nguyên Khải do dự, muốn nói lại thôi.
Tiêu Lũng biết y lo lắng, vì vậy vỗ vỗ bả vai y, cười nói:
- Nếu người bên trên không thích ngươi, tuyệt đối không phải vì vấn đề tính cách của ngươi, mà là ngươi không có giá trị. Một khi ngươi có giá trị, cho dù mũi ngươi vểnh lên trời, bọn họ cũng sẽ thích ngươi, thậm chí còn có thể nói ngươi có cá tính...
Tiêu Nguyên Khải gật đầu:
- Đã hiểu
Cách đó không xa, Vô Vân nhìn Tiêu Nguyên Khải rời đi, cười nói:
- Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, sau này Tiêu gia chính là của y
Tiêu gia ở Bắc Vực, tuy rằng cũng là văn minh Thần Linh, nhưng cũng không xuất chúng. Đối với bọn họ, có quan hệ với văn minh chí cao, đó thật sự không thể nghi ngờ là có thể thay đổi vận mệnh của toàn bộ văn minh.
Bởi vì phàm là thế lực muốn động đến Tiêu gia, đều phải cân nhắc quan hệ giữa Tiêu Nguyên Khải và Diệp Quan...
Có thể nói, trừ phi là kẻ thù truyền kiếp, nếu không, bất kỳ một văn minh nào cũng sẽ không chủ động đi trêu chọc Tiêu gia, ngược lại, còn phải cố gắng kết giao.
Xã hội hạ tầng là chém chém giết giết, thượng tầng xã hội là đạo lý đối nhân xử thế.
Đừng nói Diệp Quan có thừa nhận quan hệ giữa hắn với Tiêu Nguyên Khải hay không, chỉ cần hắn không công khai phủ nhận quan hệ giữa hắn và Tiêu Nguyên Khải... Tất cả mọi người đều sợ ném chuột vỡ bình, không dám nhằm vào Tiêu gia.
Đúng lúc này, thời không phía chân trời đột nhiên vỡ ra, ngay sau đó, một đám người vội vàng vọt ra.
Người lao ra chính là cường giả Thác Cổ tộc, dẫn đầu là tộc trưởng Thác Cổ Vũ. Vẻ mặt ông ta tái nhợt và bối rối, bởi vì mới vừa rồi không lâu, văn minh khí vận của Thác Cổ tộc đã bốc lên khói đen.
Khí vận bốc khói đen có nghĩa là gì? Có nghĩa là sắp xong đời.
Mà sau khi biết được tin tức bên này, ông ta lập tức dẫn theo tất cả cường giả Thác Cổ tộc chạy tới.
Nhìn thấy Thác Cổ Vũ, Thác Cổ Lâm vội vàng nghênh đón, cung kính nói:
- Bái kiến tộc trưởng!