Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 4208 - Chương 4208: Tồn Tại Không Biết

Chương 4208: Tồn tại không biết Chương 4208: Tồn tại không biết

Vô Biên Chủ nói:

- Tuế Nguyệt Thần Lôi, sau khi qua kiếp lôi này, chúng ta sẽ nghịch lưu tiến vào năm tháng của kỷ nguyên Loạn Cổ

Ngàn tỉ năm!

Mỗi một ngàn tỉ năm là một kỷ nguyên, nói một cách khác, bọn hắn đã nghịch lưu năm tháng một ngàn tỉ năm.

Không thể không nói, hắn cảm thấy mẫu thân thật lợi hại.

Bởi vì nếu chỉ dựa vào thực lực của hắn và Vô Biên Chủ, muốn ngược dòng đến nơi đây, tuyệt đối sẽ không nhẹ nhàng như vậy. Nhưng dựa vào trận pháp của mẫu thân, bọn hắn lại dễ dàng đến được nơi này như vậy.

Bọn hắn cách lôi kiếp càng ngày càng gần, Diệp Quan muốn xuất kiếm, nhưng Vô Biên Chủ lại ngăn cản hắn:

- Không cần

Nói xong, bọn hắn đã đi tới khu vực lôi kiếp kia, cảm thụ được uy áp của lôi kiếp, vẻ mặt của Diệp Quan cũng trở nên nghiêm trọng, cường giả Phá Quyển cảnh tới đây chỉ sợ cũng phải ăn thiệt thòi.

Nhưng bọn hắn không tổn hao lông tóc nào mà xuyên qua khu vực lôi kiếp kia, lực lượng trận pháp trên người bọn hắn hoàn toàn chống đỡ được lực lượng kiếp lôi kia.

Vô Biên Chủ nói:

- Tôi kiếp tại kỷ nguyên tiếp theo mới là đau đầu

Diệp Quan gật đầu.

Sau khi xuyên qua khu vực lôi kiếp kia, tốc độ của bọn hắn trở nên chậm lại, mà trên thông đạo năm tháng bên phải bọn hắn, bên trên hiện ra cảnh tượng trước đó hắn từng thấy, địa điểm vẫn là ở Thiên Lộ, vô số cường giả đỉnh cấp người trước ngã xuống, người sau tiến lên xông về phía Thiên Lộ...

Diệp Quan lại một lần nữa gặp được vị Kỷ Nguyên Chủ Loạn Cổ mặc áo bào đỏ kia, mà giờ khắc này, đối phương vậy mà cũng đang nhìn hắn.

Diệp Quan muốn giao lưu với đối phương, nhưng bị Vô Biên Chủ ngăn cản. Y lắc đầu:

- Không thể, ngươi vừa mở miệng, tất sẽ xảy ra đại sự

Diệp Quan trầm mặc, hắn đã cảm nhận được, vừa rồi khi hắn chuẩn bị mở miệng, trong lòng bỗng dâng lên một tia bất an, hơn nữa, càng ngày càng mãnh liệt.

Diệp Quan nói:

- Vô Thượng Ý Chí?

Vô Biên Chủ lắc đầu:

- Không xác định, nhưng chắc chắn có tồn tại không biết đang nhìn chằm chằm, không để bất kỳ ai phá hư quy củ

Diệp Quan nhìn Kỷ Nguyên Chủ Loạn Cổ mặc áo bào đỏ, đối phương vẫn đang nhìn hắn, nhưng đối phương không nói gì. Thời gian dần trôi qua, đối phương bắt đầu trở nên mơ hồ.

Bởi vì bọn hắn đang nghịch lưu tuế nguyệt, vì vậy, giờ phút này hình ảnh thế giới bọn hắn thấy đang lùi lại, tựa như video tua ngược.

Diệp Quan nói:

- Điểm cuối cùng của thời đại kỷ nguyên này đã bị người xóa bỏ

Vô Biên Chủ gật đầu, bọn hắn cũng không nhìn thấy kết cục cuối cùng của những người này, hiển nhiên kết cục của bọn họ đã bị xóa bỏ.

Vẻ mặt của Diệp Quan và Vô Biên Chủ đều rất nghiêm trọng.

Cứng rắn cắt đứt một đoạn lịch sử, thực lực này khủng bố tới mức nào?

Diệp Quan đột nhiên hỏi:

- Vì sao đoạn lịch sử kia bị cắt đứt?

Vô Biên Chủ quay đầu nhìn về phía Diệp Quan, Diệp Quan cũng đang nhìn hắn.

Vẻ mặt của hai người đều không dễ nhìn.

Chẳng lẽ có người biết hậu nhân sẽ trở về xem sao?

Vô Thượng Ý Chí?

Diệp Quan đột nhiên nói:

- Nếu thật sự là Vô Thượng Ý Chí, đó thật ra là chuyện tốt

Vô Biên Chủ nói:

- Sao vậy?

Diệp Quan nói:

- Nếu là Thần, vậy có nghĩa là Thần vẫn có kiêng kỵ đối với chúng ta, điều này có nghĩa là, Thần có thể không mạnh như chúng ta tưởng tượng, ngươi nói xem ta phân tích có đạo lý hay không?

Vô Biên Chủ im lặng một lát, gật đầu:

- Hay cho cái gọi là tinh thần thắng lợi!

Diệp Quan: "..."

Vô Biên Chủ lại nói:

- Bây giờ ta khá lo lắng, nếu đây không phải chuyện đối phương làm...

Hai người đều không nói gì nữa.

Một lát sau, Diệp Quan nói:

- Không cần nghĩ nhiều như vậy, nghĩ tới nghĩ lui cũng không có ý nghĩa, dù sao cuối cùng cũng phải đánh một trận

Vô Biên Chủ cười nói:

- Cũng đúng

Nói xong, y hung hăng uống một ngụm rượu.

Hai người tiếp tục nghịch lưu tuế nguyệt, bọn hắn vẻn vẹn chỉ dùng không đến một khắc đồng hồ đã qua toàn bộ kỷ nguyên Loạn Cổ...

Càng đi về phía cuối năm tháng, Diệp Quan càng cảm thấy có thứ gì đó đang nhìn mình chăm chú. Cảm giác này càng ngày càng mãnh liệt, hắn ngẩng đầu nhìn bốn phía, nhưng không cảm nhận được gì, hắn rất chắc chắn, nhất định có một sự tồn tại không biết đang âm thầm theo dõi.

Diệp Quan quay đầu nhìn về phía Vô Biên Chủ:

- Tiền bối, ngươi có cảm nhận được không?

Vô Biên Chủ bình tĩnh nói:

- Đương nhiên

Diệp Quan hỏi:

- Đó là tồn tại gì?

Vô Biên Chủ nói:

- Tồn tại không biết

Mặt Diệp Quan đen lại... Mình nên để Nhị Nha và Tiểu Bạch đi theo mình mới đúng, hai tiểu gia hỏa kia tuy cũng không đáng tin cậy lắm, nhưng hai tiểu gia hỏa kia vẫn có thể đánh nhau.

Vô Biên Chủ cười nói:

- Đừng lo lắng, có ta ở đây, bảo vệ ngươi đi thế nào thì về thế ấy. Những năm gần đây, ta và chủ nhân Đại Đạo Bút lăn lộn, ở trong vũ trụ này vẫn có chút thể diện

Bình Luận (0)
Comment