Ta Có Thể Viết Thư Cho Quá Khứ (Dịch Full)

Chương 302 - Chương 302: Trùng Hợp

Chương 302: Trùng hợp Chương 302: Trùng hợpChương 302: Trùng hợp

Lâm Huyền vừa nghe đến mấy chữ họp lớp. Quả nhiên!

Ngay từ đầu Lâm Huyền đã hoài nghi, nếu như mục đích của kẻ địch là muốn khôi phục lịch sử trở về ban đầu, vậy có phải buổi họp lớp 42 này cũng nhất định phải được tổ chức hay không?

Dưới sự hỏi thăm "tùy ý" của Lâm Huyền, Vương Hạo bắt đầu trả lời không tí đề phòng: "Ban đầu, buổi họp lớp năm năm này, ta còn không định tổ chức đâu. Bởi vì tình huống hiện tại ngươi cũng biết rồi đấy, để an toàn sức khỏe, quốc gia không cho phép mọi người tụ tập đông người, chúng ta cũng không thể gây thêm phiền phức cho nhà nước được!"

"Nhưng vào buổi tụ họp lần trước, người Hội trưởng kia đã nói, bạn học với nhau, nên họp thì vẫn phải họp, bạn bè cũ lâu ngày không gặp thì dần sẽ thành xa lạ. Cuối cùng ta cũng bị hắn ta thuyết phục, liền về nước chuẩn bị buổi họp lớp lần đó."

"Chuyện xảy ra sau đó ngươi cũng biết rồi đấy, sau khi ta gửi tin tức nhóm, Lôi Hạo Long cũng biết chúng ta họp lớp nên liền chủ động tìm ta xin tham gia, sau đó Văn Linh ấy... Chuyện này không nói nữa, ý của ta là vậy đó."

Lâm Huyền gật đầu liên tục.

Ghi lại những thông tin mấu chốt.

Với dáng vẻ này của Vương Hạo, cảm thấy mấy tin tức này đều chính xác cả.

Buổi họp lớp sau khi lịch sử thay đổi quả nhiên là do "Kiêu Căng" thúc đẩy. Mặc dù không biết rõ mục đích của hắn là gì? Nhưng chuyện này nhất định là cố ý sắp xếp!

Tiếp đó chính là Lôi Hạo Long.

Buổi gặp mặt "Hội hỗ trợ tiếc nuối" lần trước rõ ràng là Lôi Hạo Long vẫn chưa gia nhập vào tổ chức.

Mà ngay sau khi Vương Hạo chuẩn bị tổ chức họp lớp xong, Lôi Hạo Long mới gia nhập Hội hỗ trợ tiếc nuối, trở thành "Đố Ky".

Tất cả mọi chuyện này đều là trùng hợp hết cả sao? Nhất định không phải!

Lâm Huyền hiện tại đã không còn tin tưởng bất cứ chuyện gì là trùng hợp nữa rồi!

Có lẽ tất cả mọi chuyện đều nằm trong sự an bài của bản thân "Kiêu Căng"!

Tất cả từ cách làm và mục đích. .

Chờ đến buổi gặp mặt tối ngày 1 tháng 8, mọi thứ đều sẽ hoàn toàn được làm rõ thôi!

Vương Hạo nói với Lâm Huyền.

Buổi gặp mặt tối ngày 1 tháng 8, hắn vẫn phải đi, đồng thời còn kiên quyết muốn rút khỏi hội! Nói rõ ràng hết mọi thứ với Hội trưởng! Hắn tin rằng Hội trưởng nhất định sẽ hiểu cho quyết định của hắn.

Dù sao tình hữu nghị giữa hội viên với nhau có sâu đậm hơn nữa thì khi đứng trước lợi ích quốc gia, tất cả phải đặt đất nước lên làm đầu!

Lâm Huyền cũng vô cùng tán thành quyết định của Vương Hạo: "Vương Hạo, ta nói thật, với trí thông minh này với cái miệng không giữ kín của ngươi, đừng có gây tai họa cho tổ chức người ta nữa, mau rút khỏi hội đi."

Nhận được sự nhắc nhở từ Lâm Huyền... Vương Hạo mới phát hiện ra!

Trong vô thức, hắn đã nói nhiều chuyện lớn như thế cho Lâm Huyền nghe rồi!

"Ai da! Ôi cái đầu nóng của ta này, thật sự cái gì cũng nói hết ra ngoài cả! Haizzz, hai chúng ta là bạn bè thân thiết thì không nói, dù sao ta cũng muốn rút khỏi hội rồi, cứ thế đi."

Vương Hạo, luôn là cái người tùy tiện cẩu thả như thế. Lâm Huyền cũng không nghĩ nhiều thêm nữa.

Sau khi nói chuyện phiếm thêm vài câu nữa liền cúp máy. Reng reng reng reng reng.

Mới vừa cúp máy thôi đó!

Lại thêm một cuộc gọi tới nữa.

Lâm Huyền xem hiển thị thông báo cuộc gọi. Là Lưu tuần sát.

Sau khi kết nối cuộc gọi, Lưu tuần sát vào thẳng vấn đề: "Lâm tiên sinh, lệnh phán quyết tử hình kẻ buôn người đã đưa xuống vào hôm qua rồi, tình tiết rất nghiêm trọng, lập tức chấp hành lệnh phán quyết tử hình!"

"Hai tiếng đồng hồ sau, chúng ta sẽ chấp hành tiêm độc tử hình, ngươi có muốn đến xem không?"

Sau khi cúp máy.

Lâm Huyền sắp xếp một chút, rồi xuống lầu xuất phát.

Lúc ấy, Lâm Huyền ở tầng 42 Ngự Hải Lan Đình, chứng kiến cảnh tượng vô nhân đạo kia, hắn đã nói với Lưu tuần sát: "Khi nào tử hình hắn ta, xin hãy gọi ta đến."

Lưu tuần sát cũng là người nghĩa khí.

Nói được thì làm được.

Thật ra...

Lâm Huyền không phải vì muốn xem tử hình.

Bây giờ việc tử hình ở Trung Quốc đều là tiêm chất độc tử hình, thông qua việc tiến hành tiêm tĩnh mạch vào người phạm nhân để khiến bọn hăn yên bình chết đi trong giấc ngủ mê.

Việc này cũng là vì nhân đạo hóa.

Nên không có gì đáng xem cả... Đối với đám tội phạm cực kỳ nghiêm trọng như đám buôn người này thì đây đều là trừng phạt đúng tội!

Thậm chí có thể nói, khiến bọn chúng chết đi không đau đớn như thế trái lại là được lợi cho hắn rồi.

Còn Lâm Huyền, hắn muốn đến gặp đám bọn người kia trước khi chết.

Và bởi vì gã ta còn có một thân phận khác là "Lười Biếng".

Một thành viên của Hội hỗ trợ tiếc nuối, một trong Thập tông tội.

Lười Biếng từng tham gia rất nhiều cuộc gặp gỡ rồi, theo như những gì hắn nói thì đã từng gặp tất cả thành viên.

Vậy nên việc mọi được chút tin tức từ trong miệng hắn ta còn dễ dàng hơn so với Vương Hạo nhiều.

"Dù sao... Gã này sẽ chết ngay thôi, xem như ta có bại lộ cũng chẳng sao hết."

Đám buôn người khác với Vương Hạo.

Lâm Huyền có thể tùy tiện hỏi đám buôn người kia mà không cần lo bị bại lộ.

Hắn sẽ chứng kiến đám buôn người đó chết đi.

Không để hắn ta có bất kỳ cơ hội nói chuyện nào.

Mà người chết thì cũng sẽ không mở miệng nói chuyện được.
Bình Luận (0)
Comment