Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 1045 - Chương 1046: Một Con Rết Thật Lớn!

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 1046: Một con rết thật lớn!

Từ chỗ ẩn thân của Tả Tiểu Đa đi thêm tầm ba trăm dặm về phía trước, là một sơn cốc rất lớn, xung quanh lạnh lẽo ẩm ướt, cục đá nào cũng rất trơn trượt.

Mà phía dưới, giống như là một cái hồ màu đen dập dềnh rất lớn.

Ở trong sương sớm, chầm chậm chảy xuôi, dập dềnh…

Đột nhiên, mặt hồ tĩnh lại, không còn gợn sóng nào.

Một lát sau, đột nhiên, trên mặt hồ xuất hiện một vòng xoáy.

Một cái đầu màu đen khổng lồ đột nhiên chui ra từ trong hồ nước đen, mới chỉ đầu và cổ, đã cao bằng tòa nhà hai tầng rồi, quả thực rất lớn.

Bộ mặt của cái đầu đen ngòm đó trông rất khiếp người, hai cái râu trên đỉnh đầu dài khoảng chừng hơn trăm mét, hông ngừng lắc lư trên không. Dường như nó phát hiện một chuyện gì đó làm nó thấy hứng thú, bèn từ từ nhấc cả người lên khỏi mặt hồ.

Cái đầu màu đen khổng lồ đó rõ ràng một con rết cực kỳ to lớn!

Con rết khổng lồ kia bơi lội một lúc thì đã lên bờ, cuộn mình lại ở dưới vách núi, không động đậy, hai con mắt to như chiếc bàn vuông, nhìn trái nhìn phải có hơi nghi hoặc.

Làm sao cứ mơ hổ cảm thấy, có gì đó không ổn nhỉ?

Gió hôm nay, có hơi ồn ào!

Ngay sau đó, nó cắm chặt đống chân của nó lên mặt đất, nghiêng đầu, chăm chú nghe ngóng động tĩnh ở thế giới bên ngoài.

Nếu để người thấy một màn này, biết đâu sẽ bị dọa hồn lìa khỏi xác ngay tại chỗ —— Con rết này, đống chân rậm rạp chằng chịt này của nó, có ước chừng hơn trăm… Không đúng, mấy trăm… Không phải… Ít nhất cũng phải có bảy trăm tám trăm cái chân, thậm chí là nhiều hơn!

Mà bất kỳ một cái chân nào trong đó cũng đều dài hơn hai mươi mét!

Vừa to vừa dài lại còn cứng nữa!

Mọc đầy lông!

Bên ngoài, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?

Chẳng nhẽ những nhân loại đó cuối cùng cũng phát hiện, trong sơn cốc này có giấu thứ tốt, còn sắp uẩn dưỡng xong xong, chuẩn bị chui lên?

Con rết khổng lồ này ngày càng cảnh giác, nó đào một cái động ngay ở dưới thân, từ từ giấu thân thể ở trong đó.

Mặc kệ thế nào, ta sẽ không rời khỏi vách núi này…

……

Tuy đau đớn tới làm người ta khó chịu đựng, nhưng luôn sẽ có lúc dừng. Lúc này Tả Tiểu Đa đã hoàn thành lần áp súc đầu tiên.

Khuôn mặt hắn trắng bệch, sau khi nghỉ ngơi một lúc lâu Tả Tiểu Đa vẫn nằm ở trong Diệt Không Tháp ngủ say, hắn ngủ liền một mạch hơn ba giờ, tỉnh lại thấy không có việc gì để làm, hắn lại lấy Tinh Hồn Ngọc và Long Huyết phi đao ra bắt đầu chăm chỉ luyện công, để bản thân luôn ở trong trạng thái tốt nhất.

Hắn luyện suốt sáu tiếng đồng hồ.

Không thể không nói, sau khi tu vi tăng lên, tốc độ hấp thu linh lực càng ngày càng khủng bố.

Sau khi trải qua một lần áp súc, nguyên khí trong đan điền của Tả Tiểu Đa đã đạt tới mức cao nhất, nó lại đạt tới độ cao mới sau sáu giờ tu luyện liên tục.

Ngay sau đó nhiệt năng tràn trề của Liệt Dương Chi Tâm không ngừng tản ra, một lượng lớn Tinh Hồn Ngọc thượng phẩm bị tiêu hao, còn có năng lượng trong Long Huyết phi đao, ba cái này tụ lại, tất cả đều biến thành vân khí trong đan điền.

“Sức chứa của Long huyết phi đao có vẻ rất bình thường nhỉ.” Tả Tiểu Đa nhìn Long Huyết phi đao.

Bây giờ hắn đã hiểu vì sao lúc trước chú Nam lại cho hắn cái thứ này rồi —— Bởi vì Long Huyết phi đao này là bảo bối không gì sánh được với tu giả tu vi thấp!

Nhưng người có cảnh giới như chú Nam, ích lợi của Long Huyết phi đao đã không đáng kể, hoàn toàn vô dụng!

Thậm chí với bản thân hắn bây giờ, cũng chỉ miễn cưỡng đủ để dùng thôi!

Mới hấp thu một hồi, Long Huyết phi đao vốn ở trong trạng thái bão hòa, đã tiêu hao mất hai phần ba năng lượng được chứa đựng!

Nếu dựa theo tỉ lệ đổi như vậy, phỏng chừng là Long Huyết phi đao có ăn tới trạng thái bão hòa no căng, ăn tới muốn ói cũng không đủ năng lượng cần thiết cho một lần hít thở của chú Nam…

Tả Tiểu Đa tính sơ sơ, với tiến độ nỗ lực hiện giờ của hắn, một khi hắn tấn chức lên thành Hóa Vân cảnh… Thậm chí không cần tới Hóa Vân cảnh, Long Huyết phi đao này, cũng không còn tác dụng gì với hắn nữa!

“Còn cần nhiều thứ tốt hơn rồi!”

Tả Tiểu Đa cảm thán từ tận đáy lòng.

Loại chuyện áp súc này, bây giờ tạm thời không thể áp súc thêm nữa.

Bản thân hắn đã trải qua một lần áp súc, việc cần chân chính làm bây giờ là… Chiến đấu!

Dùng thực lực để tiêu hao chân nguyên chân khí đã lại đầy ắp kia, giống như một người ăn no, cần tiêu hóa một ít thức ăn.

Đồng thời còn phải củng cố những gì đã đạt được và thích ứng với những đạt được trước mắt đó!

Mà vừa hay, bên ngoài kia lại có rất nhiều kẻ không sợ chết, là một khoản tài nguyên của cải kếch xù đang vẫy tay với chính hắn!

“Lão đại cẩn thận, cái con rết kia ra rồi.” Giọng của Tiểu Long đúng lúc vang lên.

“Con rết? Ở đâu?”

Điều Tả Tiểu Đa nghĩ tới là một món ăn, một món ăn chính là: Rết chiên!

Món chính này, cắt bỏ phần đuôi con rết, cầm thịt trắng bóc của con rết lăn một vòng trong gia vị, sau đó lại bỏ vào trong dầu sôi…

Khi nó chín thì vớt lên, rải lên ít muối… Trời ạ…

Nước miếng của Tả Tiểu Đa chảy ra luôn rồi.

“Ở đâu? Ở đâu? Kích cỡ chắc là không nhỏ đúng không, bắt lấy rán lên ăn, chắc chắn có thể ăn đã miệng.” Tả Tiểu Đa nhìn Tiểu Long.

Rết chiên trước kia ăn, hầu như là vừa đưa lên đã bị tranh đoạt điên cuồng, chớp mắt là hết sạch, Tiểu Long nhắc nhở hắn rất nghiêm túc, chắc chắn là con rết này là là Tinh Thú, kích cỡ rất to, vừa hay hắn có thể ăn uống cho thỏa thích, ăn cho tới đã thèm!

Tiểu Long rõ ràng rất muốn rít gào, nó nhìn Tả lão đại vài lần, hiển nhiên là nó thấy kinh ngạc trước sự can đảm của Tả Tiểu Đa: Cái thứ đó… Ngươi cũng dám ăn?

“Chắc là cũng có khoảng… Năm ngàn cân? …” Tiểu Long nói một cách không chắc chắn.

“Năm ngàn cân?!”

Tả Tiểu Đa tỏ ra kinh ngạc ngay tức khắc: “Chỗ này là làng xóm của rết sao?! Sao lại có nhiều như vậy!? Nếu mà có nhiều như vậy, bản thân không những vừa được ăn, mà cón có thể mang đi bán, tốt lắm tốt lắm, rất tốt!”

“Một con!”

Hai cái móng vuốt của Tiểu Long che lại đôi mắt.

“Một con!”

Cái miệng há hốc của Tả Tiểu Đa rộng tới mức có thể nuốt được quả trứng ngỗng: “Một con rết nặng năm ngàn cân?”

“Ừ…”

“Khụ khụ…”

Bình Luận (0)
Comment