Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 1063 - Chương 1064: Quào, Chơi Vui Thật!

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 1064: Quào, chơi vui thật!

Ngươi để mắt đến chiếc này rồi?

Vậy ta chọn cái khác, kín hơn chút…

Thế là, sau nửa tiếng, lại có một sợi tơ dài hơn trăm mét im lặng xuất hiện trên mặt đất lần nữa, quấn lấy một chiếc nhẫn không gian khác trong đất…

Kéo về… Kéo về… Vù, vù vù…

Gần rồi, gần hơn rồi…

Còn mười mét cuối cùng nữa… sắp thành công rồi… Tả Tiểu Đa nín thở…

Ầm!

Dây đứt rồi!

Dây đứt nữa rồi!

Thấy cảnh này, suýt nữa Tả Tiểu Đa sụp đổ!

Con mẹ nó chứ, không cho động đầy thì đừng để động đậy là được rồi, ta đây phí trăm khổ nghìn khổ, cuối cùng kéo đến chỗ còn mười mét, người mới cắt đứt, cắt đứt vào bước ngoặt cuối cùng vậy!

Cuối cùng ngươi có dụng ý gì? Có phải đang trêu đùa ta đấy không?

Quả thật con rết này không để ý gì đến mấy chiếc nhẫn này, nhưng bây giờ nó thật sự rất nhàm chán, linh dược sắp chín, lại không thể ngủ, lỡ như ngủ qua mất thì sao đây?

Vừa hay đồ chơi nhỏ đang làm gì đó. Thế là híp mắt, câu được câu không trêu đùa một chút, tạo thú vui giết thời gian, thêm việc trước đó nửa đêm loi nhoi phiền mình hồi báo nửa đêm.

Có thể thấy được côn trùng nhỏ nhỏ này không phải rắn nhỏ… mà là một côn trùng con người như lúc nãy.

Rõ ràng con côn trùng này có hứng thú với mấy thứ nhỏ nhỏ tròn tròn này, lưu luyến thử một lần lại một lần.

Truy bổn vương không dùng thứ đồ chơi này, cũng không thấy hiếm là gì, nhưng không thể để người có được dễ dàng vậy được!

Trong lòng Tả Tiểu Đa u uất vô cùng, liên tiếp hai chiếc nhẫn bị chặn lúc còn cách mình tầm mười mét, tất cả đều ở vị trí gần tầm tay như vậy, nằm trong mắt cả rồi lại không thể cầm trong tay, tâm lý muốn bùng cháy thật sự mắc mệt!

Nghĩ muốn rời xa nơi đau lòng này, nhưng lại không nỡ.

Cơ hội tốt như vậy, tuyệt bút tài phúc trước mặt, gió tiền cổ vũ, sao có thể đi đây?

Con rất chỉ cắt đứt dây thừng, liên tiếp hai lần liền, rõ ràng đã phát hiện ra mình rồi, lại không có động tác gì nữa.

Rõ ràng mình không có uy hiếp gì với hắn, không muốn để ý nhiều đến mình.

Nhưng có ý gì đây?

Chơi ta à?

Tả Tiểu Đa cau mày suy tư cả buổi, cuối cùng vẫn không nén được lòng tham, quyết định thử một lần nữa, một lần cuối cùng.

Lại một sợi tờ lan ra từng chút một.

Chiếc nhẫn mục tiêu thứ ba, cố ý chọn một chiếc rất rõ ràng, nhẫn không gian phát quang lấp lánh.

Sợi tơ móc vào.

Kéo về...

Vù...

Vù vù…

Gần rồi!

Chưa đến mấy bước nữa thôi.

Chỉ có hai mươi mét, dừng lại.

Ừm, không có động tĩnh!

Thế là kéo tiếp tục, chín mét, tám mét… về tay rồi!

Còn rết này lại chẳng để ý đến chiếc nhẫn thứ ba, để Tả Tiểu Đa thuận lợi thu về tay.

“Chẳng lẽ con rết này… không quan tâm nữa?” Tả Tiểu Đa nói thầm trong lòng.

Hy vọng lại đến rồi, vậy tiếp tục thử, chiếc thứ tư…

Móc vào, kéo… vèo… về tay!

Chiếc thứ năm, về tay!

Chiếc thứ sáu… gần rồi, gần hơn rồi, chỉ còn mươi mét nữa…

Ầm!

Đứt rồi!

Lần này khiến Tả Tiểu Đa khó chịu, suýt tí nữa tức ói máu.

Nếu lần trước không thành công, vậy chứng tỏ con Rết Vương này chiếm hữu cực mạnh, phàm là chiến lợi phẩm của nó, không cần biết dùng hay không, cũng không để người khác ngấp nghé.

Vậy nói không chừng Tả Tiểu Đa chỉ có thể đi thôi, động đến đầu độc của đối phương, có thể dẫn đến cái chết.

Nhưng tình huống bây giờ là, tổng cộng thử sáu lần, ba lần thuận lợi về tay, ba lần còn lại đề dừng lại ở vị trí tầm mười mét!

Con rết nhà ngươi có bệnh à?

Đi, không nỡ đi; đi ra lấy, càng không dám, muốn náo loại gì đây?

Không quan tâm.

Ngươi muốn chơi thì ta chơi với ngươi.

Tả Tiểu Đa kiên quyết, từng sợi tơ được giơ ra.

Bảy mươi sau chiếc nhẫn, Tả Tiểu Đa làm hai đêm một ngày, ba mươi sáu chiếc trong đó rơi vào túi Tả Tiểu Đa.

Mà bốn mươi chiếc khác thì cứ dừng lại cách hắn khoảng mười mét.

Hơn nữa còn tập trung một chỗ, chất thành một đống nhẫn như núi nhỏ.

Nhẫn không gian phát quang lấp lánh tiếp tục khơi dậy thần kinh tham lam của Tả Tiểu Đa.

“Ta sắp điên rồi! Ta sắp chết rồi!”

Tả Tiểu Đa chỉ cảm thấy bụng mình buồn bực, không có chỗ trút ra, cứ như sắp nổ tung.

Con rết này thật sự hèn hạ quá đi mất!

Núi tiền rành rành trước mặt, mắt thấy lại không thể kéo về tay, đây là cảm giác gì?

Tình huống thế này phải làm sao?

Online chờ, rất gấp!

Lúc Tả Tiểu Đa sốt ruột như lửa đốt, mắng mười tám đời tổ tông con rết đến long trời lở đất, đột nhiên trên không truyền đến tiếng gió rít nhanh chóng.

Một bóng người lao xuống với tốc độ chớp nhoáng như ma quỷ khiến người ta khiếp sợ!

Mục tiêu rơi xuống lại là đống nhẫn không gian nhỏ trên đất!

Sự thật chứng minh không chỉ có mình Tả Tiểu Đa chú ý đến đống nhẫn.

Quả nhiên là tiền tài động lòng người, tiền có thể hiểu thần không phải câu nói dối, có thể nhiều người tình nguyện mạo hiểm tính mạng vì nó!

Ở đây tụ tập hàng ngàn hàng vạn người, chín mươi chín phần trăm đều là thợ săn tiền thưởng, nhẫn không gian của hơn bảy mươi vị cao thủ sẽ không hòa tan, bọn họ bán mạng vì tiền sao mà quên được?

Bọn họ ẩn nấp bên ngoài lâu rồi, chỉ không dám hành động mà thôi.

Xác nhận con rết đã về rồi, không ít người đều im lặng mò đến.

Qua nhìn một cái.

Ơ, nhẫn đã chất thành một đống, một đống hỗn loạn trên mặt đất, phát sáng lấp lánh!

Ý gì đây?

Chí ít có ý là con rết này không muốn mấy thứ này nhỉ?

Đột nhiên có người không giữ được bình tĩnh vụt xuống.

Mà lúc tay người này nắm chiếc nhẫn, một cái râu dài mạnh mẽ phóng ra, mạnh như vũ bão, sắc bén chọc vào bụng dưới người đó!

Một tiếng hét thảm kinh thiên động địa vang lên, cái râu rút khỏi người kia!

Người kia cả gan vào miệng hổ cũng là người có tu vi cao thâm, bị thương chưa chết cứ hét thảm, cực kỳ bi thảm, chỉ tiếc là dù hắn xin tha thứ thế nào, thề thốt thế nào, liên tục, nhưng hoàn toàn chẳng thấm vào đâu, nhanh chóng im bặt.

Một tiếng ầm vang lên, một chiếc nhẫn không gian bắn ra từ nơi tối đen, rơi chuẩn vào đống nhẫn.

Thế là bốn mươi chiếc nhẫn thành bốn mươi mốt chiếc.

Mấy người rục rịch bên ngoài, tim gan ai cũng muốn ngừng đập, chảy mồ hôi lạnh đầy đầu.

Tả Tiểu Đa trên đất mà tim gan cũng muốn ngừng đập, mồ hôi lạnh ròng ròng.

Đậu móa!

Vừa nãy là một vị tu giả Hóa Vân nhỉ?

Bình Luận (0)
Comment