Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 1072 - Chương 1073: Vương Đạo Tứ Kiếm (2)

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 1073: Vương Đạo Tứ Kiếm (2)

Sỡ dĩ trước đó không dùng đến là vì một khi nhắm mắt lại, ngoài việc sẽ lập tức bị mù ra thì yêu nguyên còn bị tiêu tán tương đối. Đương nhiên rồi, đây là vì phần thần thông thiên bẩm của Rết Vương vẫn chưa hoàn toàn thức tỉnh, lúc thường không muốn dùng đến...

Nhưng mà lúc này Rết Vương đã tức giận thù hận đến cực điểm, hành động cực hạn, những chiêu pháp nên dùng hay không nên dùng đều đã dùng sạch, phải nhanh chóng giết chết bốn con dế mèn này mới có thể rửa sạch mối hận trong lòng!

Keng keng keng...

Vương Đạo Tứ Kiếm trong đòn tấn công điên cuồng của con rết, từ đối chiến chống trả đổi thành trốn tránh thảm hại, khí thế cực kỳ tráng thịnh đối đầu kịch liệt lúc đầu đến chống đỡ chật vật của lúc này, khí thế xuống dốc không phanh...

Càng đừng nói đến trạng thái liều mạng của Rết Vương lúc này, mỗi một đòn tấn công đều mạnh mẽ kịch kiệt, dùng hết sức lực cả đời!

Mà bốn người ở đối diện, ngoài đối đầu ra còn phải vận công bảo vệ tâm mạch, thải độc, làm sao có thể kéo dài... Lúc này đã thảm hại không tả nổi.

Đúng vào lúc đấy.

Lão đại trong bốn người hét lớn: “Kim Long khắp nơi trở lại vị trí ban đầu, sau một chiêu lập tức hợp nhất rút lui!”

Bốn người đồng thời hét lớn xông lên không trung, con rết không chịu buông tha, trực tiếp vọt người đuổi theo!

Lúc chiến đấu vừa bắt đầu, Tả Tiểu Đa ở dưới mặt đất bị dư âm đập vào chấn động đến hoa mắt chóng mặt suýt nữa ngất đi; Nhưng mà với diễn biến như này cũng để Tả Tiểu Đa ý thức được, đây là một cơ hội!

Người đến bên trên, mục tiêu cuối cùng chắc chắn chính là nhẫn!

Nhưng ở phương diện này thì không ai có thể có ưu thế lớn hơn ta được đúng không?

Ta đã ở nơi này bên cạnh anh rết ba ngày bốn đêm rồi đấy!

Giữa bọn ta có tình cảm, có tình bạn, có cảm xúc mạnh mẽ!

Ta tin rằng nếu để anh rết tự mình lựa chọn, thay vì cho bọn hắn thì chắc chắn sẽ bằng lòng cho ta!

Để bày tỏ sự thân thiết với Rết Vương mà thậm chí Tả Tiểu Đa còn tự mình thay đổi cách xưng hô, gọi là “Anh rết”.

Mặc dù nghĩ như vậy nhưng Tả Tiểu Đa vẫn không dám manh động.

Đây là chuyện nguy hiểm... Không thể không cẩn thận, thận trọng một xíu cũng không quá đáng.

Đây là cái mạng nhỏ của ta đấy.

Vẫn luôn đợi đến khoảnh khắc người đang ẩn nấp của đối phương ra tay lần đầu tiên, Tả Tiểu Đa lập tức biết cơ hội đến rồi, hắn trực tiếp dùng tốc độ như tia chớp trong nháy mắt nỗ lực hết mình đào thêm vài chục mét tiến về cái hang phía trước đó!

Chỗ này chính là nơi cách đống nhẫn bên dưới đó khoảng 20m.

Sau đó lại trở lại trạng thái yên lặng bất động.

Quả nhiên lần thứ nhất không thành công.

Đây là ba lần không thành công như trong dự đoán, không chỉ có Tả Tiểu Đa đoán được sẽ không thành công mà con rết cũng chắc chắn đối phương sẽ không thành công. Ra tay phá bỏ thế tiến công của đối phương, người ẩn náu kia cũng dự đoán được bản thân sẽ thất bại.

Hành động của hắn vốn là dùng bí thuật “Tinh Huyết Thế Thân” để làm nền, làm nền cho lần hành động động thứ hai sau này!

Tả Tiểu Đa tiếp tục nhẫn nại chờ đợi, yên lặng chờ đợi thời cơ đến!

Cơ hội thứ hai đến đúng lúc, bóng dáng đó đột nhiên xuất hiện, đánh úp một lần nữa.

Gió lốc rít gào, chấn động hư không.

Chính vào lúc đó Tả Tiểu Đa lập tức hành động, nhanh chóng khiến cho toàn bộ mặt đất xung quanh mục tiêu đều sụp xuống dưới.

Liên quan đến toàn bộ mảnh đất mấy chục mét khối cùng 130 chiếc nhẫn không gian bên trên, cuối cùng còn có một cái chân rết dài 17m 18m trùng hợp cũng rơi xuống theo, tất cả đều bị Tả Tiểu Đa thu vào Diệt Không Tháp!

Cùng lúc đó, cơ thể Tả Tiểu Đa bỗng nhiên rơi xuống dưới, hang động vốn chỉ đào sâu vài km lại không ngừng nhanh chóng sụp sâu xuống.

Nhưng, trong lúc trận chiến vẫn kịch liệt như cũ, tiếng gào thét vẫn điên cuồng như cũ thì chút biến cố nhỏ nhặt này gần như không gây ra âm thanh, không có bất cứ ai nhận ra.

Hơn nữa, bàn tay lớn hạ xuống từ không trung đó vốn mang theo một sức mạnh khổng lồ thẳng tiến không lùi.

Chuyện đó cũng gây ra, bàn tay hạ xuống từ không trung kia, còn có cả con rết đó, tình huống nhìn thấy là: Khi bàn tay này hạ xuống thì mặt đất lập tức lún xuống!

Bàn tay đó hoàn toàn có đủ sức mạnh khiến cho mặt đất lún xuống!

Con rết tức giận!

Cái thứ rơi xuống từ trên trời đó lại có thể thu lấy đồ chơi của ta cùng cái chân của ta đi mất, quả thật là vô cùng đáng ghét!

Sau đó Rết Vương điên cuồng vượt qua tầm kiểm soát, mất khống chế rồi.

A a a a... Tức chết ông rồi!

Chỉ có bóng dáng đó, người hành động cuối cùng của Vương Đạo Tứ Kiếm tự mình hiểu rõ trong lòng: Ông đây không có lấy được cái gì hết.

Những người khác, cho dù là Văn Hành Thiên, Diệp Trường Thanh hay là con rết, thậm chí là ba người còn lại của Vương Đạo Tứ Kiếm đều rõ ràng: Là hắn, chính là hắn đã lấy nhẫn và chân rết đi rồi, hắn là kẻ được lợi nhiều nhất!

Tốc độ Tả Tiểu Đa tạt qua dưới mặt đất nhanh như tia chớp, ra roi thúc ngựa rời xa nơi thị phi này.

Lúc này thật sự đã vừa lòng thoả ý rồi, xung quanh khu vực toàn cao nhân đó, tay nhỏ chân nhỏ này của chúng ta thật không nên tham gia cùng.

Những cái chân rết đứt đoạn còn lại kia... Haizzz, thật đáng tiếc, nhưng mà cho các ngươi đó!

Ta không thèm nữa!

Trong lòng Tả Tiểu Đa ít nhiều cũng có chút tiếc nuối.

Nhiều chân rết bị đứt đoạn như vậy mà, đấy đều là chân của Yêu Vương đấy, đáng giá rất nhiều tiền.

Nhưng mà ta đã kiên quyết như vậy quyết định không thèm nữa rồi!

Phần quyết đoán kịp thời kia của ta, cũng không có ai sánh bằng...

Sau khi thoát khỏi nguy hiểm, tâm trạng Tả Tiểu Đa cực kỳ vui vẻ.

“Long Long, ta nói cho ngươi biết, kiên trì chắc chắn sẽ có thu hoạch! Ví dụ như ta lần này, kiên trì ba ngày bốn đêm, kết quả cuối cùng như thế nào?”

“Vốn dĩ ta chỉ muốn 76 chiếc nhẫn ban đầu đó, bây giờ thì sao? Ha ha ha, đầy đủ 211 chiếc nhẫn không gian! Đây đâu chỉ là lưỡng tụ kim phong, đây là lưỡng tụ kim sơn!”

Trong lòng Tả Tiểu Đa vô cùng dễ chịu, không khỏi nói xằng nói bậy, tự tâng bốc mình. Một bát canh gà lớn đã quá hạn và có độc, lập tức cho Tiểu Long uống một ngụm.

“Chưa kể còn có cả chân con rết kia...”

Tả Tiểu Đa ha ha cười lớn, khoe khoang đủ kiểu với Tiểu Long: “Thế nào? Có thích không? Có hoàn hảo không?”

Tiểu Long chỉ coi như không nghe thấy.

Ngươi phấn khích cái rắm!

Khoe khoang cái rắm.

Khoe khoang cái gì trước mặt ta?

Ta không có chút hứng thú gì với những thứ này, được chưa!

Bình Luận (0)
Comment