Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 1093 - Chương 1094: Xà Uông (2)

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 1094: Xà Uông (2)

Đặc biệt là sức mạnh triệu hồi sấm sét mạnh mẽ và kỳ lạ của nó…

“Ta sẽ dạy ngươi một chuyện.” Tả Tiểu Đa tiện tay đưa một chén canh gà: “Không thử nghiệm, mãi mãi không chiếm được, thử rồi, thì còn có một tia hy vọng.”

Tiểu Long nói thầm: “Thử rồi, có thể sẽ chết đấy!”

“Má!”

Tả Tiểu Đa nổi giận: “Ngươi không thể nói gì dễ nghe chút à, sắp tới lúc ra tay lại nói mấy lời không may như vậy!”

Mặc kệ nói như thế nào, Tả Tiểu Đa vẫn kiên trì ý kiến của mình như cũ, rón ra rón rén, nơm nớp lo sợ bước vào trong lãnh địa của Xà Vương.

Đừng thấy miệng hắn nói mấy lời ba hoa chích chòe, thật ra trong lòng cũng không nắm chắc gì.

Hóa Không Thạch này tuy rằng có hiệu quả rõ rệt đối với con người, ai biết có thể có hiệu quả đối với Xà Vương hay không?

Trong lòng Tả Tiểu Đa thật sự là không có chút nắm chắc gì.

Mà giờ phút này, bên trong lãnh địa của Xà Vương… Tả Tiểu Đa không biết chính là hắn cũng không phải là người duy nhất!

Ở bên trong sớm đã có người tồn tại.

Mà còn là người cố tình ẩn nấp đã lâu.

Phương hướng kia của lãnh địa Đồng Chúc Xà Vương.

Một người toàn thân từ trên xuống dưới toàn bộ đều chôn trong đầm lầy.

Cả người đều bị nước bùn bao trùm, thậm chí ngay cả con mắt đều bị dán lại.

Rất lâu mới hơi nhúc nhích một chút như vậy.

Ngẫu nhiên có rắn độc bơi qua bên người, bùn lầy trong đầm trôi nổi trong nháy mắt, thân thể hắn sẽ theo đó mà nhấp nhô, từ đầu đến cuối cũng chưa từng để lộ hơi thở một chút nào.

Nhưng lúc ngẫu nhiên lộ ra trên bùn, trên gương mặt đó đầy vết thương khủng bố đan chéo nhau, lại rõ ràng để lộ thân phận của hắn.

Đúng là hiệu phó Thành của Cao Võ Tiềm Long!

Sau khi nhận được điện thoại của Diệp Trường Thanh, hiệu phó Thành vứt bỏ hết mọi chuyện, tới dãy núi Tinh Mang bảo vệ Tả Tiểu Đa!

Nhưng ngay cả chính hắn cũng không thể ngờ. Sau khi hắn đi vào dãy núi Tinh Mang lại có thể tình cờ phát hiện kẻ thù cả đời của hắn!

Xà Uông!

Hiệu phó Thành kể từ lần trước sau khi Lý Thành Long và Tả Tiểu Đa nói qua, đã bắt đầu chú ý thu thập tin tức liên quan đến mấy người kia, nhưng Xà Uông và thuộc hạ của hắn là Ngũ Sắc Xà Tôn đều giống như là một đi không trở lại, hoàn toàn không có tin tức gì đáng nói.

Hiệu phó Thành trải qua nhiều lần tìm kiếm lại trước sau không có thu hoạch gì, cảm xúc đương nhiên cũng từ luôn luôn ghi nhớ chán nản không hiểu một lần nữa.

Chẳng qua Diệp Trường Thanh yêu cầu là hắn ngay lập tức chạy tới dãy núi Tinh Mang.

Tuy rằng hắn đã không phải là hiệu phó của Cao Võ Tiềm Long, nhưng bốn chữ Cao Võ Tiềm Long này… ở trong lòng hắn vẫn có sức nặng vượt qua tất cả như cũ!

Cả một đường hắn bay như tên bắn, thậm chí còn đến sớm hơn nửa ngày so với Diệp Trường Thanh.

Kết quả lúc ở nơi phòng thủ ngoài của núi bất ngờ nhìn thấy sáu người, cùng nhau vọt vào cửa núi nhanh như chớp.

Mà sáu người này làm cho hắn cảm thấy rất kỳ quái, rất kỳ lạ.

Động tác của sáu người này chỉnh tề như một, tất cả đều trực tiếp bay qua trên bầu trời, chuyện này đương nhiên là chẳng có gì lạ, nhưng hành động cử chỉ của bọn họ ở trong mắt hiệu phó Thành, lại rõ ràng là… sáu con rắn uốn lượn, vặn vẹo bò vào trong.

Hoảng sợ khi thấy loại tính chất đặc biệt này, lại trực tiếp làm trong lòng hiệu phó Thành lập tức lộp bộp.

Tuy rằng không thấy rõ khuôn mặt nhưng hiệu phó Thành vẫn lập tức đoán được thân phận của sáu người này như cũ!

Xà Uông!

Ngũ Đại Xà Tôn!

Ngoại trừ sáu người này, trên thế giới này chỉ sợ cũng tìm không ra sáu người có dáng vẻ đi đứng như vậy nữa!

Phát hiện này lập tức làm cho hiệu phó Thành quên hết tất cả.

Chỉ có đôi mắt tuyệt vọng chết không nhắm mắt của cháu gái chết thảm năm đó lại hiện lên trước mắt hắn lần nữa.

Hắn không quan tâm gì nữa mà đi theo!

Nhóm người Xà Uông vừa mới tiến vào dãy núi Tinh Mang lập tức bắt đầu ẩn nấp; dường như đang chờ đợi thời cơ.

Sau khi hiệu phó Thành đợi một lúc lâu cũng không thấy bọn họ có hành động gì, dường như hoàn toàn không có dự định tiến hành nhiệm vụ giết Tả Tiểu Đa kia.

Mãi đến lúc tất cả mọi người dốc sức tìm kiếm Tả Tiểu Đa, hắn mới dẫn theo năm tên thuộc hạ im lặng lẻn vào trong lãnh địa của Xà Vương.

Nhưng Xà Vương lại không có ý đuổi bọn họ ra ngoài.

Không, phải nói là hoàn toàn không có phản ứng!

Thậm chí ngay cả hiệu phó Thành chặt chẽ đi theo bọn họ tiến vào cũng bị Xà Vương cho là một người qua đường, có hoảng sợ nhưng không có nguy hiểm mà đi theo vào.

Vừa tiến vào đây hiệu phó Thành trực tiếp ngơ ngác, không biết nên tiếp tục như thế nào.

Nhóm sáu người Xà Uông giống như ngựa quen đường cũ đi vào bên trong.

Nhưng hiệu phó Thành lại không cùng đi theo vào được giống như vừa rồi, hiển nhiên là có cấm chế khác hạn chế.

Mà một chút chậm chạp này cũng làm Xà Vương phát hiện khác thường, rít gào một tiếng, một tia sét đánh xuống.

Hiệu phó Thành trong cái khó ló cái khôn, nhanh chóng nhảy vào trong đầm lầy, sau đó chính là ngừng thở, che giấu hơi thở toàn thân, một cử động cũng không dám.

Cho đến bây giờ hắn đã ẩn nấp trong đầm lầy này năm ngày rồi!

Trong khoảng thời gian này, nhóm sáu người Xà Uông thường thường đi ra từ bên trong, ở khu vực này tới tới lui lui, khuân vác đồ vật này nọ, thỉnh thoảng còn sẽ quét dọn vệ sinh một chút, tự nhiên thoải mái giống như đi vào nhà của chính mình.

Tinh thú Xà Vương kia dường như đã xem sáu người kia như đồng loại, hoặc là nói giống như là đầy tớ, nhưng luôn luôn là người một nhà.

Đúng vậy, rắn nhà mình.

Nơi ở của Xà Vương là một khe núi ẩm ướt âm u lạnh lẽo, ba mặt xung quanh là đầm lầy, mà hang ổ của tinh thú Xà Vương này cũng ở một nơi khô ráo dưới vách núi, một cái động rắn khổng lồ.

Với tầm nhìn rất xa của của hiệu phó Thành thì thấy hang động này rất rộng lớn, e rằng trong lòng ngọn núi đều đã bị khoét rỗng.

Giữ lại bảy tám cái cửa hang cực lớn để cho Xà Vương ra vào, tất cả đều giấu ở trong mây mù âm u lạnh lẽo.

Mà bây giờ Xà Uông dẫn theo năm người dường như là đang cực kỳ cẩn thận thậm chí là tinh tế tỉ mỉ mài những cái cửa hang kia.

Bình Luận (0)
Comment