Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 1103 - Chương 1104: Đại Phát Kỳ Tài

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 1104: Đại phát kỳ tài

Sự cạn lời trong lòng Tiểu Long đã lên tới cực điểm.

Ngươi nghĩ quá nhiều rồi.

Ngự Thần tự bạo như thế, có thể giữ lại một chiếc nhẫn không gian cũng đã là vận may lớn rồi, ngươi lại còn muốn nhiều hơn?

Hết rồi, không có nữa đâu!

Tả Tiểu Đa đeo viên Hóa Không Thạch trước ngực, lục soát một vòng Xà Cốc, sau đó mới rời khỏi địa giới này.

Lúc này, mặc dù ở chỗ này nhưng vẫn có thể nghe được âm thanh chiến đấu của Xà Vương ở bên ngoài.

Loại điên cuồng này, bi phẫn này, loại...

Quả thực khiến cho Tả đại sư rơi lệ thượng cảm, không nhịn được mà muốn đuổi theo an ủi một chút!

Dù sao cũng là một vị Yêu Vương mà, sao lại không ai phối hợp một chút vậy?

Nó xung phong liều chết ở phía trước, ta theo phía sau giúp nó thu chiến lợi phẩm như nhẫn không gian là được.

Cố gắng một chút để giúp nó kết thúc.

Bù đắp tâm hồn tổn thương của nó khi bị ta lấy đi Xà Hồn Quả.

Dù sao Đại Yêu Vương bực này trước giờ vẫn chướng mắt những cái vòng tròn nhỏ kia, ta đành hao tâm tổn trí cất đi giúp nó, sau đó thuận tiện tiêu hóa chúng giúp nó luôn.

Bằng không, Yêu Vương lớn như vậy xông ra giết nhiều người như thế, chẳng phải là quá lãng phí sao?

Thân mình Tả Tiểu Đa như điện, bay ra bên ngoài một cách vô cùng phấn khởi nhưng cũng hết sức cẩn trọng.

Mới đi ra khỏi Xà Cốc bên này đã trông thấy bảy tám thi thể.

Tả Tiểu Đa lập tức trở nên phấn khích!

Nhẫn!

Nhẫn của những người này đều còn trên tay, rõ ràng là đang chờ ta mà!

Tả Tiểu Đa thấy cái mình thích là thèm, nôn nóng xông tới, soàn soạt, tám cái nhẫn đến tay, thuận tiện dùng Long Huyết phi đao xuyên vào một chút...

Không được hoàn mỹ.

Những người này đều đã chết hoàn toàn rồi, đối với Long Huyết phi đao, nó chẳng hấp thu được dù chỉ nửa giọt.

“Đáng tiếc! Tiếc quá!”

Tả Tiểu Đa đứng lên, chạy về phía trước.

Hắn lùng tìm dọc đường, tìm từng cái hố, từng bụi rậm, từng đầm nước...

Vơ vét dọc đường, rất ít bỏ sót lại!

Ừm, có Tiểu Long giúp đỡ, muốn bỏ sót cũng là chuyện khó!

“Các vị, các vị, xin hãy yên nghỉ nhé!”

Tả Tiểu Đa vừa vơ vét, vừa lẩm bẩm: “Các ngươi đều là người tới để giết ta... Hiện tại ta có nhiệm vụ mang trên người, thực sự không có thời gian nhặt xác cho các ngươi. Dù sao các ngươi đều là những kẻ vong mạng, nhất định đã sớm chuẩn bị cho việc phơi thây nơi hoang dã rồi đúng không, có lý.”

“Làm người giang hồ, đây chính là giang hồ.”

“Dĩ nhiên, các ngươi tới đây là muốn giết ta, điều này đã gây ra tổn thương tinh thần cho ta ở một mức độ khó có thể dùng lời diễn tả được. Nhẫn không gian mà các ngươi để lại coi như là phí tổn thất tinh thần cho ta. Tuy rằng chẳng đủ, nhưng ta cũng nhận...”

“Các vị an tâm đi đi. Mọi người thường nói, cùng lắm thì mười tám năm sau lại làm một hảo hán, hiện tại chính là lúc chứng thực tính chính xác của câu này...”

“Chư vị ở trên trời có linh, kiếp sau, kiếp sau nữa hãy tới tìm Xà Vương báo thù rửa hận đi!”

“n oán ta ngươi ở kiếp này, tất cả đều đã không liên quan đến ta. Hiểu rồi đúng không?”

Tả Tiểu Đa lướt qua mấy trăm mét, ánh mắt như điện, tiếp tục tìm kiếm xung quanh.

Cuối cùng, cuối cùng...

Ta f*ck!

Phía trước sao lại có nhiều nhẫn vậy!

Ừm... còn có rất nhiều người chết!

Tốc độ di chuyển trước mắt của Tả Tiểu Đa là dựa trên việc thi triển cấp bậc của Thiên Nguyên Độn Thuật, toàn thân giống như tàn ảnh, bay tới bay lui giữa các xác chết ở khắp nơi trên mặt đất...

Ở phía xa, vẫn có thể mơ hồ nghe được tiếng rít gào của Xà Vương, nó vẫn còn đang chiến đấu, còn đang dấy lên sóng gió ngập trời, truy đuổi khiến mộ đám người giang hồ chật vật chạy trốn...

Tả Tiểu Đa ở phía sau trắng trợn thu đồ, vơ vét được hết chỗ tốt.

Lần này Xà Vương phát điên, người bị nó giết chết quả thực không ít.

Nên biết rằng, lúc Xà Vương xông ra ngay lúc đám người bên ngoài tụ tập đông nhất, dày đặc nhất...

Đợt xung đột đầu tiên đã tạo ra hiệu quả giống như bom nổ vậy...

Trong chốc lát Tả Tiểu Đa đã thu nhặt được không ít nhẫn không gian, có điều số lượng chỉ bằng gần một nửa tổng số người chết mà thôi.

Vèo vèo...

Có mấy bóng người nhanh chóng chạy tới từ phía xa.

Xà Vương ở bên cạnh giết nhiều người như vậy, để lại một đống nhẫn không gian. Không ai là kẻ ngu, đương nhiên cũng sẽ không chỉ có Tả Tiểu Đa nhớ mong, còn có rất nhiều rất nhiều người đều thèm muốn nữa!

Không, nói một cách chính xác hơn... tất cả những người còn sống đều đang thèm muốn!

Đây là một khoản tài sản khổng lồ, trong lòng mọi người đều hiểu rõ.

Chỉ là Xà Vương trước đó không có đi xa, mọi người không dám đi qua, thế nhưng lúc này, Xà Vương mang theo nỗi căm hận ngút trời, cuồn cuộn mà đi, khoảng cách với bên này đã hơi xa.

Những người đầu óc lanh lợi là những người đầu tiên phản ứng kịp với tình huống này, không hẹn mà cùng liều mạng chạy tới bên đây!

Từ bốn phương tám hướng đều có bóng người thấp thoáng đang xông về phía bên này!

Mà những người đang tới, từ xa nhìn thấy một người đang cần mẫn thấp thoáng qua trái sang phải ở chỗ đích của mình, dường như đang vui vẻ đến mức miệng không khép lại được...

Mọi người nhất thời khí huyết phun trào, lửa giận bừng bừng!

“Con chuột nhắt kia!”

Một người hét lớn: “Buông hết ra cho lão tử!”

Tả Tiểu Đa không buồn đếm xỉa tới, lần nữa nhanh tay nhanh mắt tháo ra hai cái nhẫn không gian, nhưng khí tức sắc bén từ bốn phương tám hướng nhanh chóng rơi xuống, cuối cùng biến thành tình thế bao vây tứ phía.

Tả Tiểu Đa không ngừng di chuyển, thoáng cái đã lăn xa hơn mười mét, sau đó triển khai Thiên Nguyên Độn Thuật mà không quay đầu lại...

Vèo!

Hắn hóa thành một làn khói trắng.

Người đi rồi, rời khỏi vùng đất thị phi này là điều đúng đắn!

Mà hắn lăn một vòng, vô tình làm rơi mái tóc giả, lộ ra cái đầu trọc bóng loáng.

Những người hạ xuống hoàn toàn không chú ý đến cái đầu trọc bất chợt lộ ra đó, chỉ đưa mắt quan sát ngón tay của những thi thể ở bốn phía.

Nhìn một cái, ngũ tạng bất giác thiêu đốt, lửa giận xuyên thấu con ngươi!

Trên ngón tay của đại đa số thi thể đều đã không còn nhẫn!

Bất kể là nhẫn, vòng tay, thắt lưng, phàm là những món đồ có thể làm thành trang bị không gian thì đều biến mất không dấu vết.

Rất nhiều người giận dữ xoay người, trợn mắt nhìn: “Tên khốn kiếp kia... Ta f*ck... đầu trọc! Tả Tiểu Đa!”

“F*ck, đó là Tả Tiểu Đa!”

“Thực sự là Tả Tiểu Đa!”

Bình Luận (0)
Comment