Quay đầu nhanh chóng, có thể nhìn thấy cái đầu trọc lốc lóe lên rồi biến mất ở đằng xa, gần như vô thức hét lên một tiếng.
Có những người khác vừa bay đến, vẫn còn ở trên không trung chưa đáp xuống, bọn họ càng nhìn rõ được cái đầu trọc bóng loáng kia hơn.
“Tả Tiểu Đa!”
Đây đúng là tìm mòn dép cũng không thấy, lúc đến tay lại chẳng tốn thời gian!
Trong nháy mắt đã có mười mấy người đuổi theo, tiếp đó mấy trăm người đồng loạt chuyển hướng, hầu như không ai để ý đến những chiếc nhẫn có khả năng vẫn còn sót lại trên mặt đất!
Thế nhưng, mọi người đuổi theo, đuổi vượt rừng, đuổi qua...
Tả Tiểu Đa lại không thấy đâu nữa!
Nhiều cao thủ nhanh chóng đuổi theo đã tay không nghẹn họng trố mắt nhìn.
Rõ ràng khoảng cách gần như vậy, sao đuổi theo lại không thấy đâu nữa rồi.
“Chẳng qua chỉ là một tên cảnh giới Thai Tức, sao có thể vuột mất như thế, sao có thể?” Vô số người chửi ầm lên.
Con mẹ nó đây là Thai Tức cảnh sao?
Chưa nói đến tốc độ nhanh đến thái quá, lại còn có thể ẩn giấu khí tức đến hoàn hảo như thế.
Con mẹ nó đây đúng là một học sinh của Cao Võ Tiềm Long sao?
Hơn nữa còn là học sinh mới?
Không phải tư liệu là giả đấy chứ?
Nếu như học sinh của Cao Võ Tiềm Long ai cũng có thể đạt đến trình độ như vậy, con mẹ nó vậy thì việc Cao Võ Tiềm Long độc bá thiên hạ không phải là chuyện ván đã đóng thuyền à!
Tả Tiểu Đa lại không hề chạy xa, hắn chỉ thay một bộ tóc giả khác, lặng lẽ trà trộn vào đám đông đang tìm kiếm.
Có Hóa Không Thạch trên người, căn bản không ai chú ý tới hắn, lại càng không phát hiện ra khí tức của hắn. Mặc dù thỉnh thoảng có liếc nhìn, cũng chỉ cho rằng hắn là người tìm kiếm Tả Tiểu Đa giống như mình.
Lúc này hắn đang thở dốc từng hơi.
Lần này, quá tham lam.
Nếu không lấy hai chiếc nhẫn cuối cùng kia, nhất định có thể thoát thân một cách hoàn hảo, tuyệt đối sẽ không đến mức để lộ hình dáng.
Thế nhưng hiện tại lại chỉ có thể tránh né nguy hiểm dựa vào Hóa Không Thạch.
Có điều, việc này càng khẳng định rằng tác dụng của Hóa Không Thạch quả nhiên là nghịch thiên!
“Long Long, loại Hóa Không Thạch này có nhiều hay không?”
Tả Tiểu Đa hỏi.
“Không nhiều lắm, đương nhiên cũng chắc chắn không chỉ có một viên như thế.” Tiểu Long nói.
“Ồ?”
“Phàm là những người có thể có được Hóa Không Thạch thì đều là những người có vận khí cực kỳ tốt. Thứ đồ chơi này chỉ có thể lấy được từ thiên thạch rơi xuống, cực kỳ hiếm thấy... Bởi vì thiên thạch chứa Hóa Không Thạch chỉ là một thiên thạch bình thường, không có bất kỳ năng lượng nào, rất khó phát hiện ra bên trong có thứ này. Nhưng gặp được rồi thì có thể chính là kỳ ngộ lớn nhất trong cuộc đời! Thứ đồ chơi này còn quý giá hơn rất nhiều so với bất kỳ loại thiên tài địa bảo nào.”
“Bởi vì có thứ này, chỉ cần cố gắng tu luyện, nâng cao tu vi và thực lực của mình thì có thể tiếp nhận được rất nhiều nhiệm vụ vượt quá thực lực của mình... So với thiên tài địa bảo, mặc dù không thể nói là ta cần ta cứ lấy, thế nhưng chung quy vẫn có nhiều khả năng hơn người khác nhiều.”
“Có thứ này bên người, dùng nó để tiến hành nhiệm vụ ám sát, có thể nói là chỉ có lợi. Chỉ cần mục tiêu đối phó không vượt qua cảnh giới của bản thân quá nhiều, loại siêu cường giả hoàn toàn không thể động tới này cơ bản chỉ cần để mắt tới ai thì kẻ đó ắt phải chết!”
“Bọn họ đều đã sát bên cạnh ngươi, ngươi vẫn không thể phát hiện ra, có thể không chết sao?”
Tiểu Long giải thích cặn kẽ.
“Nói cách khác, chiếm được Hóa Không Thạch này căn bản không khác gì được mở rộng đường đi, khả năng chết yểu giữa đường giảm xuống thẳng tắp, gần như là không có!”
“Ngược lại cũng không đến mức khoa trương như vậy, nhưng so với người bình thường thì kém hơn gấp trăm ngàn lần.”
Tiểu Long nói: “Trên đời này luôn luôn có những chuyện ngoài ý muốn như vậy, ví dụ như ta. Quỷ Sát Thủ trước đây cũng dựa vào Hóa Không Thạch hộ thân, lại bị linh tính của ta nhìn thấu. Đó là sát tinh chiếu mệnh, số phận đã hết. Mà ngoại trừ tình huống bất ngờ này, chỉ cần đối mặt với vật sống và sở hữu thần thức... thì thật sự hoàn toàn có thể che giấu, không để lộ chút gì.”
“Vậy có phải là, chỉ cần không gặp phải sự tồn tại đặc biệt như ngươi, ta đeo Hóa Không Thạch sẽ giống như không tồn tại sao?”
“Cũng không phải là tuyệt đối như vậy. Một khi gặp phải thần thức đại viên mãn, cao thủ đã đạt tới cấp bậc siêu phàm nhập thánh thì vẫn không thể che giấu được. Nhưng với cảnh giới tu vi của lão đại ngươi, ít nhất trong một thời gian dài không cần phải lo lắng sẽ gặp phải loại nhân vật thần tiên như thế. Sợ rằng người ta có thấy cũng sẽ không để ý tới ngươi...”
“Nè nè, sao lời này của ngươi... nghe cứ sai sai thế nào...”
Tả Tiểu Đa vừa cùng Tiểu Long thảo luận về Hóa Không Thạch, vừa có mục đích đi về nơi khuất nhất, dễ dàng ẩn nấp nhất. Cũng chỉ trong bốn lăm phút, hắn đã xông ra từ trong sơn cốc kéo dài, tiến vào chỗ tiếp giáp giữa địa bàn của Rết Vương và Hổ Vương, chui vào một khu rừng rậm, hoàn toàn biến mất.
“Hóa Không Thạch rốt cuộc là thứ gì?”
“Cái này... không biết.”
“Dù sao cũng phải có ngọn nguồn chứ.”
Tả Tiểu Đa chưa từ bỏ ý định.
Tiểu Long im lặng một lúc lâu.
Đương nhiên là có ngọn nguồn.
Thứ đồ chơi này là rơi xuống từ trong tinh không, ngọn nguồn đương nhiên cũng ở trong đó. Nhưng ai biết được nó rơi xuống từ ngôi sao nào? Lại có ai biết được trận mưa thiên thạch trên bầu trời thỉnh thoảng rơi xuống rốt cuộc là có chuyện gì?
Ta chính là con rồng có khí vận được tạo ra bởi khí vận trên đại lục Tinh Hồn, ngươi hỏi ta về chuyện trong vũ trụ, ta đi đâu kiếm câu trả lời cho ngươi hở?
“Thứ này, sợ rằng không có nhiều đâu.”
Tả Tiểu Đa nghĩ trong lòng.
Hắn đang suy nghĩ một việc: Những năm gần đây, những thích khách vô địch được xưng là tới vô ảnh đi vô tung, trong số đó có thể có vài người có loại Hóa Không Thạch này hay không?
Tả Tiểu Đa có chút thấy mà thèm.
Mặc dù những sát thủ trâu bò kia không hẳn ai cũng có một viên Hóa Không Thạch bên người, thế nhưng có thể khẳng định, nhất định có người có thứ này!
Đây là điều không thể nghi ngờ.
Vừa rồi Tiểu Long đã nghiêm túc nói rõ, Hóa Không Thạch này, trên thế giới này không chỉ có một viên.
Tả Tiểu Đa bắt đầu nghĩ lại.