Tật xấu này của ta thật không tốt, chỉ cần thấy người khác có là thèm muốn.
Tuy rằng bản thân ta cũng có, thế nhưng ta nhìn vẫn thấy thèm... Loại suy nghĩ này là không đúng.
Những thích khác kia đâu có đến trêu chọc ngươi, ngươi dựa vào đâu mà tham lam của người ta? Tả Tiểu Đa, ngươi quá tham lam rồi!
Tả Tiểu Đa kiên quyết giáo dục bản thân.
Hắn không nhịn được mà nghĩ viển vông: Nếu như bọn họ đến trêu chọc ta thì sao đây?
...
Phía xa, âm thanh chiến đấu ầm ầm vẫn đang kéo dài...
Sau đó, một tiếng kêu thảm thiết long trời lở đất đột nhiên vang lên.
Tả Tiểu Đa nhìn theo tiếng kêu, chỉ thấy Xà Vương toàn thân đẫm máu, thân thể to lớn vặn vẹo trên không trung, bay lơ lửng về một phía.
Máu tươi trên bầu trời rơi xuống như mưa.
Tả Tiểu Đa trông thấy có chút kỳ lạ...
Chuyện này, hình như có gì đó không đúng lắm.
Phương hướng mà Xà Vương rơi xuống, hình như là... Ngô Công Cốc?
Lãnh địa của Rết Vương?
Xà Vương bay thẳng từ khoảng không trên lãnh địa của Hổ Vương qua, một con hổ đen khổng lồ bỗng nhiên vọt lên, lớn tiếng rít gào.
“Ngươi đừng tới đây!”
Xà Vương quả nhiên không có đi qua, mà là lướt qua Hổ Vương Cốc, lướt qua dải đất trống, sau đó... ầm ầm một tiếng, nó đáp thẳng xuống Ngô Công Cốc!
Sau một khắc, tiếng rít gào bén nhọn đầy tức giận của Rết Vương vang lên.
“Ngươi ngươi ngươi... Ngươi đi ra ngoài!”
Tiếng Xà Vương phát ra xì xì, tinh thần lực khuấy động, tỏ vẻ: Bản thân ta bị trọng thương, không ra được.
Tâm tình của Rết Vương trong nháy mắt bạo phát, cực kỳ tức giận!
Con mẹ nó, ngươi bay tới mạnh mẽ như vậy, lại còn nói với lão tử là ngươi bị thương, không ra được? Ngươi lừa quỷ hả?
Rõ ràng là ngươi có ý xấu!
Bên này của lão tử có bảo vậy đấy, ngươi, tuyệt đối không thể ở lại lại địa bàn của lão tử!
Nhất thởi nổi trận lôi đình, tiếng gào thét chấn động trời đất, tinh thần lực khổng lồ tràn ngập hư không, mũi nhọn chiến ý nhằm thẳng vào Xà Vương.
“Con rắn chết tiệt, ngươi thấy bản vương dễ bắt nạt lắm sao? Mau cút ra ngoài cho ta!”
“Mau cút ra ngoài cho ta! Cút về Xà Cốc của ngươi đi!”
“Đồ vô dụng đến một cái chân cũng không có nhà ngươi! Cút ra ngoài!” Rết Vương gầm lên giận dữ.
Xà Vương biếng nhác mắng lại: “Tên ngu ngốc đi giày cũng có thể mệt chết!'
“Ngươi cút!”
Rết Vương thực sự nóng nảy.
Con rắn thối tha này muốn làm gì?
Xà Vương lắc đầu vẫy đuôi, thong thả ung dung xử lý vết thương trong Ngô Công Cốc, phát huy sức mạnh nội đan, bắt bắt đầu chữa thương.
Nó hoàn toàn phớt lờ cơn gào thét của Rết Vương.
Đi ra ngoài?
Đùa gì thế?
Ta còn lâu mới đi ra!
Xà Cốc kia của ta đã chẳng còn thứ gì rồi, ta quay lại làm cái gì?
Nhưng mà bên này của ngươi thì có.
Hừ, không chia cho ta một nửa mà đã muốn đuổi ta ra ngoài? Ta hiện tại vua cũng thua thằng liều đấy!
Hai Đại Yêu Vương ở trong Ngô Công Cốc đã phát động một cuộc đối đầu chưa từng có.
Điều này.
Không chỉ có Tả Tiểu Đa hoang mang, mà tất cả mọi người ở bên ngoài cũng đều hoang mang.
Xà Vương nổi giận lao tới, một hơi đã giết nhiều người như vậy, cho thấy nó đã nổi giận đến cực điểm, ở trong trạng thái không chết không thôi. Sau đó nó chỉ chiến đấu với vài cao thủ ở bên cạnh lãnh địa của Hổ Vương trong chốc lát, rồi trực tiếp rơi xuống Ngô Công Cốc.
Chuyện này là thế nào?
Lại là thần thánh nào xuất hiện?
Điều này có vẻ rất không phù hợp với tình hình nổi giận trước đó mà!
Tả Tiểu Đa suy nghĩ một lúc lâu, linh quang bỗng nhiên lóe lên, hắn nhất thời hiểu rõ, rồi lại không khỏi tấm tắc kinh ngạc.
Thật đúng là đủ âm hiểm, đủ giả dối mà!
Nó biết thứ tốt mà mình canh giữ nhiều năm đã không còn, ngược lại đi tranh giành linh dược mà Rết Vương canh giữ.
Muốn nói huyết mạch Chân Long... Rết Vương dĩ nhiên có, nhưng huyết mạch Chân Long trong cơ thể Xà Vương so với Rết Vương chỉ nhiều hơn chứ không ít.
Mà Long Hồn Sâm kia... cũng là thứ cực kỳ tốt mà Xà Vương và Rết Vương đều dùng được.
Trước đó Xà Vương không đến giành, nguyên nhân chính là vì Xà Hồn Quả mà nó canh giữ. Đối với Xà Vương, thứ đồ chơi này là đồ tốt không kém gì Long Hồn Sâm!
Sau khi ăn Xà Hồn Quả, căn cứ vào thiên phú bản năng của bản tộc, thực ra càng dễ hấp thu hơn so với Long Hồn Sâm, cũng càng dễ dàng tiến lên hơn.
Cho nên nó mới không tới cướp.
Nhưng hiện tại Xà Hồn Quả đã không còn, như vậy Long Hồn Sâm đương nhiên là thứ thay thế tốt nhất, sao có thể không tới cướp được chứ?
Đùa à!
Tài phú thiên hạ, chỉ người có đức mới đáng nhận!
Xà Vương ta, chính là người có đức!
Lúc Xà Vương lao ra khỏi Xà Cốc, đương nhiên là nó thực sự nổi giận, trong lòng tràn đầy suy nghĩ muốn hủy diệt tất cả, đại sát tứ phương!
Đó là cơn thịnh nộ bất chấp tất cả, là sự thật!
Nhưng theo cơn xung phong liều chết, lửa giận này đã được trút bỏ...
Càng đến gần Ngô Công Cốc, một ý nghĩ khác đã xuất hiện.
Xà Vương đang dần hết giận cũng không quên Đại Ngô Công chiếm cứ nơi này cũng đang canh giữ thứ tốt, hơn nữa có vẻ không so được với cái của ta, còn là tốt khá thích hợp với ta!
Nhất thời nó nảy ra ý nghĩ tương kế tựu kế, nương theo trạng thái tức giận, điên cuồng xông đến: Ta nổi giận rồi! Bản thân ta cũng không biết ta xông đến đâu!
Hổ Vương xuất hiện gầm thét: Ngươi đừng tới đây.
Xà Vương cười ha ha.
Thứ đồ bỏ đi phía sau ngươi, cũng chỉ có đồ cọp thối như ngươi mới coi là đồ tốt, bản vương chẳng thèm, tự có thứ tốt hơn đang chờ bản vương thương yêu!
Thế nên hai bên vừa chạm trán đã phân ra ngay, Xà Vương lập tức đi đường vòng!
Nhưng đến Rết Vương bên này... việc đến đâu hay đến đó, có đánh chết cũng không đi nữa!
...
Xà Vương ở trong Ngô Công Cốc lượn vòng quanh thành Xà trận, trong khi xử lý vết thương, trong đôi mắt lớn lóe ra sự u ám giả dối và tham lam.
Con rết thối tha, lại còn muốn đuổi ta đi?
“Ngươi rốt cuộc có đi hay không!” Sợi râu dài của Rết Vương quật hư không nổ tung.
Xà Vương điên cuồng rít gào xì xì, tinh thần lực chấn động: “Ta hiện tại bị thương nặng như vậy, ngươi lại muốn đuổi ta ra ngoài? Bây giờ ta mà đi ra ngoài, chẳng phải là bị nhân loại làm thịt hay sao? Ngươi có ý gì hả?”