Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 1106 - Chương 1107: Ai Bảo Ngươi Vô Tình Vô Nghĩa! (2)

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 1107: Ai bảo ngươi vô tình vô nghĩa! (2)

Rết Vương nổi giận: “Bị làm thịt thì bị làm thịt, có liên quan gì đến ta? Bây giờ là ngươi đến địa bàn của ta, không được là không được! Ngươi phải rời khỏi đây!”

Tinh thần lực của Xà Vương chấn động, nó cười lạnh: “Hừ, Rết Vương, bản vương cho rằng mọi người đều mang dòng máu Yêu tộc, thuộc Tinh Thú, có chút giao tình hương hỏa, nhưng thật không ngờ, ngươi lại không có nghĩa khí như vậy, lại còn muốn nhìn bản vương đi chết!”

Xà Vương lớn tiếng: “Ngươi đã bất nhân thì đừng trách ta bất nghĩa! Bản vương cứ không đi đấy, xem ngươi có thể làm gì bản vương?”

“Ngươi ngươi ngươi... khốn nạn, vô liêm sỉ!”

“Hừ, ta không chỉ không đi, mà bảo bối của ngươi ta cũng muốn! Ai bảo ngươi vô tình vô nghĩa! Đây đều là do ngươi tự rước lấy!” Xà Vương miệng ngụy biện, càng nói càng lộ vẻ vàng thật không sợ lửa.

Rốt cuộc đã tìm được lý do!

Rết Vương bị chọc tức đến bối rối!

Trên đời này lại có con rắn vô liêm sỉ đến bực này!

Rõ ràng là ngươi đến cướp đồ tốt của ta, lại còn muốn tìm cớ, ụp nồi bản vương bất nhân bất nghĩa...

“Ngươi đừng tưởng rằng bản vương không biết ngươi đang nghĩ gì!”

Rết Vương nổi giận: “Ngươi thèm muốn đồ tốt của ta! Ta nói cho ngươi biết, ngươi mơ tưởng hão huyền!”

Xà Vương cười nhạt: “Vốn dĩ ta không muốn cướp, ta vẫn luôn nghĩ tới tình cảm nhiều năm giữa mọi người. Thế nhưng hiện tại ngươi không quan tâm đến nghĩa khí như vậy, đã chọc giận ta!”

“Hiện tại, ngay bây giờ, ta không cướp không được! Đây là cái giá đắt ngươi phải trả cho việc không có nghĩa khí!”

Nên làm như thế!

Không phải ta cố ý cướp của ngươi, thế nhưng ngươi lại muốn đuổi ta đi... Vô tình vô nghĩa như vậy, ta không cướp của ngươi thì cướp của ai?

Đối mặt với Xà Vương như thế, Rết Vương tức phát điên, nó gào lên một tiếng bén nhọn, xông thẳng tới.

Nói không lại nó!

Có nói thế nào thì toàn bộ đều thành ta không đúng sao?

Nói như thế, ngươi đến cướp củ ta hay là ta có lỗi với ngươi?

Đạo lý này còn có thể nói như thế sao?

Nhưng vấn đề là nói theo cách đó, ngay cả Rết Vương cũng cảm thấy... Con mẹ nó sao ta lại cảm thấy tên Xà Vương thối tha này nói có lý đây?

Thế nhưng... tức lắm!

Sao có thể như thế chứ?

Tức chết ta, không nói nữa, cứ làm đi!

Xà Vương lớn tiếng liên tục gầm lên giận dữ: “Ngươi lại còn muốn giết ta! Rết Vương, không ngờ ngươi lại là loại Tinh Thú như vậy! Ngươi đã quên vinh quang của tổ tiên Tinh Thú sao? Ngươi đã quên hiệp ước đồng minh của tổ tiên... Ngươi phản bội huyết mạch Yêu tộc...”

Xà Vương lửa giận ngút trời, vừa né tránh vừa căm uất gầm lên: “Rết Vương! Ngươi quá đê tiện vô sỉ vô tình vô nghĩa! Ngươi dừng tay... Ngươi dừng tay... Ngươi đánh thật sao?Ngươi... ngươi đánh ta đau!”

“Ngươi ngươi... Ta đánh trả đó... a a a a... Ngươi muốn giết ta, ta đây sẽ giết ngươi trước...”

Xà Vương hét ầm lên, đột nhiên lao tới.

Rết Vương ăn nói vụng về, chỉ tức giận đến mức dựng cả râu, không nói lại được!

Con rắn thối tha này, mồm mép lươn lẹo.

Dứt khoát đánh đi, ngươi nói có lý đến đâu cũng không bằng sức mạnh!

“Trời đất chứng kiến, Rết Vương muốn mưu hại ta! Yêu tổ có linh, nhất định phải chứng giám! Rết Vương, ta đại diện cho Yêu tộc, đại diện cho Yêu tổ trừng phạt ngươi!”

Xà Vương đã tìm được lý do, nhất thời cây ngay không sợ chết đứng mà ra tay tàn nhẫn!

Sư xuất hữu danh, thay trời hành đạo!

Ta quang minh lỗi lạc!

Hai Tinh Thú Đại Vương giả nhất thời lao vào đánh nhau!

Tình hình chiến đấu chấn động trời đất!

Ừm, lần này thực sự là chấn động trời đất, đất trời mù mịt!

Tả Tiểu Đa ẩn nấp trong một hốc cây, hắn thực sự phục sát đất hành động lần này của Xà Vương, ngưỡng mộ!

Xà Vương này... thực sự quá vô liêm sỉ... rõ ràng không có lý lại còn chiếm được thế thượng phong, ngươi nói đi đâu để nói lý chứ?

So với con rắn này, da mặt ta còn quá mỏng mà... Cần phải học tập.

Cần phải tăng cường.

Cần củng cố.

...

So với tình hình lúc trước, trận chiến này thực sự kịch liệt hơn rất nhiều!

Cả hai đều là quái vật lớn, một khi va chạm dưới đất, toàn bộ sơn cốc đều sẽ bị chấn động.

Sau đó hai Yêu Vương không hẹn mà cùng phóng người lên, đến mây mù giữa không trung tiếp tục chém giết!

Rõ ràng cả hai đều lo lắng uy năng của mình sẽ chấn động phá hủy linh dược!

Rết Vương: Linh dược không thể hỏng được! Ta còn muốn ăn!

Xà Vương: Linh dược không thể hỏng được! Ta còn muốn ăn!

Gió lốc gào thét, cây cối phía dưới đều bị đổ gãy!

Dù vô tình hay cố ý, tất cả đều lệch về phía Hổ Vương Cốc...

Xà Vương, Rết Vương: Hổ Vương có thể hỏng, cái đó không thích hợp với ta!

“Grào!”

Một con hổ lớn màu đen lao lên không trung, lớn tiếng gào thét.

“Đừng đánh! Đừng đánh nữa!”

Tuy rằng không phải kẻ trong cuộc, Hổ Vương vẫn tức giận đến cực điểm!

Các ngươi đánh nhau thì cứ đánh nhau đi, đánh ở Ngô Công Cốc hay Xà Cốc đều được hết, nhưng sao đánh rồi lại đánh đến địa bàn của ta?

Các ngươi lo lắng chấn hỏng linh dược của các ngươi, lẽ nào bản vương không sợ bị chấn hỏng linh dược sao?

Con mẹ nó chứ!

Hai tên đốn mạt này, căn bản là nên chết đi, đáng chết đến cực điểm!

“Đừng đánh nữa!”

Tinh thần lực mà Hổ Vương phát ra cũng rung động hư không, thân thể cao lớn bay đến giữa không trung, sốt ruột đến mức bay loạn xung quanh.

Nhưng bất kể là Xà Vương hay là Rết Vương, tất cả vẫn không để ý tới Hổ Vương mà di chuyển thân thể dài đến mấy trăm mét, lăn lộn trên không trung, chiến đấu điên cuồng!

Ngươi nói đừng đánh thì không đánh nữa sao?

Ngươi là cái thứ gì?

“Các ngươi muốn đánh thì qua bên kia đánh!” Hổ Vương nổi điên rồi.

Chạy đến chỗ chúng ta bên kia đánh?

Ngươi tưởng chúng ta bị ngu à?

Cũng bởi vì không thể đánh ở bên kia cho nên mới đến bên này đánh đó!

Rết Vương rít lên the thé, phun ra từng ngụm sương độc và nọc độc!

Xà Vương cũng gào thét, bắn nọc độc và độc chướngkhoistung!

Trận chiến kéo dài liên tục, Rết Vương lộ ra chân thân.

Mấy nghìn cái chân to dài đầy lông đen vừa gãi vừa cào vô cùng điên cuồng.

Chín cái đầu hướng về phía trước cắn xé.

Xà Vương ngửa mặt lên trời gào thét, vô số sấm sét tia chớp ngang ngược đánh xuống, nện trên người Rết Vương.

Một cái đuôi thật dài giống như một cây gậy có uy lực vô cùng lớn mạnh, trong mềm có cứng, trong cứng có mềm, cái đuôi liên tục đánh ra, không ngừng nghỉ!

Hai Đại Yêu Vương đều có thế mạnh riêng của mình, mỗi người đều dẫn đầu, một trên một dưới, trên trên dưới dưới.

Đánh đến mức hư không chấn động không ngớt, từng vết nứt không gian đen kịt không ngừng lóe lên, tình cảnh chấn động lòng người, thấy mà sợ hãi.

Bình Luận (0)
Comment