Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 1110 - Chương 1111: Tiểu Tử Kia Không Thấy Nữa (2)

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 1111: Tiểu tử kia không thấy nữa (2)

Giờ phút này Tả Tiểu Đa đang rơi vào trong sự phiền muộn hạnh phúc.

Bây giờ nên làm gì?

Bây giờ, Rết Vương và Xà Vương triển khai đại chiến, Hổ Vương còn không ngừng dịch chuyển trên không trung, mức độ lớn nhất là ngăn cản dư âm của đại chiến, hiển nhiên cũng sẽ không đáp xuống ngay được, một khi nó đáp xuống, sóng gió trận chiến của hai Yêu Vương cũng sẽ rơi xuống.

Hổ Vương không chịu nỗi mạo hiểm như vậy!

Cho dù bây giờ Hổ Vương nổi giận, hận hai người ghê tởm ở trước mặt, nhưng khó có thể có suy nghĩ khác, chỉ có thể bị động hóa giải dư âm đại chiến, bảo đảm bảo vật mình bảo vệ không bị đập nát.

Trên bầu trời, Rết Vương và Xà Vương đã đánh rất hùng hổ, động tác hai bên càng lúc càng mạnh, uy lực cũng càng ngày càng nhiều!

Hai con quái vật lớn, chém giết trên không trung, ngươi chết ta sống, từ từ theo hướng không chết không ngừng.

Còn có một vị trí ở phía dưới, đang bôn ba trước sau...

Mà bây giờ những người đang tìm tòi Tả Tiểu Đa trong dãy núi, ba vị Yêu Vương cũng không chút lưu tình, một khi phát hiện có thứ đến gần vòng chiến, lập tức có một thứ nọc độc xuyên thủng cả người, chứ đừng nói là còn có rất nhiều người tự nhiên lại bị dư âm khó hiểu tìm tới.

Thời gian từ từ trôi qua, người ở gần đây càng ngày càng ít.

Nhưng một bóng dáng cũng hơi ma mị, không biết dùng thủ đoạn phương pháp gì, đang lặng lẽ tới gần vòng chiến, tìm được một chỗ, núp vào.

Khi người này vừa núp vào, giống như là một con rắn mối biến sắc núp trong cây khô, hoàn toàn tự nhiên, những người khác hoàn toàn nhìn không ra!

Hắn theo sóng gió của trận đấu, đong đưa trái phải, qua lại, quả nhiên là không lộ ra chút sơ hở.

Vị trí người này lựa chọn, đã rất gần Ngô Công Cốc, thậm chí có thể nói, đã ở trong phạm vi của Ngô Công Cốc.

Nhưng ba Đại Yêu Vương trên bầu trời, lại không ai phát hiện ra!

Tả Tiểu Đa đang do dự, là nên đi lấy Thiên Hổ Nguyệt Hoa Cao trước, hay là đi lấy Long Hồn Sâm trước?

Đây thật là một phiền muộn hạnh phúc.

Nhưng suy nghĩ một lúc, Tả Tiểu Đa vẫn quyết định, đi xem Thiên Hổ Nguyệt Hoa Cao trước...

Tại sao không phải Long Hồn Sâm ư?

Nguyên nhân thứ nhất, suy cho cùng thời gian chơi với Rết Vương dài như vậy, nhiều tư thế như vậy, dù sao vẫn có một chút tình cảm...

Dĩ nhiên, chắc chắn đây không phải là nguyên nhân chủ yếu, nguyên nhân chủ yếu là... Nếu như bây giờ đào Long Hồn Sâm ra, hai Đại Yêu Vương sẽ lập tức ngừng chiến, ngược lại còn hợp lực tìm kiếm người trộm bảo.

Ngưng chiến, không được.

Hợp sức tìm kiếm người trộm bảo, càng không được!

Tả Tiểu Đa nhanh như chớp đi tới Hổ Vương Cốc.

...

Đúng lúc đó, trên bầu trời ở dãy núi Tinh Mang.

Mây mù bay bổng quấn quanh thân ba người, bỗng nhiên tụ họp ở cùng một chỗ, nhưng mặt của ai cũng trở nên nặng nề.

“Tìm được chưa?”

“Chưa…”

“Ngươi thì sao?”

“Không có chút động tĩnh…”

“Đã xảy ra chuyện gì? Tại sao đột nhiên biến mất không thấy nữa?”

“...”

“Không thể không báo cáo, bây giờ đã rất lâu rồi, bất kỳ biến số nào cũng có thể xuất hiện.” Khuôn mặt của người kia nhăn lại, dường như đã im lặng đến mức ruột gan đứt từng khúc.

Hai người kia im lặng, khuôn mặt cũng đen lại.

Một bầu không khí bị đè nén đến cực điểm, từ từ lan tràn trên không trung, quả thật là mẹ nó không nói nên lời!

Người kia như thế nào cũng không nghĩ tới, Tả Tiểu Đa được ba người mình đã khóa chặt linh hồn, bảo vệ nghiêm ngặt, hơn nữa còn có phân thân của bộ trưởng Nam bảo vệ...

Đột nhiên đã biến mất!

Không thấy nữa rồi!

Giống như bốc hơi giữa trời đất!

Vốn dĩ rất tốt, khóa chặt linh hồn theo dõi thì cảm thấy tiểu tử này giống như một con chuột không ngừng đào hang, còn cảm thấy rất thú vị.

Nhưng mà... Bỗng nhiên hắn lại biến mất. Hơn nữa không phải ở trong hang, ở trong hang còn được, đằng này đang ở trên mặt đất, lập tức biến mất.

Chuyện này.... Tìm ai để nói lí đây?

Tại sao lại biến mất, tại sao lại biến mất khó hiểu như vậy!

Bọn họ không biết Tả Tiểu Đa đã có được Hóa Không Thạch.

Nhưng mà bọn họ biết, lúc trước Tả Tiểu Đã vẫn còn đang được bọn họ khóa chặt linh hồn… Bỗng nhiên biến mất!

Không xong rồi!

“Cái này, chỉ sợ phải làm trễ việc chính rồi, kết quả cuối cùng ở cục diện này vẫn đang tiếp tục, người kia chắc chắn không thể xảy ra chuyện ngoài ý muốn, đây là lựa chọn chắc chắn đã được chọn ngay từ đầu.”

Một người cười khổ: “Chuyện này.... Thiên vương phái ba người chúng ta đi ra ngoài làm nhiệm vụ, nhưng mà liên tục nói rõ, nhất định phải bảo vệ tốt nhân vật quan trọng của nhiệm vụ… Nhưng bây giờ, lại bị chúng ta đánh mất rồi…”

“Thiên vương nhất định sẽ nổi trận lôi đình…” Tên còn lại bắt đầu sụt sịt: “Chuyện này chúng ta …”

“Nhưng không thể kéo dài nữa. Đã quá lâu rồi…”

“Được thôi.”

Ba người lợi dụng sức gió để đứng lên, chọn một chỗ, điều chỉnh vệ tinh tín hiệu của điện thoại, tiếp tục thương lượng mấy câu thêm lần nữa, mới gọi điện thoại.

Vừa mới gọi chưa được nửa tiếng chuông, bên kia đã lập tức nghe máy: “Tại sao lại gọi điện thoại? Xảy ra chuyện gì?”

Ba người đều sợ hết hồn.

Lúc nào thì gọi điện thoại cho Thiên Vương đại nhân, mà lại nghe điện thoại nhanh như vậy?

“Bẩm Thiên vương, xuất hiện một chút tình hình ngoài ý muốn.” Ba người đắn đo.

“Hả, ngoài ý muốn gì?” Thiên Vương đại nhân lập tức hỏi.

“Tiểu tử kia... Không thấy nữa..” Lúc người này nói những lời này, khuôn mặt trở nên rất xấu hổ.

Cả đời chưa từng làm nhiệm vụ nào lại mất mặt như vậy!

Ở trạng thái này, thiết lập cái cục diện này, bắt mấy con chuột kia ra, bảo vệ người dùng để thiết lập cục diện, chỉ là chuyện tiện tay mà thôi...

Đây vốn dĩ là chuyện không có gì khó khăn, chuyện rất đơn giản!

Nhiều người còn kém xa ba người như vậy mà chưa từng thất bại lần nào.

Lần này rõ ràng là Thiên Vương đại nhân đại tài tiểu dụng, để cho ba người tự thân xuất mã, nhưng ấy thế mà ba người này lại có chuyện!

Tìm ai để nói lí đây?

Tên tuổi anh hùng cả đời đã mất sạch!

Trong điện thoại, hình như Hữu Lộ Thiên Vương đại nhân im lặng, sau đó, một lúc sau dùng giọng nói giống như là mơ mộng hỏi: “Cái gì... Vậy... Tiểu tử kia? Ai... Ai... Không thấy nữa?”

Không biết có phải nghe lầm hay không, Hữu Lộ Thiên Vương đại nhân, lần này dường như hơn cà lăm?

“Chính là tên tiểu tử mà ngài kêu chúng ta bảo vệ…” Người dẫn đầu giải thích: “Tả Tiểu Đa, đột nhiên không thấy nữa…”

Sau đó bên kia ngừng lại một chút, sau đó trong loa truyền đến tiếng vang, hình như... Cái gì rơi xuống?

Bình Luận (0)
Comment