Ngược lại Xà Vương và Rết Vương căn bản không hề biết bên đây đã xảy ra chuyện gì; Chỉ biết hình như Hổ Vương đã bị mất mát rất lớn... Nhưng mà cụ thể là mất mát gì thì thật sự không nhìn thấy.
Khi chú Nam ra tay thì Xà Vương và Rết Vương đang cực kỳ thoải mái trên bầu trời, đấy là cảm giác thoải mái khi được điên cuồng đánh Hổ Vương một trận, vẫn còn say sưa.
Sau đó Xà Vương và Rết Vương cũng cảm nhận được một luồng khí tức lớn mạnh một cách vô lý bỗng nhiên xuất hiện, nhưng đã lập tức biến mất.
Hai Đại Yêu Vương nghi hoặc không biết đã xảy ra chuyện gì.
Vội vã bay xuống xem thử, chỉ nhìn thấy Hổ Vương đang run rẩy giữa không trung, những giọt nước mắt lấp lánh trong đôi mắt to tròn co lại sợ hãi, giống như cô con dâu nhỏ vừa xuất giá đã bị ức hiếp.
“Vèo vèo vèo?” Tinh thần lực của Xà Vương chấn động: “Ngươi sao vậy?”
“Xuỵt xuỵt xuỵt?” Rết Vương cũng có chút bối rối: “Đây là có chuyện gì vậy?”
Hổ Vương nâng nâng chân lên lại phát hiện chân của mình vẫn mềm giống như sợi mì, vừa nâng chân lên suýt nữa đã quỳ trên không trung; Cánh kiếm hai bên cũng giống như gà chiến đấu thất bại gục xuống dưới, hoàn toàn vô lực.
“Không sao!”
Hổ Vương buồn buồn, ủ rũ ỉu xìu nhưng cũng không có ý định nhắc đến chuyện vừa nãy, dù sao thì chuyện lúc nãy chỉ cần bản thân mình biết là đủ rồi, quá nhiều rồi, nếu còn để người khác biết thì coi như xong, ít nhất cũng phải trở thành trò cười cả đời.
“Không sao?”
Xà Vương và Rết Vương rõ ràng không tin.
“Thiên Hổ Nguyệt Hoa Cao của ngươi mất rồi? Như vậy mà còn không sao? Không tức giận hả?”
Xà Vương và Rết Vương dùng thần niệm quét qua, như nào cũng biết Thiên Hổ Nguyệt Hoa Cao đã bị người khác cướp mất rồi.
Nhưng nhìn thấy Hổ Vương đột nhiên từ Long Tinh Hổ mạnh mẽ mãnh liệt gánh Xà Vương và Rết Vương trong nháy mắt đã biến thành kẻ nhút nhát sợ hãi như lúc này, cảm giác bên ngoài gia đình không hiểu lắm, thay đổi này dường như có chút lớn.
Xà Vương vẫn luôn tự cao tự đại, cho dù vảy trên thân thể bị đánh đến bong tróc lộn xộn, trên người lúc này vẫn còn đang chảy máu nhưng cũng không kinh hãi như Hổ Vương ngươi đâu?!
Không nhịn được trườn một vòng trên không trung, nghi ngờ hỏi: “Rốt cuộc là như nào?”
Đột nhiên hét lên giống như vừa phát hiện ra đại lục mới: “Hổ Vương! Cái đống vàng vàng trên mông ngươi kia... Ngươi ngươi... Không phải là ngươi ị rồi đấy chứ?”
Hổ Vương gầm gừ một tiếng, quay đầu vội vã rời đi, nhanh như chớp lao vào trong hang động của mình sống chết không chịu ra ngoài.
Xong rồi xong đời rồi, mất mặt chết hổ rồi!
Cuối cùng vẫn bị con rắn đê tiện đó nhìn thấy, cả đời này không muốn gặp thú nữa rồi!
Giữa không trung, hai Đại Yêu Vương liên tục cười vang, cười đến chấn động trời đất, đất rung núi chuyển.
Nhưng mà cười mãi cười mãi, hai Đại Yêu Vương nhìn vào mắt nhau, dần dần trở nên đầy nét gian ác.
Nhất là Xà Vương!
Bên phía Rết Vương kia vẫn còn ba cây Long Hồn Sâm kìa!
Bây giờ Hổ Vương rất sợ hãi, nhưng mà ta thì không sợ, vừa rồi chiến đấu, chiến lực của Rết Vương chẳng qua cũng chỉ bình thường mà thôi.
Ta có 70% thắng lợi!
Thế là hai Đại Yêu Vương lại thương lượng lần nữa.
Đương nhiên Rết Vương sẽ không đồng ý rồi, của ta, chính là của ta!
Bảo vật do hai người các ngươi trông coi mất rồi, đấy là do ý trời!
Xà Hồn Quả của ngươi bị trộm, Thiên Hổ Nguyệt Hoa Cao của Hổ Vương cũng không còn nữa, sao Long Hồn Sâm của ta vẫn còn nè!
Không phải là ý trời thì là cái gì chứ?!
Ông trời để ta làm lão đại!
Thì sao ta phải giao cho ngươi?
Dần dần tình hình lại bắt đầu trở nên kịch liệt.
...
Ba Đại Yêu Vương chiến đấu bên này, còn thợ săn tiền thưởng bên ngoài đều đã trốn đi ra xa hết rồi; Không việc gì thì ai lại chạy lòng vòng trong vòng chiến đấu để làm gì chứ?
Lỡ như trêu chọc đến mức ba Đại Yêu Vương liên kết lại đối phó với bản thân, há chẳng phải là sẽ chết vô cùng nhanh sao?
Vì vậy mà mọi người đều cảm thấy có vẻ như bên này đã xảy ra vấn đề gì đó, nhưng mọi người đều không biết cũng không hề muốn biết rốt cuộc là xảy ra chuyện gì.
Ánh bạc lóe lên trước đó, hào quang trong khoảnh khắc Bộ trưởng Nam xuất hiện kia đã nhanh chóng được áp chế; Một bàn tay to lớn lập tức tóm lấy Hổ Vương đang ở gần mặt đất vào trong tay.
Hành động nhanh chóng đến mức không gây biến động, khí thế cũng hoàn toàn không tản đi.
Đây mới là thủ đoạn bậc thầy trở lại nguyên trạng!
Là kẻ địch bên ngoài hoàn toàn không biết rõ tình hình.
Có rất nhiều người táo bạo giỏi về nghệ thuật cũng chỉ đứng từ xa nhìn Hổ Vương gào thét một tiếng mà thôi, sau đó đã im hơi lặng tiếng.
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì thì mọi người đều đang đoán mò.
Dù sao thì bây giờ Xà Vương và Rết Vương lại đang đứng song song nhau trên không trung, Tam Vương tranh đấu không trở lại trước đó chắc chắn là còn có khó khăn khác.
Nhưng toàn bộ tình hình có lẽ vẫn không có gì thay đổi.
Có một người duy nhất phát hiện ra cũng chính là cái bóng xám trước đó tiến vào hang của Hổ Vương.
Hắn ở đối diện Tả Tiểu Đa chỉ cách nhau khoảng mấy chục km, chính vì khoảng cách nên hắn cũng lờ mờ thấy được bàn tay lớn kia.
Lập tức nín thở ngay tại chỗ không dám nhúc nhích.
Đợi đến khi Bộ trưởng Nam rời đi rất lâu vẫn còn chưa dám động đậy.
Sau khi Tả Tiểu Đa rời đi hắn mới nhanh chóng rời đi theo, nhưng không hề đuổi theo Tả Tiểu Đa, hóa thân thành một cái bóng xám rời khỏi hang động.
...
Một cái góc nào đó.
Ba người trong một tổ hợp nào đó cuối cùng cũng thở phào một hơi.
Cuối cùng cũng tìm thấy tên nhóc con đó rồi.
Thật sự dọa chết người ta mà.
Thì ra không biết tên nhóc con đó tu luyện được phương thức che giấu tung tích gì...
Cho dù bây giờ có nắm được lông tơ của tên nhóc đó, dùng phương pháp dấu vết linh hồn để cảm ứng nhưng vẫn như có như không, lúc ẩn lúc hiện,
Thật sự là một tên quái thai.
“Lão tam, thần niệm của ngươi có sở trường theo dõi, lấy thần niệm hóa thành Phi Thiên Huyền Niệm đi theo đi. Ngươi theo dõi đến chiều, buổi tối đến lão nhị và ta, hai bọn ta sẽ thay ca với nhau, tuyệt đối đừng để mất dấu nữa.”