Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 1141 - Chương 1142: Ra Rồi! Tả Tiểu Đa Ra Rồi (2)

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 1142: Ra rồi! Tả Tiểu Đa ra rồi (2)

“Bây giờ, người phải ra rồi.” Nguyệt cau mày nói.

“Ra ngoài?”

Tả Tiểu Đa bày ra dáng vẻ dễ thương nói: “Nhưng, chú à, ra ngoài rất nguy hiểm đấy.”

Dường như Nguyệt sắp hổ huyết: “Người ta là vì giết ngươi mới đến, ngươi lại cứ trốn tránh thì ra gì hả?”

Tả Tiểu Đa tranh luận: “Ngươi nói như vậy, bọn chúng đến giết ta, thực lực còn mạnh như vậy, ta trốn còn không được sao? Lẽ nào phải ra ngoài để bọn chúng giết?”

“Không phải có bọn ta bảo vệ người rồi sao? Những kẻ bên ngoài, không cần sợ!”

“Nhưng nếu xảy ra ngộ nhỡ thì sao?”

“Làm sao có ngộ nhỡ được?” Nguyệt suýt thổ huyết.

Năm cao thủ chúng ta, cho dù là đối mặt với Đại Vu cũng có thể chiến một trận, tất cả sẽ bảo vệ ngươi, đâu còn có ngộ nhỡ gì chứ?

Tả Tiểu Đa nhìn hắn với ánh mắt nghi ngờ, lầm bầm nói: “Làm mồi câu cá là số phận của ta, không phải là số phận của ngươi, đương nhiên ngươi không lo sợ, nhưng ta lo sợ đấy…”

Nguyệt bực dọc.

Ngươi sợ chết đến vậy sao?

“Lần này, chỉ cần triển khai hành động tốt, sẽ có khả năng lớn có thể giải quyết tất cả vấn đề của Cao Võ Tiềm Long luôn một lần!”

Nguyệt trầm giọng nói: “Thời cơ tốt trời bàn như này, tất cả kẻ thù tập trung ở đây, nhưng lại vì ngươi cứ trốn tránh, khiến rất nhiều thế gia mục tiêu cho đến hiện tại hoàn toàn không ra tay.”

“Chỉ cần người của bọn họ không ra tay, bọn họ sẽ có chỗ bay lên không trung, thậm chí có thể nói là bọn họ đến bảo vệ ngươi!”

“Nếu thực sự là vậy, Cao Võ Tiềm Long chỉ đành tiếp tục ấm ức như trước đây!”

“Tại sao nhiều năm nay rõ ràng ấm ức như vậy, rõ ràng có mục tiêu, lại không ra tay? Chính là vì có quá nhiều liên quan!”

“Cục diện ngày hôm nay, mấy thế gia ra tay, điều khiến người ta vừa kinh ngạc vừa vui mừng là... ngay cả người của Vu Minh cũng ra tay rồi! Đây mới là thu hoạch lớn nhất, chỉ cần bọn chúng ra mặt, thì có thể bắt gọn một mẻ!”

“Người phải biết rằng kế hoạch cục diện lần này là hành động lớn trước nay chưa từng có, hoàng gia, và bên quân đội, bên chính trị, thậm chí mấy thế gia danh tiếng lâu năm cùng liên thủ, là lúc cải tổ vô cùng khéo léo… Bỏ lỡ lần này, không biết phải đợi đến tháng nào năm nào mới có cơ hội như vậy.”

Nguyệt nghiêm túc nói: “Là người trong cuộc, mạo hiểm một chút cũng rất đáng. Thực ra ngươi yên tâm, có năm người chúng ta bảo vệ ngươi, những người còn lại cũng không yếu hơn ta… năm người liên thủ, kể cả là Bộ trưởng Nam cũng không phải là kẻ địch của chúng ta!”

“Ngươi sợ cái gì?”

Nguyệt cắn răng.

Đương nhiên Tả Tiểu Đa không sợ, bắt đầu từ lúc chắc chắn người thiết lập ra thế cục phái người bảo vệ mình, hắn không còn sợ hãi chút nào, hắn chỉ muốn có thêm lợi ích theo thói quen thôi.

“Sau khi chuyện này kết thúc... chắc sẽ có bình công xét thưởng phải không? Ta là người trong cuộc, còn mạo hiểm lớn như vậy, nguy hiểm đến tính mạng đấy!” Tả Tiểu Đa bảy dáng vẻ ngây thơ, cắn đầu ngón tay.

Cuối cùng Nguyệt cũng nghe ra, tên nhóc này nói nhiều như vậy, chính là muốn có lợi ích.

Hắn cũng phải vừa bực vừa buồn cười.

“Ta không có thời gian phí lời với ngươi, cho ngươi hai lựa chọn, hoặc là tự người ra, hoặc là ta ném người ra.”

“Đúng rồi, còn lựa chọn thứ hai, chính là lôi hai yêu quái Cấp Vương mà Bộ trưởng Nam đánh kia ra, bên quân đội và nhà nước, và cả bên chính trị, mỗi bên cho người một huy chương! Ba huy chương danh dự tối cao, thế nào?”

Nguyệt hơi chém gió.

Ba huy chương danh dự tối cao, đó không phải trong phạm vi quyền hạn hắn có thể hứa trao tặng.

Nhưng hắn thấy tên nhóc trước mặt chính là kẻ tham tài, chắc chắn là kẻ tham tài có thể bỏ mạng chứ không bỏ tiền tài.

Nên hắn cố ý nói như vậy.

Ba huy chương danh dự tối cao? Có tác dụng gì?

Tả Tiểu Đa lắc đầu như lắc trống: “Không được!”

“Có tác dụng gì!”

“Không làm!”

Nguyệt âm thầm thở phào nhẹ nhõm, biết ngay tên nhóc xảo quyệt nhà người sẽ không đồng ý mà.

Nếu chẳng may tên nhóc người đồng ý, ta đi đâu để kiếm cho người ba chiếc huy chương đây, ta thực sự không kiếm được!

“Vậy thì dễ rồi.” Nguyệt xoa cổ tay: “Là ngươi tự đi ra? Hay là ta ném ngươi ra?”

“Trước nay Tả Tiểu Đa ta đại nhân đại nghĩa đại trí đại dũng, vì tổ quốc, vì nhân dân, ta cam tâm tình nguyện cho đi tất cả, không thoái thác, không chùn bước, mặc dù hiện nay nguy hiểm trùng trùng, khủng hoảng vô số, sát tinh chiếu mệnh… ta vẫn dũng cảm tiến lên phía trước, không quay đầu!”

Khuôn mặt Tả Tiểu Đa đầy vẻ chính nghĩa lẫm liệt nói: “Ta tự ra!”

“Ha ha…”

Tả Tiểu Đa nghiêm trang, can đảm, sải bước đi ra ngoài.

Đương nhiên rồi, cho dù hắn không can đảm, không đi ra ngoài, phía sau cũng sẽ có một bàn chân đạp hắn ra ngoài.

“Con người, khi chỉ có một lựa chọn, và không còn lựa chọn nào khác, hắn sẽ không do dự, dũng cảm tiến lên phía trước!” _ Trích lời Tả Tiểu Đa.

Nguyệt nhìn dáng vẻ Gió đìu hiu sông Dịch lạnh lùng, tráng sĩ một đi không trở về của Tả Tiểu Đa, còn cả bầu không khí chí khí ngút trời, hùng hồn mãnh liệt…

Nguyệt cũng phải khen ngợi trong lòng.

Tên nhóc này, coi như cũng có chút trách nhiệm, kết hợp cùng dáng vẻ tương đối bất phàm, đúng là chói mắt.

Sau đó…

Tên nhóc này vừa đi qua chỗ không có người với tư thế vạn người mê, đến khi nhìn thấy có bóng người phía trước… đột ngột chui vào bụi cỏ!

Lập tức… biến mất!

Lại biến mất!

Đúng thế, lại biến mất!

“Vãi!”

Nguyệt phải thốt lên: “Ôi trời ơi!”

Tả Tiểu Đa khí phách hiên ngang đi ra mấy chục mét, người lắc lư, trong lòng sôi trào nhiệt huyết.

Bây giờ tu vi của ta tiến bộ vượt bậc, nếu gặp phải sát thủ, đập một phát chết luôn là được, ai có thể tranh cao thấp với ta?

Ta, Tả Tiểu Đa, chính là chàng trai đẹp nhất trong dãy núi Tinh Mang!

Sát thủ nào có thể ngăn được một đập của ta?

Nghe thấy phía trước có tiếng động vang lên, năm người đang cẩn thận lục soát, Tả Tiểu Đa lập tức dừng bước chân.

Tiểu Long báo cáo: Phía trước có một Ngự Thần, bốn Hóa Vân!

Tả Tiểu Đa không nói nhiều, không hề do dự lủi đi mất.

Biết mềm biết rắn mới là trang hào kiệt thực sự, biết tiến biết lùi mới là đại trượng phu, biết co biết duỗi mới là trang hảo hán; biết lớn biết nhỏ mới là thức thời! _ Trích dẫn an ủi tinh thần mới nhất của Tả Tiểu Đa.

Bình Luận (0)
Comment