Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 1153 - Chương 1154: Không Dám, Không Dám

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 1154: Không dám, không dám

Nói xong, nhét một viên đan dược vào trong miệng của Yểm Tử Quỷ.

Điếu Tử Quỷ nhắm mắt, hoàn toàn suy sụp thất vọng.

Nhắm mắt, đã là động tác duy nhất mà hắn có thể làm!

Nhật tôn giả xử lý xong Điếu Tử Quỷ, quay đầu tóm lấy cơ thể của Yểm Tử Quỷ, nhưng lại cảm thấy có vẻ không đúng.

Bình tĩnh nhìn kỹ lại… chiếc nhẫn trên ngón vô danh tay trái của Yểm Tử Quỷ đã không cánh mà bay!

“Vãi! Cái tên khốn này!”

Nhật tôn giả tức giận quay người, lại phát hiện Tả Tiểu Đã đã mất tăm mất tích, không chút dấu vết.

“Vãi, ngay cả chiến lợi phẩm của ta cũng dám tiện tay lấy đi…” Nhật tôn giả rất đau đầu.

Tên nhóc này rõ ràng là có chỗ dựa nên không sợ, ỷ vào mình không dám làm gì hắn, càng lúc càng được đà lấn tới, càng lúc càng không kiêng sợ gì, bây giờ cũng đã bắt đầu trèo lên mũi rồi, ngay cả nhẫn không gian cũng dám lấy!

“Tức chết mất!”

Tả Tiểu Đa chạy điên cuồng, vừa chạy thục mạng vừa đeo nhẫn vào tay.

Bây giờ, số lượng nhẫn không gian mà ta có được, đã lên đến bốn trăm tám mươi tám chiếc!

Con số này, đúng là đầy sức hút.

“Ha ha he… xem ra, vẫn có hy vọng thu thập được đến năm trăm chiếc!”

Trong lòng Tả Tiểu Đa rất vui, tất cả nhẫn không gian lấy được, hắn cũng không động đến.

Hắn đợi sau khi về mới từ từ xử lý từng chút.

Về việc sắp xếp nhẫn không gian, không phải có Lý Thành Long sao?

Bảo Phù Phù xử lý cho ta, xử lý toàn bộ một lượt, xử lý phân loại xong, sau đó mới cất vào kho của ta.

Chỉ cần giảm món nợ của hắn xuống con số 0 làm phí dịch vụ, chắc chắn Phù Phù rất vui!

Phạm vi hoạt động hiện tại của Tả Tiểu Đa càng lúc càng rộng, dù sao cũng có năm vệ sĩ siêu cấp vô địch bảo vệ!

Chắc chắn an toàn không thành vấn đề!

Thông qua hàng loạt tiếp xúc, tuy vẫn vượt qua sự nhận thức của hắn với thực lực của năm người, nhưng thông qua kết quả cuộc chiến của bọn họ với ba con quỷ Hoàng Tuyền, thực lực này thực sự là cao cường đến bất ngờ, thực sự có thể nghiền áp tất cả mọi người, tất cả thế lực trong dãy núi Tinh Mang,

Chắc chắn tình hình hiện tại, không chỉ khiến Tả Tiểu Đa càng nổi sóng.

“Đấu với sau người cùng một lần, còn là tu vi rất cao… sau đó ta rút, vệ sĩ lên, hắn vừa giết, ta vừa nhặt… đại khái có thể tiện tay nhặt được hai chiếc nhẫn, vừa nãy chỉ có hai kẻ địch đến, cho nên nhiều nhất chỉ có thể lấy được một cái…”

Còn về việc trả đám lại cho người Nhật, Nguyệt, Tinh… suy nghĩ này, Tả Tiểu Đa chưa từng nghĩ tới.

Đều là do ta nhặt, ta nhặt được nhờ vào bản lĩnh, tại sao phải trả?

Hơn nữa bọn họ cũng cũng không nói trước là không cho phép nhặt đồ!

Tả Tiểu Đa ta trước nay luôn thuyết phục người khác bằng lý lẽ, không phải là người không nói lý.

Tả Tiểu Đa ôm suy nghĩ như vậy, thu hoạch càng nhiều, tâm trạng càng vui vẻ.

Nhưng tương ứng với nó, áp lực trong lòng cũng tăng thêm từng chút.

Vì Tả Tiểu Đa phát hiện, đa số những kẻ địch gặp phải sau này đều là kẻ địch mình không ứng phó được, mặc dù là hiện tại tu vi thực lực của mình tiến bộ vượt bậc, nhưng cũng vẫn không ứng phó được.

Ban đầu thuận buồm xuôi gió, không xảy ra bất ngờ, cũng có thể giết được tu giả Hóa Vân, thậm chí còn giết thẳng mặt, cũng đã có một vài tu giả cảnh giới Hóa Vân mất mạng trong tay Tả Tiểu Đa.

Nhưng sau này gặp một tu giả Anh Biến, Tả Tiểu Đa suýt không đánh lại được, nếu không phải kịp thời nhận ra tình thế, lấy ra con át chủ bài, xoay chuyển tình thế, nguy hiểm đến như sắp lật thuyền trong mương!

Thông qua trận chiến bất ngờ này, Tả Tiểu Đa nhận thức được, thiên hạ rộng lớn, cũng không phải chỉ có mình mới biết liều mạng đè nén chân nguyên, để có được tu vi mạnh hơn!

Mỗi một người đều muốn tiền đồ võ đạo của mình rộng lớn hơn một chút.

Theo như những Anh Biến trước đó, Tả Tiểu Đa ước đoán, tên này thấp nhất cũng phải đi đường gai sáu lần, Thai Tức cảnh ít nhất cũng phải đè éo chân nguyên bốn năm lần, thậm chí dồn nén cảnh giới Đan Nguyên, có lẽ cũng vài lần!

Nếu không, chắc chắn sẽ không đeo bám như vậy!

Cảnh giới Anh Biến như vậy đã có thể giống như Tả Tiểu Đa, dễ dàng chiến đấu vượt cấp.

Không thể không nói, đối với Tả Tiểu Đa mà nói, trận chiến đầu tiên vẫn khá là sốc.

Đột nhiên gặp một mình, Nguyệt tôn giả cũng nhắc nhở người cảnh giới Anh Biến đến, sau đó Tả Tiểu Đa xông lên, kết quả là kiếm của hai bên đụng độ lần đầu, Tả Tiểu Đã trực tiếp bị đánh lui!

Đối phương chỉ lắc cơ thể một cái, chỉ vậy mà thôi.

Đối với kết quả này, Tả Tiểu Đa không dám tin, không thể tượng tượng nổi!

Tu giả Hóa Vân, ta còn có thể giết được, vậy mà lại không giết nổi Anh Biến nhỏ bé như ngươi sao?!

Nhưng hiện thực luôn tàn khốc, tuy cuối cùng Tả Tiểu Đa cũng hạ được đối thủ trong tình huống nhờ vào kiếm pháp và thần binh, kết hợp mạnh mẽ với ám khí, không sử dụng đến con át chủ bài đại chùy cuối cùng, nhưng cả quá trình lại không thuận buồm xuôi gió, mà thăng trầm lên xuống, khiến mình mệt đến bán sống bán chết, trên người lại thêm mấy vết thương!

Nếu bên cạnh không có vệ sĩ, chắc chắn Tả Tiểu Đa không dám đánh như vậy.

Đánh một trận, dường như tương đương với đưa mạng của bản thân mình vào trong tay người khác.

“Anh tài trong thiên hạ quá nhiều!”

“Đáng tiếc, cuối cùng vẫn không bằng sự lợi hại của thiên tài ta.”

Tả Tiểu Đa suýt xoa không ngừng.

Chỉ thấy Nhật tôn giả buồn nôn ghê tởm, đang rất muốn đánh người nào đó.

Một mình Điền Vô Cương di chuyển, hành tung hết sức thần bí.

Hành tung hiện tại của hắn đã gần với cấp số thần bí như của Tả Tiểu Đa rồi.

Hết cách.

Bây giờ mỗi một người gặp phải, hắn đều nghi ngờ có khả năng là người của Nhất Trung Thủy Thành.

Đều đến để ám sát hắn!

Hắn không dám tin tưởng một ai.

Cả đoạn đường lén la lén lút, còn phải lên dây cót tinh thần, tìm kiếm tung tích của Tả Tiểu Đa.

Dường như có thể nói, Điền Vô Cương là một trong số những người tìm kiếm Tả Tiểu Đa hăng hái nhất!

Bao nhiêu ngày nay, dường như hắn tìm kiếm không chợp mắt không nghỉ ngơi.

Xưa có câu: Trời cao không phụ người có lòng!

Điền Vô Cương mai phục trong bụi cây, khi nhìn thấy cái đầu trọc lấp ló, suýt nữa khóc lên vì sung sướng, cảm thán trời xanh có mắt, không bạc đãi ta!

Bình Luận (0)
Comment