Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 1170 - Chương 1171: Báo Bình An

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 1171: Báo bình an

Tả Tiểu Đa thảm thương giải thích: “Đây rõ ràng là một kế hoạch mà, các ngươi xem ta như mồi nhử thì sao còn đánh ta vậy chứ, có thể nói một chút đạo lý được không hả, từng người các ngươi làm gương cho mọi người đi...”

Tả Tiểu Đa cảm thấy bản thân sắp oan ức chết rồi.

Hơn nữa sau này ta có nghĩ đến rồi nhưng mà mấy vị hộ vệ kia sống chết không chịu để ta ra ngoài tụ hợp với các ngươi, nhiều võ giả siêu cấp vượt ngoài nhận thức như vậy ngăn cản trước mặt thì ta có thể làm gì được nữa chứ?

Nhưng mỗi một người trong đám người đó mặc dù ngày thường đều là người phân rõ phải trái, vậy mà lại tính toán không phân rõ phải trái với hắn đến cùng như vậy!

Đám Văn Hành Thiên và Diệp Trường Thanh thì cũng thôi đi.

Nhưng bà Thạch lại không quan tâm đến chuyện này, căn bản nàng cũng không biết kế hoạch gì đó, càng không biết mồi nhử gì đó...

Dù sao mấy ngày gần đây lòng nàng cũng đã sốt ruột đến quýnh hết cả đít.

Con khỉ da này lại dám chơi trốn tìm chơi đến lớn như vậy...

Quý bà này giận rồi đấy.

Nàng sống ở gần, cho dù Tả Tiểu Đa muốn trốn cũng trốn không thoát, chỉ cần nghĩ đến sau đó trở nên tức giận rồi xông đến đánh cho một trận!

Nội trong một ngày mà Tả Tiểu Đa bị bà Thạch đánh cho 17, 18 lần.

Trời còn chưa tối.

Mông của Tả Tiểu Đa sưng rồi lại xẹp, xẹp rồi lại sưng.

Cố gắng hết sức làm ra vẻ mặt tủi thân oan ức, ánh mắt đáng thương giống như một chú mèo con để nghênh đón, vậy mà cũng không gây ra được một chút đồng tình nào, ngược lại còn bị đánh càng dữ dội hơn.

“Ngươi còn oan ức! Ngươi còn dám uất ức hả!?”

Bà Thạch vừa chửi mắng vừa quất cây roi dài, đuổi theo Tả Tiểu Đa đang hỗn loạn chạy trốn khắp biệt thự.

Bất luận là trốn như nào thì cây roi dài kia vẫn cứ đánh lên mông Tả Tiểu Đa phụt phụt phụt giống như có mắt.

Đợi đến lúc ăn xong cơm chiều.

Tả Tiểu Đa nâng cái mông bị đánh sưng phù của mình mình trong ánh mắt cười trên nỗi đau của người khác của Lý Thành Long trở về phòng ngủ.

Xem ra cửa ải này của trường học Cao Võ đã qua rồi, nhưng vẫn còn những cửa ải khác.

Trong lòng Tả Tiểu Đa lo lắng không yên.

Chuyện ta ra ngoài thí luyện này... Có lẽ cha mẹ không biết đâu nhỉ?

Bây giờ xong chuyện rồi phải tranh thủ thời gian báo bình an cho cha mẹ thôi.

...

Nhóm gia đình.

Tiểu Đa Đa ngoan ngoãn nghe lời: Lô lô lô, lô lô lô, ta là Tiểu Cẩu Đát ngoan ngoãn đây, hôm nay tan học về nhà ấy, thầy giáo khen ta là em bé ngoan đấy...

Phụ hoàng: Ha ha.

Mẫu hậu: Ha ha.

Niệm Niệm Mèo cơ thể nhẹ nhàng mềm mại: Ha ha.

Tiểu Đa Đa ngoan ngoãn nghe lời: Cha, mẹ, nhớ ta không? (Hai icon hôn hôn)

Niệm Niệm Mèo cơ thể nhẹ nhàng mềm mại: Ha ha.

Mẫu hậu: Ừm, bây giờ tan học rồi hả? Về nhà rồi?

Tiểu Đa Đa ngoan ngoãn nghe lời: Mẫu thân đại nhân nhìn xa trông rộng, mắt sáng như đuốc, vừa tan học ạ; Về biệt thự rồi. Tên đê tiện Lý Thành Long kia còn đang luyện công ở bên dưới, lịch học của ta đã hoàn thành lúc ở trường học từ lâu rồi ha ha ha ha ha ha...

Mẫu hậu: Ừm, trường học dãy núi Tinh Mang chơi vui không? Là một nơi tốt để chơi trốn tìm nhỉ...

Tiểu Đa Đa ngoan ngoãn nghe lời: ??? (Icon hai mắt ngơ ngác.)

Mẫu hậu: Cẩu Đát à, ngươi lớn rồi! Đã là một người đàn ông rồi, đúng vậy đúng vậy. Từng lời từng lời nói dối kia nói đến mặt không đỏ tim không loạn, mở miệng là nói được, tốt lắm tốt lắm, gen di truyền của cha ngươi quả nhiên mạnh mà, ông đây là anh hùng hảo hán, cha khốn nạn con vô lại! (Icon dao lớn rỉ máu)

Tiểu Đa Đa ngoan ngoãn nghe lời: Biểu cảm mặt đầy vệt đen.

Phụ hoàng: Biểu cảm mặt đầy vệt đen.

Niệm Niệm Mèo cơ thể nhẹ nhàng mềm mại: Cẩu Đát! Cẩu Đát Cẩu Đát! (m thanh lanh lảnh cáu kỉnh đáng yêu)

Tiểu Đa Đa ngoan ngoãn nghe lời: Ta sai rồi, ta sai quá sai rồi, ta không nên làm vậy, hoàn toàn không nên...

Mẫu hậu: Ngươi sai ở đâu vậy? Ngươi không nên làm gì chứ?

Tiểu Đa Đa ngoan ngoãn nghe lời: Ta không nên nói dối, hu hu hu... Nhưng đây đều là Niệm Niệm Mèo dạy ta đó...

Niệm Niệm Mèo cơ thể nhẹ nhàng mềm mại: Cẩu Đát! (m thanh nghiến răng nghiến lợi hung dữ)

Mẫu hậu: Ha ha ha ha... Năng lực đổ thừa này cũng thật lưu loát thành thạo, quả nhiên là đến từ di truyền, con trai khốn nạn do cha khốn nạn sinh.

Tiểu Đa Đa ngoan ngoãn nghe lời: Mẹ quyền thế xinh đẹp trẻ trung ơi! Mẹ uy vũ phong thái tài hoa tuyệt vời à! Mẹ quyền thế quốc sắc thiên hương ới! Mẹ uy vũ hoa nhường nguyệt thẹn hỡi! Mẹ quyền thế như thần tiên hóa người!

Mẫu hậu: Đồ láu cá, ngươi là đang định không chọc tức chết ta thì sẽ không vui vẻ hả? Nịnh hót bậy bạ kiểu gì đây! (m thanh giận dữ gượng ép mang theo ý cười)

Niệm Niệm Mèo cơ thể nhẹ nhàng mềm mại: Mẹ quyền thế xinh đẹp trẻ trung ơi! Mẹ uy vũ phong thái tài hoa tuyệt vời à! Mẹ quyền thế quốc sắc thiên hương ới! Mẹ uy vũ hoa nhường nguyệt thẹn hỡi! Mẹ quyền thế như thần tiên hóa người!

Mẫu hậu: Hừm hừm hừm...

Phụ hoàng: Tên nhóc nhà ngươi ấy, chuyện lớn như vậy cũng không thèm nói khiến mẹ ngươi nóng lòng. (Nhanh chóng tận dụng mọi thứ để thể hiện cảm giác tồn tại)

Mẫu hậu: Ngươi tránh ra đi! Ngươi nghĩ là ngươi xong chuyện rồi hả? Nợ của chúng ta còn phải tính toán đấy, đồ vô sỉ!

Phụ hoàng:...

Mẫu hậu: Còn chưa hỏi ngươi, thu hoạch của tên nhóc con nhà ngươi lần này như nào rồi?

Tiểu Đa Đa ngoan ngoãn nghe lời: Thu hoạch lần này rất lớn, thế giới bên ngoài phong phú đa dạng, mỗi thứ đều vượt qua mọi mong đợi, ngẩng đầu là tiếp viện, cúi đầu là tràn đầy thiên tài địa bảo, thẳng người hai mắt nhìn thẳng, hai con Yêu Vương khai chiến đánh đến hai con đều bại, bị ta chiếm tiện nghi... Giàu to luôn! Lần này thật giàu to! Xin đừng gọi ta là hai tay áo chỉ toàn là gió mà hãy gọi ta là hai tay áo chất đầy núi vàng!

Mẫu hậu: Biểu cảm vô cùng cạn lời. Mẹ của ngươi là ta kiến thức nông cạn, chưa từng đi qua giang hồ, thế giới ngoài kia thật sự tuyệt vời đến vậy sao?

Hai tay áo chất đầy núi vàng, thật sự là hai tay áo chất đầy núi vàng sao?

Tiểu Đa Đa ngoan ngoãn nghe lời: Thật đó đa! Còn thật hơn cả vàng thật nữa! Đợi vài ngày nữa ta về nhà một chuyến sẽ đem về cho cha mẹ thật nhiều thật nhiều đồ tốt, đến lúc đó không phải các ngươi sẽ biết cái gì gọi là hai tay áo chất đầy núi vàng sao.

Bình Luận (0)
Comment