“Vào trong ta cũng phải mang ngươi theo!”
Trong tiếng kêu gào thảm thiết của Lý Thành Long, Tả Tiểu Đa nắm lấy gáy sau Lý Thành Long, xách theo Lý Thành Long bước vào Diệt Không Tháp.
Chút lợi ích này nhất định phải chiếm rồi.
“Đệch mợ đừng xách ta...”
Hai chân Lý Thành Long rời khỏi mặt đất bị xách vào, vừa vào thì hơi nóng rạo rực đã đập thẳng vào mặt, suýt nữa ngạt thở tại chỗ: “Nóng quá! Sao trong đây nóng dữ vậy? Khụ khụ khụ... Khặc!”
Sau đó lập tức gào thét thảm thiết: “Cháy rồi cháy rồi...”
Nhiệt lượng của Liệt Dương Chi Tâm đã tỏa hơi ở bên trong suốt mấy ngày liền không được hấp thụ nên đương nhiên độ nóng cũng sẽ không bình thường rồi.
Lý Thành Long vừa bước vào thì gần như đột nhiên tiến vào lò lửa đang cháy đỏ bừng bừng.
Đấy cũng là vì tu vi của Phù Phù đã có mức độ phát triển tương đối nhiều, nếu không với luồng nhiệt lượng như này thì hắn sẽ gánh vác không được, tiếp nhận không nổi!
Đối với chuyện này, thật ra là do Tả Tiểu Đa kìm nén quá mức rồi; Nướng Lý Thành Long đủ hai phút mới bắt đầu dùng Viêm Dương Chân Kinh để hấp thu nhiệt năng.
Cứ đứng tại chỗ trơ mắt nhìn tóc và quần áo trên người của Lý Thành Long, chỉ trong khoảng thời gian ngắn nhưng đều đã bốc hơi hết rồi.
Một cái đầu trọc bóng loáng mới tinh lập tức ra đời!
Phù Phù chịu không nổi gào khóc hu hu đòi ra ngoài.
Tả Tiểu Đa vừa an ủi vừa hấp thụ nhiệt năng; Khoảng chừng 20 phút sau, cuối cùng toàn bộ không gian đều trở nên ấm áp dễ chịu, không còn như lò lửa địa ngục giống trước đó nữa.
Nhưng lúc này Lý Thành Long đã theo gót Tả Tiểu Đa, toàn bộ cơ thể không một mảnh vải che thân, chỗ nào chỗ nấy cũng đều trơ trụi hết!
Lúc này đang ngồi chồm hổm trên mặt đất, hai tay che lấy chỗ quan trọng nhất, vẻ mặt xấu hổ giận dữ.
“Quá đáng thật đấy!”
“Sao ngươi còn chưa chịu mặc quần áo nữa vậy! Cái đồ thích khoe mẽ nhà ngươi!”
Tả Tiểu Đa ghét bỏ cực hạn nói: “Con giun của ngươi có tí xíu thì che lại làm gì? Đệch! Ngươi đừng quay mông về phía ta...”
Lý Thành Long khóc không ra nước mắt.
Sao ta lại thích khoe mẽ được?
Đây không phải đều là bị hại sao, rốt cuộc ngươi có còn lương tâm không vậy!?
“Sao ngươi chỉ bảo vệ cơ thể của ta mà không bảo vệ quần áo của ta?” Lý Thành Long vừa lúng ta lúng túng lấy quần áo trong nhẫn không gian của mình mặc vào, vừa căm uất lên án.
“Vui một mình, không bằng vui chung.”
Tả Tiểu Đa sờ sờ vào cái đầu trọc lóc của mình: “Bây giờ, cuối cùng ta cũng cảm nhận được một chút cân bằng rồi, anh em thì nên có phúc cùng hưởng có họa cùng chịu, ngươi nói có phải là đạo lý đó không hả, Phù Phù...”
Phù Phù tức giận muốn phát nổ luôn rồi.
Ngươi chính là vì lý do đó nên đã biến ta thành tên hói!
Thật sự là mất trí bệnh hoạn!
“Bớt giận bớt giận, đây thật sự là chuyện tốt, sau khi có nạn cùng chịu thì tự nhiên sẽ có phúc cùng hưởng, chuyện tốt cực kỳ tốt đang đợi ngươi kia kìa!”
Xác hai con Yêu Vương và hai con Kiếm Sí Hổ được bao bọc trong ánh sáng vàng, còn có Liệt Dương Chi Tâm sớm đã bị Tả Tiểu Đa giấu kín ở địa mạch phía xa.
Không phải Tả Tiểu Đa không tin tưởng Lý Thành Long, chỉ là phải giữ lại mấy phần tính cách cẩn thận bẩm sinh!
Trường Lộ dạy con: Mối quan hệ giữa người với người chính là như vậy, có thể thân thiết đến cái gì cũng có thể nói; Nhưng lại tuyệt đối không thể lộ ra toàn bộ bản thân gia đình; Nhất là có những loại bảo bối ngươi có rất nhiều nhưng anh em lại không có một cái.
Dạy dỗ của Tả Trường Lộ, Tả Tiểu Đa mãi mãi ghi nhớ trong lòng: Vĩnh viễn đừng thăm dò nhân tính!
Bởi vì thăm dò một lần sẽ đi kèm với một điều mất mát.
Người có thể không có một chút lòng ghen ghét đố kị và lòng tham dưới những chí bảo tuyệt thế như vậy, trên thế giới này không thể nói là không có, nhưng mà, trong chục tỷ người có được một người cũng đúng vậy.
Cứ dùng Tinh Hồn Ngọc cực phẩm làm ví dụ, Tả Tiểu Đa cho Lý Thành Long một viên, Phù Phù sẽ cảm động đến rơi nước mắt, nhưng khi cho hắn một lượt mười viên, hắn sẽ có lay động khó hiểu nhưng ngược lại không còn cảm động như lúc cho một viên nữa.
Hoặc nếu như biết được ngươi có một nghìn viên hay thậm chí còn nhiều hơn, không chừng hắn sẽ chê ngươi cho quá ít, sao không chịu cho nhiều thêm vài viên, không còn nói đến chút ít tình nghĩa anh em nữa!
Đấy đại khái chính là sự khác biệt của cho một thăng gạo dưỡng ân nhân, cho một đấu gạo dưỡng cừu nhân!
Tả Tiểu Đa sẽ không làm ra chuyện thăm dò như vậy.
“Sao có nhiều nhẫn không gian dữ vậy?”
Ánh mắt Lý Thành Long lập tức sáng rực, đúng như dự đoán giật nảy mình!
Khoảng đất trống ở trước mặt hắn đang sắp xếp ngay ngắn 20 hàng nhẫn không gian!
Mỗi một hàng 50 chiếc.
20 hàng, mỗi hàng 50 chiếc!??
Vậy là tròn một nghìn chiếc, một nghìn chiếc nhẫn không gian?!
Lý Thành Long có cảm giác bản thân sắp sản rồi!
“Quả thật... Thật sự là...”
Cho dù không tính những của cải bỏ trong nhẫn không gian, nhưng chỉ cần 1 nghìn chiếc nhẫn đấy thôi thì cũng đã là một tài sản tương đối lớn rồi!
Tuyệt đối đừng nghĩ nhẫn không gian dễ làm, với một tu giả bình thường mà nói thì ít nhất cũng phải có tu vi Thai Tức cảnh trở lên thì thần niệm mới có đủ dấu ấn để mở nhẫn không gian.
Tả Tiểu Đa tính toán cao, nhẫn không gian do Hồng Hạt Tử để lại cho hắn lúc đầu bây giờ liên tục thu được nhiều nhẫn không gian như vậy, mới tỏ ra nhẫn không gian giống như mặt hàng bình thường.
Mà đống nhẫn không gian do Tả Tiểu Đa thu được kia chỉ nói đến chất lượng thì cũng đã vượt qua hơn 70%, đều tốt hơn nhẫn không gian Lý Thành Long đeo trên tay, dù sao cũng là tích lũy cả đời của những thợ săn tiền thưởng cao cấp, có thể không tốt được sao?!
“Ta còn chưa kiểm kê qua để xem thử bên trong những chiếc nhẫn này có thứ gì. Chỉ có một mình ta thì chắc chắn sẽ không xử lý hết được, rất lãng phí thời gian, hay chúng ta cùng nhau làm đi, khẳng định là sẽ nhanh hơn rất nhiều.”
Tả Tiểu Đa nói.
Lý Thành tức giận: “Cái gì gọi là hai chúng ta cùng nhau làm chứ, không phải cũng chỉ có một mình ta làm thôi sao? Ta còn có thể không hiểu ngươi sao?”