Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 1174 - Chương 1175: Tả Tiểu Đa Hào Phóng Rộng Rãi

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 1175: Tả Tiểu Đa hào phóng rộng rãi

Trực tiếp nằm trên mặt đất giở trò heo chết!

Nói cái gì cũng không chịu ngồi dậy!

Phù Phù làm loại chuyện này thật sự là có tố chất cực lớn, xử lý vừa chuẩn vừa nhanh.

Nhưng nhìn loại tình huống trước mắt này, Lý Thành Long lại trực tiếp lúng túng!

Bị lỗ to rồi!

Đây hoàn toàn là ức hiếp người khác, nhìn thì thấy có 1000 chiếc nhẫn, kết quả bên trong vài chiếc nhẫn không gian lại có thêm vài chiếc nhẫn không gian khác.

Trong đó nhiều nhất cho đến nay là khi mở một chiếc nhẫn ra, bên trong có các vật tư nhiều như một cái núi nhỏ thì cũng thôi đi, vậy mà còn thu được hơn 30 chiếc nhẫn không gian khác nữa, lại còn đều trong trạng thái chưa giải phong ấn...

Cũng có nghĩa là bên trong có đồ, hơn nữa còn là loại chưa kịp kiểm tra xem xét...

Đây giống như tăng thêm không dứt lượng công việc cho Phù Phù.

Lý Thành Long mệt gần chết giải trừ được 50 chiếc nhẫn ở hàng đầu tiên, nhưng trên thực tế lại lấy ra thêm được 120 chiếc khác!

Phù Phù cảm thấy bản thân sắp phát bệnh rồi, nhìn từng đồi từng đồi núi nhỏ của các loại vật tư chất đống ở khắp xung quanh, hoa mắt chóng mặt...

120 chiếc nhẫn, danh sách vật tư dự trữ trong đó được liệt kê dưới đây:

Tinh Hồn Ngọc cực phẩm, một viên.

Tinh Hồn Ngọc thượng phẩm, hơn 40 nghìn viên.

Tinh Hồn Ngọc trung phẩm, hơn 1.200.000 viên.

Các loại đan dược, 1900 bình.

Các loại thiên tài địa bảo cấp thấp, 140 cây.

Thiên Tài Địa Bảo cấp cao: 17 cây.

Sách võ thuật quý, 27 quyển;

Các loại đao kiếm binh khí, 340 cái...

Và các loại đồ vật linh tinh chồng chất như núi.

Các loại vật dụng thường ngày như thuốc lá rượu bia kẹo trà quần áo đệm chăn lều vải,... Đều xếp thành cùng một loại.

Đáng nói là: Bên trong một chiếc nhẫn nào đó, đổ ra hết được cả một cái núi nhỏ chất đầy hàng chục nghìn bộ đồ lót của phụ nữ!

Các loại áo ngực lớn không nói đến có bao nhiêu cái, chỉ riêng về loại thì đã có hàng trăm loại, số đo mỗi loại đều khác nhau.

Hàng trăm loại quần lót với đủ loại hình dạng...

Hai mắt Lý Thành Long đều đã trở thành vòng tròn, mở to hết mức mở rộng tầm nhìn!

Thậm chí còn cầm hai mảnh quần lót như sợi dây ướm thử lên người mình, đầu óc mơ hồ nghiên cứu nửa ngày: Đây là đồ cột tóc hả...

Nói chung là Phù Phù mệt ngáo luôn rồi.

Lý Thành Long bất lực: “Tả lão đại, hay là ngươi đem những thứ kia đi xử lý trước đi; Nếu không không gian này của ngươi... Không đủ.”

Lời Lý Thành Long nói là sự thật.

Những thứ khác không cần nói đến, chỉ riêng áo lót quần lót cũng đã đủ để chất thành một núi rồi, loại núi mà mấy trăm dặm Anh ấy!

Đã xử lý hơn hàng nghìn điếu thuốc lá, các loại rượu ngon khoảng bốn năm nghìn thùng, trà cũng có hơn mấy trăm ký!

Chứ đừng nói chi là những thứ khác...

Tả Tiểu Đa cũng bất ngờ rồi mới bắt đầu xử lý, cảnh tượng cứ lớn như vậy, vậy mà đến cả Diệt Không Tháp cũng không thể chứa nổi.

Rất phóng khoáng rộng rãi nói: “Phù Phù, ngươi nhìn những thứ này đi, ngoài Tinh Hồn Ngọc và đan dược còn có sách quý cùng những linh dược kia, à còn những binh khí cùng những thiên thạch và kim loại lạ ra... Thì ngươi muốn gì cứ việc lấy đi, lấy hết luôn cũng được.”

Lý Thành Long ngẩng mặt nằm trên đất, chỉ cảm thấy nước mắt đau thương đã chảy ngược thành sông.

Ông lớn nhà ngươi!

Xem ngươi nói dễ nghe như vậy!

Ngoài những thứ ngươi nói ra thì những thứ còn lại đều là các loại quần áo nội y lều vải đệm chăn thôi, ừ còn có nội y phụ nữ chất thành núi kia nữa...

Vì vậy ý muốn thật sự của ngươi chính là muốn ông đây đi vứt rác cho ngươi chứ gì?

“Những thứ như thuốc lá rượu bia kẹo trà kia đều là các loại hàng không tệ, đáng giá không ít tiền đâu, đều cho ngươi hết luôn, giờ có thể vui vẻ rồi chứ?”

Tả Tiểu Đa tiếp tục hào phóng nói.

Lý Thành Long bày tỏ ông đây không yêu thích gì.

Ông đây không thèm mấy thứ đấy!

Nhìn đống Ngọc Tinh Hồn thượng phẩm trung phẩm đã chất thành núi kia, trong lòng Phù Phù càng lúc càng đau khổ.

Ông đây đang thu dọn núi vàng!

Mới thu thập được một phần hai mươi thôi mà đã giàu nứt đố đổ vách rồi!

Nhưng mà ông đây chỉ được trả thù lao là một đồng tiền thôi.

Vẫn còn khoản nợ có giá trị hai cái đại lục nữa! Đợi đã... Đệch con mợ, lúc nào lại có hình thức đo lường tính toán “giá cả bằng một cái rưỡi đại lục” để dùng cho ta trả nợ vậy?

Lãi này tính kiểu gì vậy?

Nhưng mà sau đó hết khóc lại cười

“Thai Thức cảnh của ngươi đè nén mấy lần rồi?” Tả Tiểu Đa hỏi.

“Chỉ mới đè nén một lần.” Lý Thành Long giương mắt nhìn.

“Ừm, không tệ lắm.”

Tả Tiểu Đa nói: “Tạm thời ngươi cứ luyện công bên trong Diệt Không Tháp đi, trong đây có 1kg thịt yêu thú thứ cao cấp, linh khí trong đây rất đầy đủ, đợi lúc nữa khi ngươi luyện công thì hãy ăn hết. Chú ý là thứ đồ chơi này tiêu hóa lần lượt từng miếng một, tuyệt đối đừng vội vã đột phá ranh giới Đan Nguyên cảnh, như vậy sẽ được một mất mười.”

“Được rồi, hiểu rồi hiểu rồi!”

Lý Thành Long nhận lấy 1kg thịt rết trắng nõn mịn màng, vui đến nỗi 16 cái răng trắng tinh đều lộ hết ra ngoài.

Đã biết sẽ có chuyện tốt mà, vẫn là Tả lão đại thương mình, không uổng công người ta nhớ nhung hắn như vậy.

Núi vàng núi bạc nào có quan trọng bằng nâng cao tu vi?

Lão đại lợi hại!

Ta yêu ngươi, lão đại à! Hiu hiu hiu...

Ta là cam tâm tình nguyện làm việc cho ngươi! Hiu hiu hiu...

“Ngươi tu luyện trước đi, chú ý dưỡng thần, ta ra ngoài làm chút việc đã.”

Mặc dù đã là buổi tối. Nhưng Tả Tiểu Đa vẫn ra ngoài.

Sau khi ra ngoài, trước tiên gọi điện cho Phương Nhất Nặc; Phương Nhất Nặc nghe thấy Tả Tiểu Đa khỏe mạnh quay về thì gần như bật khóc vì sung sướng.

Ông thần nhỏ này, khi ngươi ở dãy núi Tinh Mang thì ta đã trực tiếp đi theo đến nửa đường nhưng vẫn lén lút trở về...

Đây không phải là nơi ta đến... Ngươi có người bảo vệ nhưng mà ta thì không có ai bảo vệ cả. Ta sống cả đời này thật sự là quá khó khăn...

Nghe thấy Tả Tiểu Đa nói có rất nhiều thứ cần phải xử lý, lại còn có vài chục nghìn hoặc vài trăm nghìn đồ lót phụ nữ nữa?

Đều rất thời trang?

Phương Nhất Nặc tỏ ý, ta rất có hứng thú nha!

Đợi đến lúc nào đây công tử đây có thời gian thì ta sẽ đến lấy.

Mặc qua rồi?

Vậy cũng không sao cả không sao cả. Đấy đối với ông chủ Phương ta mà nói tất cả đều không thành vấn đề!

Bình Luận (0)
Comment