Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 1208 - Chương 1209: Một Chữ ‘Đoạt’! (2)

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 1209: Một chữ ‘đoạt’! (2)

Ngày hôm sau vợ chồng Tả Lộ Thiên Vương dẫn theo thuộc hạ - Bát Phương sứ giả tới chỗ hẹn với vẻ mặt không vui, mà năm vị tôn giả Thiên Địa Nhật Nguyệt Tinh bên Du Đông Thiên cũng đã vào vị trí!

Mười sáu vị cao thủ siêu phàm? Sau khi ghép lại với nhau? Trực tiếp không nói hai lời, chỉ một chữ: Mạnh!

Lực lượng mạnh mẽ như vậy ở cùng một chỗ, sợ gì?!

Du Đông Thiên hăng hái vung tay lên: “Binh hùng tướng mạnh? Thiên hạ vô địch! Đi!”

Rầm rầm!

Bọn họ cùng xông vào đại lục Vu Minh.

“Trận thứ nhất phải thu thập măng Thủy Hỏa trước... Cho nên, ngươi đi tìm Hồng Thủy Đại Vu nói chuyện về di tích không gian ở dãy núi Tinh Mang, kéo dài thời gian... Vợ ngươi đi tìm Liệt Hỏa Đại Vu bên kia nói chuyện, kéo dài thời gian... Mà vợ ngươi là nữ đúng không? Nàng tới Liệt Hỏa Đại Vu ắt sẽ khoe khoang thân phận? Tự nhiên sẽ không gặp mặt một mình, hắn ắt phải để vợ hắn ra tiếp...”

“Chỉ cần cho ta một phút... Ta đi trộm... à không, ta đi thu thập măng Thủy Hỏa... Thiên Địa Nhật Nguyệt Tinh, năm người các ngươi đến Hỏa Hải bên kia? Đi tìm bào ngư Hỏa Hải... Đây là phần đầu của kế hoạch...”

“Mà phần thứ hai của kế hoạch? Do Bát Phương sứ giả đi tìm Đan Không ở cách đó không xa, trước tiên để hai ngươi đi vào truyền tin cho Đan Không... Cứ nói mấy thứ kiểu như chúng ta chuẩn bị làm gì gì đó... Sáu người còn lại đi hái sen Không Gian... Mỗi người một đóa là được rồi.”

Rõ ràng Du Đông Thiên đã có sự sắp đặt kế hoạch một cách cẩn thận ở trong đầu.

“Yên tâm, hiện tại là thời điểm ba đại lục liên kết chuẩn bị khai phá di tích, dù thế nào thì bọn họ cũng sẽ không đánh được.”

“Chỉ cần lấy được, chúng ta sẽ rút ngay lập tức, không có hậu hoạn!”

Tả Lộ Thiên Vương lại lộ ra vẻ mặt lạnh như băng, trầm ngâm không thôi.

Mẹ nó chứ, huy động nhân lực rồi bảo ông đây tới, hóa ra là đi làm kẻ trộm!

Rốt cuộc Du Đông Thiên này đã đắc tội với sư phụ ta thế nào?

Đây quả thật là chuyện muốn đòi mạng!

Với cả... Ngươi thật sự chắc chắn bọn họ sẽ không đánh được??

Ngươi chính là tới trộm đồ - trộm bảo bối của người ta...

Nhưng việc đã đến nước này, há có thể rụt đầu? Nhất là dưới ánh mắt khinh thường không ngừng của Du Đông Thiên, Tả Lộ Thiên Vương lại càng không thể bị mất mặt được!

Ông đây sợ ai?!

Đi thì đi!

Bàn bạc xong, lập tức xuất phát.

Phải nói rằng, vận khí của Du Đông Thiên cực tốt, không biết có phải là ‘khổ tận cam lai’ không!

Di tích không gian sắp được mở ra, Hồng Thủy Đại Vu tỏ vẻ muốn đích thân tới, nhưng cổ tử phản phệ trên người hắn vẫn chưa được loại bỏ hoàn toàn, động một tí là hắn sẽ suy yếu ngay lập tức...

Vì chuyện này mà Hồng Thủy Đại Vu bế quan, rõ ràng là muốn tranh thủ loại bỏ tai họa ngầm – loại bỏ sự cản trở này trước khi di tích được mở ra.

Và sự thay đổi ngầm này đã tạo thành việc mấy người bọn họ tới Vu Minh bên này, toàn bộ hành trình đều không gặp Hồng Thủy Đại Vu!

Du Đông Thiên biết được tin tức tốt này thì càng bạo gan hơn, trực tiếp không cố kỵ gì nữa!

“Hồng Thủy không ở đây, ta sợ ai?!”

Vì thế hắn điều vận tu vi thông thiên điều khiển vân khí, trước tiên tạo ra trận mưa linh khí lớn trong ba ngày.

Sau đó.

Hắn vọt vào như thổ phỉ, hái ít nhất một kg rưỡi măng Thủy Hỏa, phàm là măng đã mọc, đều không bỏ qua.

Khi hắn đi ra, đúng lúc lại gặp được năm vị tôn giả đang bị vợ chồng Liệt Hỏa Đại Vu đuổi giết, vợ của Tả Lộ Thiên Vương đang cố gắng chống cự, Du Đông Thiên trực tiếp qua đó, chớp thời cơ ra tay, đánh cho vợ chồng Liệt Hỏa không kịp trở tay, rồi dẫn người bỏ chạy, chạy một mạch!

Nửa đường thì tụ hợp với Tả Lộ Thiên Vương, rồi vội vàng tới Đan Không Đại Vu bên kia, mạo hiểm cứu hai vị sứ giả bị đánh tới mức sắp tàn phế, sau đó hợp lại với sáu vị sứ giả hái sen Không Gian...

Liệt Hỏa, Đan Không một đường gào thét không ngừng, nổi giận đùng đùng, trực tiếp điều động toàn bộ lực lượng quân sự bao vây tiêu diệt!

Tả - Hữu Thiên Vương dẫn theo đám thuộc hạ, theo sau là đại quân đang đuổi giết ầm ầm, một đường xông vào lãnh địa của Băng Minh Đại Vu.

Hai đại Thiên Vương dẫn theo thuộc hạ đánh với mấy vị đại vu, vợ của Tả Lộ Thiên Vương đích thân ra tay, nhưng thay vì hái mấy ngó sen Băng Hồn, nàng lại trực tiếp nhổ hai cây sen Băng Hồn!

Băng Minh Đại Vu phát điên ngay tại chỗ!

Ta có tổng cộng bốn cây, thoáng cái chỉ còn một nửa!

“Ta quyết không đội trời chung với các ngươi!”

Vợ chồng Liệt Hỏa, Đan Không, Băng Minh, bốn vị siêu cường giả cấp Đại Vu cùng ra tay, quả nhiên là đánh rất thuận lợi.

Nhưng đúng lúc này Du Đông Thiên lại quát to một tiếng: “Huynh đệ cố lên!”

Sau đó lắc mình bỏ chạy, hoàn toàn không có ý ở lại.

Khiến Liệt Hỏa Đại Vu – người đang tức tới mức sắp thổ huyết hiện giờ cũng không nhịn được mà muốn cười.

Định mệnh, Du Đông Thiên này lại có thể bỏ lại huynh đệ, chạy trốn vào thời khắc sinh tử!

Chuyện cười này, ta có thể cười ba năm!

Chẳng mấy chốc...

Du Đông Thiên liều mạng quay trở về: “Nhanh đi thôi!”

Vì thế mọi người dốc toàn lực, liều mạng phá vây.

Phía sau Du Đông Thiên là Phong Đế Đại Vu, trông như đang nổi điên!

Miệng của Phong Đế Đại Vu cũng đang gào mắng!

“Du Đông Thiên! Ngươi bỏ con cua xuống cho ta!”

“Khốn kiếp!”

Phong Đế Đại Vu - người luôn tự cho mình là tao nhã đang chửi thề không ngừng, tròng mắt cũng xanh rồi!

Đồ khốn kiếp này, thế mà lại vớt mất mười con cua Cụ Phong trong Phong Hồ!

Đúng là thằng khốn!

Ngay sau đó là vừa đánh vừa chạy, một đường như gió, trước sau lại đi qua lãnh địa của một số vị đại vu...

Thành công trở thành siêu bão càn quét khắp đại lục Vu Minh!

Trên trời dưới đất có trên một trăm triệu quân đang đuổi giết bọn họ!

Tả Hữu Thiên Vương cùng ỷ mạnh phá vây, phía sau đại quân Vu Minh đông đúc… Ngoài Hồng Thủy Đại Vu ra, thì đủ cả tám vị đại vu, bọn họ đều đang vậy chặn, tham gia chiến đấu!

Sau khi trận chiến này diễn ra, Tả Lộ Thiên Vương đã bị nội thương, ôm ngực lộ ra vẻ mặt cạn lời.

Phía người ta có nhiều Đại Vu vây đánh chúng ta như vậy, còn có nhiều cao thủ Vu Minh như vậy... Chúng ta lại có ít người như vậy, sao có thể là đối thủ?

Thảo nào tên Du Đông Thiên bại liệt kia không dám tới một mình...

Bình Luận (0)
Comment