Sau đấy, trên võ đài tiếp tục đấu võ, còn chủ nhiệm của các lớp các năm thì đang tiến hành cùng một công việc.
Chính là giải thích cho học sinh.
Dù sao cũng thật sự không thể xem thường tâm tư của học sinh được.
Hôm nay vừa bắt đầu chính là nguyên nhân thật sự của 10 trận chiến lôi đình đó.
Thực ra một bộ phận nhỏ học sinh có suy nghĩ sáng suốt đã đoán ra được nguyên nhân thật sự, thậm chí đã bắt đầu tự mình truyền đi rồi.
Bây giờ thầy cô đã tự mình nói rõ, hơn nữa cấp cao phía trên còn chưa rời đi, nhưng sau khi giết chết 10 người đó thì Trung Nguyên Vương đã rời đi rồi...
Như vậy đã nói rõ được rất nhiều rất nhiều vấn đề, cho nên phần nhiệm vụ này đã được tiến hành vô cùng thuận lợi.
“10 trận lôi đình tuyệt sát mang ý nghĩa loại bỏ phe cánh của Trung Nguyên Vương, đả kích tập đoàn của Trung Nguyên Vương. Chín nam học sinh chết trong số đó đều là con riêng của Trung Nguyên Vương; Ham muốn mưu mô... Tư liệu thân phận đã ở bên trong truyền đạt.”
“Còn Tiêu Quân Nghi, mặc dù chỉ là con gái nuôi của Trung Nguyên Vương nhưng nàng lại là trọng tâm của âm mưu, chuẩn bị...”
“Lần hành động này có liên quan đến bộ mặt Hoàng gia, vì vậy không thích hợp để công khai, mọi người tự hiểu trong lòng là được, xong việc cũng nghiêm cấm truyền ra ngoài.”
Khi Diệp Trường Thanh gửi các tư liệu do Đông Phương đại soái gửi sang cho các giáo viên, thì công việc này càng dễ dàng triển khai hơn nữa.
Những học sinh có khả năng thăng cấp lên đến Cao Võ cũng không phải là đồ ngốc.
Nếu muốn giết chết người của Cao Võ Tiềm Long, muốn phá hoại Cao Võ Tiềm Long, muốn tiêu diệt người trẻ tuổi của Tiềm Long thì làm gì phải cần đến ba vị đại soái đích thân ra tay, tự mình đến để áp trận?
Lần này va vị đại soái đến đây tất nhiên là vì áp chế để Trung Nguyên Vương không dám hành động, nhưng xét từ một phương diện khác thì cũng là cho tất cả học sinh một viên thuốc an thần: Dù sao thì va vị đại soái cũng không thể cùng nhau tạo phản chỉ vì muốn đàn áp Cao Võ Tiềm Long đâu đúng không?
Nếu không thì sao không giết những thiên tài đứng đầu kia đi?
Hơn nữ ấy Cao Võ Tiềm Long có là gì đâu? Đáng để mấy vị đại soái đến đây đàn áp sao?
Nếu không phải vì mục đích quan trọng thì liệu có thể làm như vậy sao?
Không nhìn thấy điểm này là vì ngươi ngu xuẩn, còn cố ý để tâm vào chuyện vụn vặt thì là do ngươi khuyết tật não.
Nhất là Văn Hành Thiên sau khi giải thích xong cho lớp của mình còn nói thêm một câu: “Nói trắng ra thì chuyện này chính là liên quan đến việc riêng của Hoàng gia, mà các đại soái bằng lòng giải thích với các học sinh của Tiềm Long, chính là ân huệ. Các học viên đều không phải ngốc nghếch, có thể dùng danh thiên tài để bước vào Cao Võ Tiềm Long thì sẽ không có ai là người thật sự ngu dại, nếu như đến cả điểm kỳ lạ trong đó cũng nhìn không thấy, không chịu nghĩ lại một lần thì thành tích trong tương lai cũng bình thường thôi.”
“Mà trong lần hành động này, những học sinh trước nhất đã kịp phản ứng lại kia đoán chừng lúc này đều đã được ghi lại trong văn kiện; Xem như là đặt một phần nền móng cho thành tích một đời sau này. Nếu như nhìn từ phương diện đó để nói cũng có thể xem như tuyển chọn nhân tài tại Cao Võ Tiềm Long rồi.”
“Vì vậy sau này mọi người đừng nên quá phấn khích, gặp chuyện phải bình tĩnh suy nghĩ thật kỹ. Có rất nhiều chuyện mắt thấy cũng chưa chắc là sự thật.”
“Giết chết từng người con riêng mà Trung Nguyên Vương đặt hy vọng cao ở ngay trước mặt hắn, phá hoại tất cả tính toán của hắn, tiêu diệt tất cả bè cánh của hắn... Lẽ nào còn không tàn khốc sao?”
“Có lẽ sẽ có người nói, trực tiếp giết chết Trung Nguyên Vương há chẳng phải đơn giản hơn sao, nhưng người nói ra câu đấy ơi ngươi có bị não tàn không vậy hả? Hoàng thân của hoàng gia, con cháu của chiến thần là người mà ngươi nói giết là có thể giết sao?”
“Trước khi tội ác còn chưa hoàn toàn bị vạch trần, tội danh vẫn chưa hoàn toàn đầy đủ, kẻ phản bội vẫn chưa thay đổi thực thi, nếu như thật sự giết chết như vậy thì những hậu quả mắc xích trong đó; Tự mình nghĩ thử đi.”
“Còn có loại nói người ta chưa lộ ra bất cứ tội danh nào hết, giết rồi há không oan uổng sao? Đợi hắn danh chính ngôn thuận tạo phản rồi mới giết không được sao? Các học sinh nói ra câu đấy thì ta chỉ muốn nói, không nói đến việc khi hắn tạo phản sẽ gây nên bao nhiêu ảnh hưởng, sẽ gây ra bao nhiêu nghiệp chướng, sẽ giết chết bao nhiêu người, chỉ nói đến việc nếu như hắn tạo phản tại thành phố mà ngươi sống, bước đầu tiên khi tạo phản chính là giết chết cha mẹ ngươi thì ngươi sẽ còn nghĩ như thế sao?”
“Vì vậy nên, các bạn học sinh, sau này gặp chuyện phải nghĩ kỹ một chút, ta cũng không muốn giải thích như vậy với các ngươi, nhưng những người xem không hiểu trong đó thật sự quá nhiều, còn có cách nào khác sao? Ta nói chuyện cũng mệt lắm chứ.”
Văn Hành Thiên bất lực, nói: “Thật ra lần giải thích này, ngoại trừ để cho tác giả vô lương tâm nào đó dựa vào vài người không hiểu chuyện để trắng trợn lừa gạt tiền nhuận bút ra thì thật sự không có tác dụng gì hết. Nhưng ai bảo các ngươi cho người ta lý do đó làm gì...”
Tình thế của Cao Võ Tiềm Long rất nhanh sẽ ổn định trở lại.
Thậm chí, có rất nhiều học sinh đã qua lại với những người đó, đang chuẩn bị làm việc gì đó cùng với nhau, từng người một đều bắt đầu đổ mô hôi lạnh.
Có vài học sinh nam bị Tiêu Quân Nghi mê hoặc cũng đổ mồ hôi đầm đìa ướt áo.
Nghĩ đến tình hình dựa theo những gì các giáo viên kết luận kia, nếu như tương lai thật sự như vậy, nếu như Tiêu Quân Nghi thật sự trở thành thái tử phi, vậy thì gia tộc của họ cũng về phe nàng gần như là chuyện chắc như đinh đóng cột... Nếu như như vậy... Thì hậu quả mới thật sự là không thể tưởng tượng được.
Nhưng mà, nơi có người thông minh thì đương nhiên sẽ có kẻ hồ đồ.
Nếu không thì sao người thông minh có thể bộc lộ trí khôn được?
Vẫn còn 5, 6 nam học sinh khóc lóc đau khổ, nghĩ rằng bản thân đã mất đi tình yêu, có người giết chết nữ thần của mình.
Thù này hận này, không đội trời chung!
Thù này không báo, thề không làm người!