Lúc này Tả Tiểu Đa cảm nhận được bầu không khí có chút kỳ lạ, có chút không đúng nên đã vội vã đứng dậy giới thiệu, nói: “Vị tóc đỏ ngồi bên cạnh ngươi đây tên là Liệt Tiểu Hỏa, đây là vợ của hắn tên Tuyết Tiểu Lạc.”
Tả Trường Lộ ân cần nhìn Liệt Tiểu Hỏa: “Hồng Mao à, cái tên này của ngươi hay lắm. Ừm, hiếm thấy nha, sau này nhất định phải quý trọng vợ của ngươi đấy; Dù sao thì trong những năm tháng này, có thể tìm được vợ đã là rất khó khăn. Nhất là loại đầu tóc đỏ choét như của ngươi đây, vừa nhìn là biết thanh niên nổi loạn, ngươi đã như này mà vợ ngươi vẫn bằng lòng cưới ngươi, thật hiếm có!”
Tả Trường Lộ dùng giọng điệu của trưởng bối tình ý sâu xa nói.
“Ha ha ha ha...” Vân Tiểu Hổ và Bạch Tiểu Đóa không thể nhịn nổi bật cười thành tiếng.
Liệt Tiểu Hỏa đỏ bừng cả mặt, hận không thể bóp chết Tả Trường Lộ, nhưng lại chỉ có thể lắp bắp nói: “Đúng... Đúng vậy.”
Tả Trường Lộ cười nhạt, nho nhã nói: “Lời này vốn không đến lượt ta nói đâu, nhưng lại có chút không nói ra thì sẽ không thoải mái, Tiểu Hỏa ngươi ấy, có lẽ nên tìm một lúc nào đấy nhuộm đầu tóc lại đi; Ngươi nhìn dáng vẻ của ngươi này, vừa nhìn là thấy không chững chạc rồi... Hơn nữa ấy, xã hội hiện giờ đang rất loạn, những thứ cám dỗ giới trẻ cũng rất nhiều, nhất là loại cờ bạc ấy, Tiểu Hỏa à, sau này ấy nên nhớ nhất định phải tránh xa cờ bạc ra đấy.”
Hắn tỉ mỉ kỹ càng nhìn gương mặt của Liệt Tiểu Hỏa, nói: “Ngươi xem, mặt mày này của ngươi không được tốt lắm, dễ dàng kích động, một khi kích động thì đánh bạc sẽ dễ dàng đánh mất lý trí, lỡ như đến cả vợ cũng bị người khác thắng mất, vậy thì không tốt lắm đâu.”
“Một khi thua mất vợ thì chỉ có thể chơi xấu, nhưng chơi xấu thì lại càng không tốt hơn nữa.”
Cổ họng Liệt Tiểu Hỏa như vừa nuốt phải một viên lửa đỏ đang được đốt nóng.
Không nuốt xuống được, không nhả ra được.
Dáng vẻ đó nhìn rất đáng thương.
Tuyết Tiểu Lạc cắn cắn môi, oán hận dùng đũa xiên lấy con cá ở trước mặt, chọt chọt nửa bên thân của con cá đến mức nát nhừ.
Trong lòng cũng không rõ là đang xiên Tả Trường Lộ hay đang xiên Liệt Hỏa.
“Vị bên cạnh mẹ ta nhìn rất đẹp trai kia tên là Khổng Tiểu Đan, vị này tên Băng Tiểu Băng. Đều là...”
Tả Tiểu Đa suy nghĩ một lúc, nói: “Đều là... Bạn bè đến từ một nơi rất xa.”
Lời nói như đến từ Vu Minh kia không thể nói được, không để cha biết là tốt nhất, biết rồi chắc chắn sẽ lo lắng chết mất.
“Đến từ nơi xa? Rất tốt rất tốt, có bạn bè ở nơi xa đến, không phải là sẽ vui lắm sao?”
Tả Trường Lộ ném lại một câu văn, sau đó nhìn Khổng Tiểu Đan, giọng điệu hiền hậu: “Tiểu Đan nhỉ?”
Khổng Tiểu Đan: “Khụ khụ khụ ừm ờ khụ khụ khụ...”
Quay đầu nhìn Băng Tiểu Băng: “Tiểu Băng?” Giọng nói rất là kỳ lạ.
Băng Tiểu Băng: “Khụ khụ... Khụ khụ... Đúng… khụ khụ… vậy… khụ khụ khụ...”
Tả Trường Lộ và Ngô Vũ Đình suýt nữa cười bể bụng.
Hai vợ chồng thật sự cảm thấy, bữa tiệc ngày hôm nay của con trai đúng thật là quá có ý nghĩa!
Mà càng thú vị hơn chính là việc đến đây rất đúng lúc của bản thân hai vợ chồng, nếu đã gặp được rồi thì nhất định phải chơi đùa nhiều hơn nữa!
Nếu như chỉ chơi đùa một lúc là kết thúc thì thật sự rất có lỗi với bản thân.
Tả Trường Lộ và Ngô Vũ Đình hoàn toàn có thể khẳng định được: Loại tình huống như này, cả đời này của mình nhiều nhất cũng chỉ có thể gặp được một lần này thôi!
Tuyệt đối chắc chắn không thể nào có lần sau nữa!
Sau lần này, bảo đảm đám ranh con này sẽ chạy xa nhất có thể!
Hơn nữa hôm nay có thể mặc sức phát huy, sẽ không phải có bất cứ lo lắng kiêng nể nào: Bởi vì đám Liệt Hỏa vốn không dám để lộ thân phận của bản thân.
Không để lộ thân phận, vậy chính là lưu truyền trong vòng tròn nhỏ, vẫn có thể giữ được thể diện. Nếu như để lộ thân phận tại đây vậy sau này khi được công bố trên đại lục thì các vị Đại Vu cũng không cần làm người nữa.
Ỷ lớn hiếp nhỏ thì không cần nói đến, loại chuyện như giả mạo bạn cùng thế hệ với con trai nhà người ta, sau đó bị Ngự Tọa Tuần Thiên bắt ngay tại trận, hoàn toàn có thể viết vào sách giáo khoa.
Người của nhiều thế hệ sau này chỉ cần nhìn thấy là đã có thể vui đến té ngửa.
Ai có thể để mình mất mặt đến vậy chứ?
Tiệc rượu ngàn năm có một, từ thời cổ xưa, chuyện chưa từng có, có một không hai!
Đây thật sự là trời ban phước lành...
Mặc dù bọn Liệt Hỏa đều đã thay đổi dung mạo, thậm chí đến cả dáng người này kia cũng đều đã thay đổi hết, nhưng Tả Trường Lộ và Ngô Vũ Đình đã chiến đấu với bọn hắn hàng ngàn vạn năm rồi, sao có thể không nhận ra thân phận thật sự của bọn hắn được chứ!
Nói một câu không hề khoa trương: Cho dù đám người này có bị đánh nát vụn chỉ còn lại vài phần xương cốt, Tả Trường Lộ cũng chỉ cần liếc mắt là cũng có thể lập tức nhận ra, xương nào là của Liệt Hỏa, xương kia là của Băng Minh!
Thậm chí Tả Trường Lộ còn dám bảo đảm “Ta mà nhận sai một khúc xương thì sẽ livestream chạy khỏa thân trên toàn thế giới” nữa!
“Mỗi một người trong đám các ngươi ấy, sao mà nhút nhát dữ vậy.”
Tả Trường Lộ có chút bất mãn, nói: “Nếu như đã đến nhà này thì chính là người một nhà, dáng vẻ mất tự nhiên gì thế kia?”
Tả Tiểu Đa cũng cảm giác đám người này có chút mất tự nhiên, không còn thoải mái như lúc nãy, nói: “Đúng vậy, đừng xem bản thân là người ngoài, cha mẹ ta rất dễ nói chuyện, không cần nhút nhát như vậy đâu.”
Rất dễ nói chuyện?
Đám người đã dời sông lấp biển trong lòng. Đúng, bọn ta biết là hắn rất dễ nói chuyện.
Chỉ có điều thứ bọn ta biết không giống với những gì ngươi biết đâu.
Tả Trường Lộ điềm đạm nói: “Các vị đều là rồng phượng trong loài người, một đời tuấn kiệt, nhưng nếu như các ngươi đã cùng thế hệ với con trai của ta, vậy cũng nên gọi ta một tiếng chú Tả mới đúng chứ nhỉ?”
Chú Tả?!
Đám người Liệt Hỏa muốn lập tức độn thổ bỏ chạy rồi.
Đậu xanh rau má, bảo bọn ta gọi ngươi là chú?
Nếu như thật sự gọi như vậy thì bảo bọn ta làm sao có thể ngẩng đầu nhìn người được nữa?
Tả Trường Lộ nheo nheo mắt, nói: “Bây giờ Tiểu Đa đã khôn lớn thành người rồi, vậy nên sau này hai vợ chồng bọn ta cũng có rất nhiều thời gian rảnh rỗi, dự định đi dạo chơi ở khắp nơi. Nói không chừng còn có thể đi ngang quê hương của các ngươi nữa đó... Đến lúc đó sẽ mời vài tòa soạn hay đài truyền hình để tuyên bố tuyên truyền.”