Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 1300 - Chương 1301: Gia Yến Kết Thúc

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 1301: Gia yến kết thúc

Nhưng đó đều là chuyện nhà chúng ta, liên quan đồng hào nào với ngươi ư?

Vưu Tiểu Cá ra hiệu ngầm cả buổi trời chẳng ai để ý hắn, cuối cùng phải yên. Thế là bắt đầu uống rượu điên cuồng.

Uống nhiều hơn chút cũng có thể bù đắp linh hồn một chút, đám người không có chuyện gì rồi, đáng thương thay ông đây vẫn đang đợi một màn kinh khủng hơn…

Bầu không khí đến lúc này càng nóng hơn.

Mọi người nhường ly đổi cốc, uống vui chết đi được.

Đến đẳng cấp này như bọn họ đã có thể trở mặt không nhận người từ lâu rồi.

Trở mặt qua lại chính là cái mông.

Là hôm nay uống rượu cũng nhau thân thân thiết thiết chuyện gì cũng nói rất hợp ý, ngày mai ta rút đao đâm ngươi chẳng chút nương tay.

Uống rượu thì uống rượu, nhưng chiến đấu là chiến đấu, lập trường là lập trường.

Tả Trường Lộ ngươi ngang hàng với bọn ta, vả lại võ lực cũng cao hơn bọn ta một chút, chúng ta gặp con trai người, gửi vãn bối chút quà gặp mặt cũng phải.

Đây không phải là vấn đề lập trường, mà là tôn trọng lẫn nhau.

Nếu chúng ta có con trai, Tả Trường Lộ ngươi đến nhà ta chơi gặp được, phần quà gặp mặt này ngươi cũng không thể tiết kiệm, không tặng thứ tốt là không được đâu!

Nhưng không có nghĩa là ngày mai gặp nhau trên chiến trường, ta sẽ nói chuyện tình nghĩa với ngươi…

Hai chuyện đó không liên quan nhau.

Nói chuyện với nhau sẽ không có chuyện khiến người khác cảm thấy “Trước đây bọn ta biết nhau, mọi người như bèo nước gặp nhau vui vẻ thỏa thích.

Tả Trường Lộ kể mấy câu chuyện cười, lại không phải chuyện châm biếm người khác, thật sự khiến mọi người cười ha ha, đám người Tả Tiểu Đa cũng chiều lòng kể mấy truyện cười bản địa, mọi người cũng vui ơi là vui.

Nhìn bầu không khí sôi nổi, Băng Tiểu Băng uống đến nỗi hơi choáng, mở miệng kể chuyện tục tĩu, lại bị tập thể ngăn lại phạt rượu, phạt ầm ầm một hũ.

Sau đó câu chuyện tục tĩu của hắn dẫn đến đại họa.

“Nói ra thì hôm nay sôi nổi thật, sáng thấy một màn sôi nổi, tối vẫn có thể sôi nổi như vậy.” Sau Vưu Tiểu Ngư gửi quà, rõ ràng sống động hơn nhiều.

Lại dám đặt hai cánh mông ngồi trên ghế bốn bề yên tĩnh, mặt lúc này cười cười.

Tả Trường Lộ thờ ơ nói: “Buổi tối thật sôi nổi, ban ngày có gì sôi nổi, nói ta nghe thử xem.”

Sắc mặt Băng Tiểu Băng thay đổi ngay.

Ra vẻ cầu xin nhìn Vưu Tiểu Ngư. Tuy chuyện này hắn đã biết từ tối rồi, nhưng ngươi có thể đừng nói trước mặt ta không?

Liệt Tiểu Hỏa bực tức Băng Tiểu Băng không nói chuyện giúp mình, giờ lại bắt đầu giậu đổ bìm leo.

Khổng Tiểu Đan: “Ban ngày đấu võ ở Cao Võ Tiềm Long, mọi người bốc thăm lên sàn đấu với học sinh Đan Nguyên cảnh.”

Tả Trường Lộ sững sờ: “Ba người các ngươi bốc thăm lên sàn?”

Băng Tiểu Băng đỏ mặt, vội nâng ly: “Chúng ta uống rượu đi nhỉ?”

“Uống rượu cũng không cần vội.” Liệt Tiểu Hỏa đặt lý rượu trong tay hắn cầm xuống, cười ha ha: “Kể chuyện vui vẻ trước đã.”

Băng Tiểu Băng bi phẫn nhìn Liệt Tiểu Hỏa.

M* kiếp, ngươi phe nào hả?

“Đúng vậy, ba người bọn ta bốc thăm đấu võ với Tiểu Đa.” Vưu Tiểu Ngư cười ha ha: “Từng người xắn tay áo lên vào việc.”

Tả Trường Lộ cười cười mang theo hàm ý sâu xa: “Quả là dũng khí đáng khen.”

Sau đó cảm khái nói: “Tiểu Đa đẫu võ với các ngươi, dù thua cũng không mất mặt.”

“Phụt…”

Vân Tiểu Hổ phun một ngụm, nói: “Chú Tả nói đúng.”

Băng Tiểu Băng ho khụ một tiếng, nói: “Nhà vệ sinh ở đâu vậy?”

“Vội gì chứ.” Vưu Tiểu Ngư nói: “Băng Tiểu Băng bốc thăm thắng, lúc đó vui gần chết, cười híp cả mắt, cười toét miệng luôn.”

“Đúng vậy!” Liệt Tiểu Hỏa, Khổng Tiểu Đan gật đầu thật mạnh.

Dù sao thì chết đạo hữu không chết bần đạo… Với lại lúc đó Băng Minh Thương thật sự rất khoa trương, sau khi rút thăm trúng quả là vui muốn chết. Cái kiểu năng lượng khoe khoang “ta có thể sảng khoái ngay thôi, nhưng các ngươi không sảng khoái được” đó khiến hai người đều muốn đánh hắn.

“Sau đó thì?” Tả Trường Lộ hỏi.

“Sau đó Băng Tiểu Băng đi lên.” Vưu Tiểu Ngư liều mạng nhịn cười, vai run run, lại dùng giọng điệu nghiêm túc nói chuyện.

“Sau đó nữa?”

“Sau đó Băng Tiểu Băng đi xuống.”

Cuối cùng Vưu Tiểu Ngư không nhịn được ôm bụng cười lớn: “Băng Tiểu Băng bị Tả Tiểu Đa đánh, hú hú hú…”

Tả Trường Lộ và Ngô Vũ Đình trợn tròn mắt: “Băng Tiểu Băng bị đánh rồi?”

“Đúng vậy, Băng Tiểu Băng bị Tả Tiểu Đa đánh rồi…”

“Băng Tiểu Băng bị Tả Tiểu Đa đánh thật rồi?”

“Đúng vậy, Băng Tiểu Băng bị Tả Tiểu Đa đánh thật rồi!”

“Quào, Băng Tiểu Băng lại bị đánh rồi!”

“Ha ha… Quả thật Băng Tiểu Băng bị đánh rồi!”

“Băng Tiểu Băng muốn được sảng khoái, kết quả không sảng khoái được… vốn muốn lên ngược hắn…”

“Kết quả Băng Tiểu Băng tự thành người bị ngược…”

“Ái chà, bị ngược… vô cùng thê thảm…”

“...”

Ngươi một câu ta một câu.

Thời gian mấy người này phối hợp không kịp lấy hơi, bắt đầu nói là như súng máy.

Mở miệng là “Băng Tiểu Băng bị đánh rồi.”

Ngậm miệng là “Băng Tiểu Băng bị ngược.”

Cảm giác cười trên nỗi đau người khác thật sự vượt ngoài Cửu Trọng Thiên.

Băng Tiểu Băng đỏ mặt tía tai, mặt hắn có dày hơn nữa cũng không ngồi yên được nữa.

Nếu chỉ là bọn Vưu Tiểu Ngư nói thì thôi, nhưng Liệt Tiểu Hỏa, Khổng Tiểu Đan, hai người học còn nó hăng hái hơn!

“Các ngươi đủ rồi đó!... Ta đi vệ sinh!”

Băng Tiểu Đăng chui vào nhà vệ sinh không ra.

“Ha ha ha ha…”

Tuy Tả Tiểu Đa và Lý Thành Long cũng thông minh tuyệt đỉnh nhưng vẫn kém xa đám lõi đời này, nhiều chuyện không tiếp thu được, thậm chí không hiểu.

Lúc trước muốn quà trong lòng vẫn có chút nghi ngờ, sau bầu không khí hòa thuận của đám lõi đời hóa giải không vết tích.

Thậm chí còn có loại cảm giác “thì ra là vậy”.

“Ha ha ha, con trai xuất sắc như vậy, vào Cao Võ Tiềm Long tu, lần này các ngươi đặc biệt đến thăm con trai à?” Liệt Tiểu Hỏa cười ha ha, uống rượu đến hơi choáng.

“Đúng vậy.” Tả Trường Lộ mỉm cười: “Không phải còn có tầm mười ngày nữa Cao Võ Tiềm Long tổ chức họp phụ huynh sao?”

“Họp phụ huynh? Mười ngày nữa?”

Liệt Tiểu Hỏa và Băng Tiểu Băng đưa mắt nhìn nhau, không hẹn mà cùng rơi vào trầm tư.

“Còn mươi ngày nữa sao đến sớm vậy?” Liệt Tiểu Hỏa hơi bất mãn. Đến lúc đó ngươi đến không được sao?

Bình Luận (0)
Comment