Tả Trường Lộ thở dài một hơi: “Chẳng còn cách nào, vợ ta nhớ con trai, đi sớm mấy ngày, bây giờ ngươi vẫn chưa có con, đến lúc ngươi và vợ ngươi có con cũng vậy thôi!”
Nhớ con trai… Lý do này thật tốt.
Liệt Tiểu Hỏa thở dài, nói với Ngô Vũ Đình: “Ngươi nhớ con trai nhớ hay thật…”
Nhớ con trai, nhớ đến nỗi hố bọn ta vào trong…
Ngô Vũ Đình cười xinh đẹp, nói với Tuyết Tiểu Lạc: “Tiểu Lạc, đừng quên tương lai ngươi đã hứa tặng quà cho ta. Đến lúc đó ta phải suy nghĩ kỹ một chút xem muốn gì.”
Tuyết Tiểu Lạc liên tục gật đầu, lại nghiêng đầu hung dữ nhìn Liệt Tiểu Hỏa một cái.
Vốn dĩ sắp quên chuyện này, ngươi lại nói một câu nhớ con trai thật tốt.
Tốt chỗ nào? Đây rõ ràng là bày tỏ bất mãn!
Kết quả thì hay rồi nhỉ? Bà đây lại gánh nợ trên lưng!
Liệt Tiểu Hỏa đang ngà ngà say đột nhiên tỉnh hơn nửa, cũng không dám nói xàm nữa, không dám tùy tiện nữa.
Bữa tiệc rượu này uống sôi nổi, uống đến tận một giờ rưỡi sáng.
Sau đó đám Liệt Tiểu Hỏa say bí tỉ rời đi.
Vốn dĩ Vân Tiểu Hổ và Bạch Tiểu Đóa muốn ở lại, Tả Trường Lộ nói phòng trống không nhiều, cũng đưa hai ngươi đi.
Quá nửa đêm.
Trên Hoang Nguyên Tinh Không ngoài Phong Hải bùng nổ một trận chiến cấp thế giới!
Bảy người vừa nãy vẫn đang uống rượu trên một bàn, ở trên cao mạo hiểm Lưu Tinh Bạo Vũ đánh đến một mất một còn, trời long đất lở!
“Các ngươi hố chết bọn ta rồi…”
“Đánh rắm! Rõ ràng các ngươi tự đào hố, ai hố ngươi?”
Chuyện như vậy nói đi nói lại, đánh đến long trời lỡ đất, không gian nứt toác!
Đánh mãi cho đến khi mấy cấp cao khác cũng đến, hai bên mới dừng tay, vẫn mắng nhau mãi. Ai nấy cũng đỏ mặt tía tai.
Trận đại chiến ba đấu bốn, thế lực tương đương!
Hồng Thủy đại vu tức gần chết!
Con mẹ nó các người đến xem trò đùa của ta cũng thôi đi, nói thì hay lắm, lần này đến chơi, không đánh nhau, kết quả các ngươi làm gì đây?
Hung hăng răn dạy trách mắng đám Liệt Tiểu Hỏa một trận.
Sau đó thì giải tán, ai về nhà nấy.
Đều đi đến khu vực dãy núi Tinh Mang.
Sau đó…
Nửa tiếng sau.
Liệt Hỏa phu nhân và Đan Không, Băng Minh bị Hồng Thủy đại vu giơ đại chùy đuổi ra, một Thiên Hồn Mộng Yểm Chùy xịn đánh bốn người gần như thành tro!
Đây là… Nội chiến Vu Minh?
Mấy Đại Vu khác vội chạy đến khuyên, hỏi xảy ra chuyện gì, kết quả Hồng Thủy không nói, đám Đan Không cũng không nói, chỉ thở hổn hển.
Sau đó Hồng Thủy lại dẫn người về.
Về chưa đến mười mấy phút, một tiếng hú lớn, Hồng Thủy đại vu giơ chùy đập bốn người ra!
Hồng Thủy đại vu phẫn nộ đánh bốn người ra ngoài, bốn người bị dọa đến hồn phi phách tán, cả một đường lớn tiếng cầu xin, chạy như bay xuống núi.
Không biết vì sao Hồng Thủy đại vu đánh một nửa đột nhiên dừng tay, đứng trên đỉnh núi ngoác miệng mắng bốn người Liệt Hỏa, mắng lên bờ xuống ruộng. Cái cơn phẫn nộ hận sắt không thành thép kia, tràn ra chân trời!
Đám Liệt Hỏa ngoan ngoãn nghe mắng, thở phào trong lòng, cắn răng chịu đựng.
May mà chưa nói hết.
Bọn họ vẫn giữ lại!
Không thể nói chuyện Tả Trường Lộ đến với Hồng lão đại!
Chuyện này có đánh chết cũng không thể nói, nói một cái có thể chết người thật đó…
Lúc qua mấy ngày họp phụ huynh, bọn ta hẹn hẹn Hồng lão đại đi chơi…
Mẹ nó ngày ngày đánh bọn ta! Bọn ta là bao cát ư?
Hồng Thủy đại vu thật sự không ngờ lão đối thủ cũng đến, hơn nữa cũng không ngờ đám Liệt Hỏa đang nghĩ gì trong lòng.
Nếu hắn biết chuyện, phỏng chừng vừa nãy sẽ không chỉ đánh nửa chết nửa sống đâu.
Mà là sẽ thật sự đánh chết hết!
Nhưng mà, lý do chính thật sự Hồng Thủy đại vu dừng tay đi về là vì… đậu xanh, bản thân lại yếu đi rồi!
Sao mình lại yếu đi nhỉ?
Hồng Thủy đại vu rất chi là sầu não.
Sao ông đây lại bị rút ra rồi…
Chẳng lẽ xảy ra chuyện đặc biệt gì sao?
Thượng Kinh.
Giờ Tả Tiểu Niệm đã bắt đầu vào giai đoạn Anh Biến hậu kỳ rồi, đang trong quá trình đột phá Hóa Vân.
Sau khi Tả Tiểu Đa mời Tần Phương Dương làm người chuyển phát nhanh, gửi đến một trăm ký thịt Yêu Vương…
Tả Tiểu Niệm sợ lãng phí, liên tục mấy bữa, mỗi ngày đều ăn đến nỗi bụng nhỏ của mình hơi căng ra, đâm ra cũng ngại ra ngoài thi hành nhiệm vụ…
May mà váy rộng, người khác cũng không thấy được, thêm vẻ lạnh lùng trên mặt đã ăn sâu vào lòng người từ sớm, bây giờ người bình thường vốn không nhìn gương mặt lạnh lùng này… Sợ bị đóng băng.
Phối hợp với Yêu Vương linh nhục này, với lại Tả Tiểu Niệm không tiếc ban đầu dùng Tinh Hồn Ngọc cực phẩm tu luyện, một hơi đẩy tu vi tăng lên đỉnh Anh Biến… sau đó áp chế đỉnh Anh Biến mười mấy lần.
Đến bước này, hình như đã không thể áp chế nữa, đúng lúc Cửu Trùng Thiên Các nhận nhiệm vụ, vào mấy gia tộc, loại trừ bè đảng của Trung Nguyên Vương!
Tả Tiểu Niệm xem như là một đội trong đó, không hề do dự tự mình vẩy Băng Tuyết giết.
Sau đó dựa vào nguyên tắc không lãng phí dù chỉ một chút, sau đó mấy tiểu đội đang lật nhà người ta, mang đi hết những thứ giá trị.
Sau đó Tả Tiểu Nam thúc động uy năng Băng Cực đông cả viện thành biên băng, sau đó theo cao thủ khác tạo chỗ trống dưới đất, nhấn gia tộc mục tiêu hết xuống dưới, chân chính hoàn thành lục trầm.
Nhưng trước khi thu thập chiến lợi phẩm, thu dọn nhà kho, phát hiện một nhà kho khác phủ băng hoàn toàn.
Cấp cao của Cửu Trùng Thiên Các biết Tả Tiểu Niệm tu luyện công pháp thuộc tính hàn, thứ này người khác cầm cũng không có tác dụng gì, dứt khoát vung tay đưa hết cho Tả Tiểu Niệm.
Tả Tiểu Niệm quay lại thu thập một chút, lại phát hiện ở trong cùng nhất của kho có giấu một hòm Huyền Băng, mà vị trí trung tâm của Huyền Băng lại có một sợi tinh phách.
“Thật đáng tiếc.”
Tả Tiểu Niệm xem như là người tu luyện công pháp thuộc tính hàn, Sau khi trải qua gần một năm ở Cửu Trùng Thiên Các, hiểu biết càng sâu hơn trước kia, nhìn một cái là nhận ra đó là Băng Phách chưa thành hình!
Cũng chính là… một khối băng ở một sông băng ban đầu.
Thứ này là thứ chỉ có thể gặp mà không thể cầu, đa số đều sở hữu linh tính của mình, dù sao cũng là vật nguyên sinh chi sơ, nhưng viên tự đến tay lại là vật chết.
Sau khi phát hiện, lòng Tả Tiểu Niệm đau nhói đến nỗi tim run rẩy.
Nếu nó sống mà còn có linh tính thì tốt hơn nhiều nhỉ?