Nhưng sự thật vẫn là như vậy cũng không làm gì khác được, Băng Phách này dù không có linh thức nhưng vẫn là đồ tốt khó cầu, Tả Tiểu Niệm cũng dùng, đồ xịn đã hiện thế, càng buông lỏng, linh lực phát huy càng đỉnh, hiệu năng tiêu hao từng ngày.
Mà sau khi Tả Tiểu Niệm nuốt viên Băng Phách kia vào, trong khoảng thời gian kinh mạch cả người đều hóa thành hàn băng, sức mạnh của Băng Phách, đóng băng Tả Tiểu Niệm hai mươi tiếng đồng hồ!
Mà kết quả này cũng dẫn đến… linh lực trong cơ thể nàng liên tục tăng lên, không ngừng dồn nén, xung đột lẫn nhau, nhưng kinh mạch đã hoàn toàn là tính Huyền Băng, bản tính như một, linh khí không có chỗ đi chỉ có thể dồn nén trong đan điền, cũng là vì kinh mạch bị năng lực Huyền Băng đóng băng kín, không thế đột phá đại cảnh giới.
Dưới tinh huống này, hình thành một vòng tuần hoàn kỳ lạ, hàn băng linh khí mới tuôn vào đan điền chỉ nén từng lần từng lần trong đan điền… tóm lại là một loại dồn nén tự chủ, tuy kỳ lạ nhưng lại rất hợp lý…
Liên tục điên cuồng dồn nén hai mươi tiếng.
Trong thời gian Tả Tiểu Niệm đang Băng Phách nhập thể, đột nhiên được băng phách cường đại cảm ngộ dẫn vào trạng thái tỉnh ngộ, không biết tí gì về cơ thể mình…
Khi qua khỏi ngây ngô, thần trí thần thức trở về, đan điền đã sắp ở trạng thái bạo phát.
Tả Tiểu Niệm không thể ép nữa, lúc này tranh thủ thời cơ, thả áp chế bản thân, chân nguyên linh khí cả người khí thế sơn hô hải tiếu, dễ dàng đột phá quan ải, đường kinh mạch mới cuồn cuộn tràn vào.
Sau đó thở phì phì…
Trực tiếp hoàn thành đột phá Hóa Vân.
Động tác này quả là kỳ lạ trong kỳ lạ.
Phải biết, từ lúc Tả Tiểu Niệm đột Đan Nguyên cảnh ở thành Phượng Hoàng đến giờ, cũng chỉ mới hơn nửa năm một chút mà thôi. Mà khoảng thời gian này, nàng nhanh chóng thăng tiến áp chế liên tục mười mấy lần đột phá Anh Biến ở Đan Nguyên cảnh, cũng là hai tháng.
Đến bây giờ lại tự ý thăng cấp thẳng lên Hóa Văn!
Tiến độ này thật sự khiến người ta hết hồn, tiến độ thật kinh khủng.
Tả Tiểu Niệm chỉ cảm thấy đáng tiếc là không áp chế một lần cuối cùng ở giai đoạn cuối.
Nhưng nàng không biết… trước thời gian hai mươi tiếng nàng đột phá, sức mạnh Băng Phách đã liên tục giúp nàng áp chế ít nhất mười bảy mười tám lần!
Nói cách khác, nàng lại lần nữa trải qua tình huống thiên địa đại thế trợ giúp áp chế như Phượng Mạch Xung Hồn!
Chỉ có điều thời gian trải nghiệm lần này ngắn hơn, không có người biết mà thôi.
Cho đến khi Tả Tiểu Niệm ra cửa, là lúc Tả Tiểu Đa thắng Băng Minh đại vu, thắng Băng Phách!
Lúc này, uy thế tu vi của bản thân Tả Tiểu Niệm đã đạt đến mức bản thân không thể khắc chế.
Khí lạnh tàn phá bừa bãi, gào thét lao nhanh ra.
Lập tức đóng băng cả Cửu Trùng Thiên Các!
Đúng vậy, chính là cả Cửu Trùng Thiên Các, không chỉ dừng ở tầng của Tả Tiểu Niệm.
Chuyện này kinh động đến cả tầng cao nhất của Cửu Trùng Thiên Các, đặc biệt xem tình huống của Tả Tiểu Niệm, vị lãnh đạo tối cao của Cửu Trùng Thiên Các trong truyền thuyết chỉ thở dài một hơi.
“Quả không hổ là Khí vận chi nữ! Khí vận này thật sự…”
Tim Tả Tiểu Niệm mù mờ.
Bản thân nàng cũng không biết cuối cùng là sao, chỉ nhớ mình nuốt Băng Phách, sao thực lực bản thân… hình như đột nhiên tăng lên mấy chục lần…
Không thể không nói.
Số mệnh của Tả Tiểu Niệm bây giờ đã cao đến mức dẫn đến sự chú ý của tầng cao nhất Cửu Trung Thiên Các.
Tất cả mọi người đều không hiểu sao vận khí của cô nhóc này tốt như vậy?
Mọi người cùng ra nhiệm vụ, phần lớn kho sau khi được thu hoạch, xung vào công quỹ thuộc về tập thể. Còn lại thì ai tìm được là của người đó.
Vì thu hoạch như thế vốn đều thuộc về phạm vi cơ duyên.
Người khác lục tung mọi nơi, chỗ nào cũng đào đất lên mười mấy mét, cũng không thu được gì. Mà cô nhóc này buồn phiền bèn đào đại một cái trên hòn non bộ bỏ đi, kết quả… bên trong đó lại có thứ tốt!
Với lại còn là đồ tốt thích hợp với nàng.
Đỉnh cao nhất là… hợp với cảnh giới hiện tại của nàng, đến tay là có thể dùng, dung hòa vào trong tu vi bản thân!
Đạo lý ở đâu?
Cùng làm nhiệm vụ, phần lớn đội viên đi làm nhiệm vụ xong đi rồi, còn lại một tiểu đội kết thúc. Sau đó Tả Tiểu Niệm thân là đội trưởng, ngồi dưới gốc cây nghỉ ngơi, sau đó một con sóc dễ thương từ bên cạnh chạy qua.
Tả Tiểu Niệm chợt có ý nghĩ cảm thấy rất dễ thương nên đuổi lên cây, sau đó phát hiện trong hang sóc đồ tốt…
Vẫn rất phù hợp, phù hợp thuộc tính thời cơ đều phù hợp!
Mọi người cùng nhau vào trong nước tìm Viễn cổ thế gia chìm trong đất, tìm được rồi, đồ tốt đều lấy được.
Tuyên bố thu hồi đội, còn lại có gì thì ai tìm được là của người đó…
Sau đó mọi người dũng cảm tìm kiếm, người khác chẳng tìm được gì, chỉ có Tả Tiểu Niệm tìm được một viên Thủy Hồn Châu, với lại cảm thấy dưới chân đạp lộn xộn, thuận tiện đụng phải…
Giá trị viên Thủy Hồn Châu này… còn quý hơn tổng các thứ thu được trước đó cộng lại!
Đạo lý ở đâu?
Như lần này… nhấn chìm nhà họ Tề, mọi người tìm xong rồi, còn lại một kho sâu trong biển băng, cũng không phải trước đó không có cấp cao vào xem, quả thật chỉ được một chút băng viễn cổ, tuy có giá trị nhưng không lọt vào mắt cấp cao.
Mà Tả Tiểu Niệm tu luyện công pháp thuộc tính hàn, người khác lấy cũng không có tác dụng, đương nhiên cho nàng một cách đường hoàng.
Nhưng… người ta tìm thấy bên trong Băng Phách…
Má nó… thật ngon!
Phỏng chừng đến cả người nhà họ Tề cũng không biết trong mấy khối băng còn ẩn chứa một thứ ngon cơm như vậy.
Nếu biết, nào làm một kho lạnh như vậy…
Lãng phí của trời, dùng Băng Phách làm kho lạnh…
Nếu bây giờ Cửu Trùng Thiên Các có hoạt động gì cần nhiều vận khí, chắc chắn mọi người cùng đồng thanh: Cử Linh Miêu đi!
Không dễ gì nghỉ phép một ngày, đi tản bộ, đang mua một mảnh gỗ ở nơi bán đồ cổ, cầm về chặt ra xem, bên trong có mục tinh chi tâm ngủ sâu!
Chuyện này xảy ra một lần, mọi người đều ngạc nhiên:Cô nhóc này có mệnh tốt.
Xảy ra hai lần: Vận khí của nhóc con này không tệ.
Xảy ra ba lần, có người ghen tị: Sao đều là nàng?
Xảy ra lần bốn lần năm lần sau, mọi người chấn động.
Đến bây giờ đã xảy ra ba bốn mươi lần rồi… mọi người dần từ hơi tê, trở nên tê hoàn toàn!