Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 1303 - Chương 1304: Chí Lớn Của Tả Tiểu Đa!

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 1304: Chí lớn của Tả Tiểu Đa!

Cái gì? Lại là Linh Miêu có được đồ tốt? Có gì mới? Nếu nàng không được gì tốt… đó mới là mới mẻ!

Thậm chí có một lần, cố ý không để Tả Tiểu Niệm tham gia hành động, để nàng đi tuần ở bên ngoài; Mọi người đi vào, nơi nào cũng tìm qua một lần, thậm chí trong khe tường cũng không quên đào tìm một lần.

Sau đó phần với đội đi, còn lại mấy tiểu đội lại tìm lại lần nữa thuộc về mỗi người thu được, sau đó mới để Tả Tiểu Niệm vào xem có sót không.

Kết quả sau khi Tả Tiểu Niệm vào nói không có gì, tiện tay bổ một kiếm đứt phòng lương Kim Thiết Mục, muốn phá hủy nơi này rồi đi.

Kết quả ầm một tiếng, phòng lương bị bổ ra, các loại bảo vật rơi ra chất đầy nửa phòng…

Nghe nói khi đó mấy tiểu đội khác cùng đi thực thi nhiệm vụ, tù đội trưởng đến cả đội viên tự đóng tại chỗ…

Sau khi cấp cao Cửu Trung Thiên trải qua nhiều lần liên tiếp như vậy, đều cảm thán một chuyện: Cô nhóc Linh Miêu này thật sự không phải học Tả đâu. Nàng phải là học Thiên!

Đây chắc chắn chính là con gái riêng của ông trời rồi!

Có được khí vận lớn như thế mới có thể thế này…

Đương nhiên.

Vận khí nghịch thiên Tả Tiểu Niệm cũng không phải không cần trả giá, thậm chí là cái giá cực kỳ lớn: Mỗi một lần vận khí của nàng bạo phát là vị Hồng Thủy đại vu được xem là cao thủ số một thiên hạ lại yếu đi một lần hết sức kỳ lạ…

Ví như lần này, Hồng Thủy đại vu đang dùng Thiên Hồng Mộng Yểm Chùy để dạy dỗ Liệt Hỏa lại đột nhiên yếu đi, suýt nữa đập vào đầu mình…

Tuy Hồn Thủy vẫn luôn cố gắng tăng cường bản thân, liều mạng muốn nghĩ cách bù đắp. Nhưng vận khí xịn sò của Tả Tiểu Niệm khó mà đứt đoạn…

Với lại theo việc Hồng Thủy cố gắng tăng cường bản thân, vận khí tốt của Tả Tiểu Niệm cũng tăng lên từng ngày…

Ví như hôm nay.

Cao Võ Tiềm Long, Tả Tiểu Đa đang đãi khách, mà Tả Tiểu Niệm ở Thượng Kinh vừa đột phá Hóa Vân, với lại tạm thời không có nhiệm vụ, có một cao thủ nữ khác hẹn Tả Tiểu Niệm đi dạo.

Nghe nói có bán đấu giá, rất đỉnh, mà thứ trong lần đấu giá này, có một thứ người đẹp này rất thích, muốn đi tranh, nhất định phải thắng.

Vốn dĩ Tả Tiểu Niệm không muốn đi, nàng không có hứng thú với chuyện này; Nhưng cũng không biết sao lại đột nhiên tâm huyết dâng trào nên đi cùng.

Kết quả sau khi đi, phát hiện thứ trong đấu giá có một vật phẩm thêm tạm thời là thứ điêu khắc được gọi là “Tinh Thần Huyền Ngọc”!

Vật phẩm điêu khắc đó khắc một con chó nhỏ trông dễ thương làm sao, đáng yêu làm sao, tầm nửa mét, sinh động như vật sống…

Tả Tiểu Niệm vừa nhìn đã thích.

Nhưng lần đấu giá tương đối thấp, chỉ tiếp nhận Tinh Nguyên tệ để tranh, không cần Tinh Hồn Ngọc gì, với lại con chó nhỏ này rất quý, giá bán phải tám trăm triệu.

Không chỉ trên người Tả Tiểu Niệm không có nhiều tiền như vậy, đến cả bạn nàng cũng không có nhiều tiền mặt như thế, lòng nàng khẽ động, kiểm tra thẻ ngân hàng của Tả Tiểu Đa.

Vừa kiểm tra đã hú hồn chim én!

Trong tài khoản nhóc con này lại có con số khủng khiếp mười bảy tỷ nằm trên đó!

Tả Tiểu Niệm không hề do dự, yên lòng yên dạ lưu loát quẹt tám trăm triệu trong tài khoản Tả Tiểu Đa, mua con chó nhỏ điêu khắc bằng Tinh Thần Huyền Ngọc kia về, chuẩn bị đặt trong phòng chỗ ngủ buổi tối, sáng thì đặt trên bàn sách làm bạn thường xuyên.

Kết quả sau khi quay về, lão đại Cửu Trùng Thiên Các cũng ra ngoài, hắn khá hứng thú với cô nhóc có vận khí tràn ngập này, đến gần nói chuyện vài câu.

Sau đó Tả Tiểu Niệm cầm ra con chó nhỏ Tinh Thần Huyền Ngọc.

Vị cấp cao này vừa lướt qua một cái đã lập tức nhảy dựng, sau khi cẩn thận nghiên cứu một lần, vô cùng trịnh trọng nói với Tả Tiểu Niệm: Đây không phải là Tinh Thần Huyền Ngọc, nói chính xác hơn chỉ có tầng bên ngoài cùng là Tinh Thần Huyền Ngọc, bên trong còn có càn khôn.

Ngoài ra, bên trong nó một hạt nhân lóe sáng chân thật, bên ngoài gần giống với Tinh Thần Huyền Ngọc mới bị người ta coi như Tinh Thần Huyền Ngọc.

Sau khi đánh giá ba lần cái điểm trung tâm, rất có thể là Thương Thiên Chi Tinh trong truyền thuyết.

Thương Thiên Chi Tinh này là chí bảo cực kỳ khó cưỡng cầu, có thể hình thành vòng xoáy linh khí phụ trợ tu luyện mọi lúc mọi nơi.

Với đề nghị của cấp cao, Tả Tiểu Niệm rất đau lòng dùng đầu kim đặc chế từ sợi tóc đâm một cái lỗ ở mông chú chó nhỏ.

Để Thiên Thương Chi Tinh bên trong có thể tiếp xúc với không khí bên ngoài.

Ngay sau đó, phòng Tả Tiểu Niệm trở thành nơi linh khí tụ lại…

Thế là khiến linh khí cả Cửu Trùng Thiên Các dày hơn trước…

Bây giờ, Tả Tiểu Niệm đang điềm tĩnh nằm trong túi ngủ của mình, ôm chó nhỏ bị chọt một lỗ trên mông ngủ say…

Linh khí gào thét tràn ra từ kẽ hở nhỏ xíu trong phòng Tả Tiểu Niệm…

Dãy núi Tinh Mang.

Hồng Thủy đại vu mở đôi mắt ngạc nhiên nghi ngờ bất định, ba lần bốn lượt cảm ứng tình huống của mình, sao lại kỳ lạ như vậy…

Ông đây lại bị rút rồi…

Mẹ nó, bao giờ mới có thể bình thường lại đây?

Quả thật tức chết ta rồi!

Trong khu biệt thự Cao Võ Tiềm Long.

Tả Tiểu Đa và Lý Thành Long thu dọn phòng dành cho khách để cha mẹ ở.

Hai người đều rất vui vẻ.

Thu hoạch hôm nay siêu lãi!

Thật là vui chết đi được!

Thứ Tả Tiểu Đa thu được gồm sáu hũ rượu, nửa đất không gian, với tám mét khối Viễn Cổ Huyền Băng.

Mấy thứ này, tên mỗi thứ đều là loại rất đỉnh, nhưng trông bên ngoài hình như… hình như thua Lý Thành Long nhiều.

Dù sao thì những thứ đến tay Lý Thành Long đều thật, có thể dùng ngay, thứ tốt có thể nhanh chóng tăng tu vi.

Dựa vào nhận biết này, ngược lại trong lòng Phù Phù hơi bất an.

Hai người vừa làm vừa thương lượng: “Tả lão đại, bốn trăm Tinh Hồn Ngọc cực phẩm kia ta tự giữ lại. Thứ này ngươi có rồi… Nhưng Tôi Tâm Quả đó, chúng ta mỗi người một nửa, lúc ăn nó là anh em phải cùng chia sẻ.”

Tả Tiểu Đa lé mắt: “Ngươi tự ăn đi, ta không cần đâu.”

Lý Thành Long không phớt lờ: “Vậy không được, Tinh Hồn Ngọc cực phẩm không cho ngươi là vì trong tay ngươi có rất nhiều, nhưng Tôi Tâm Quả này ta tự ăn thì ra thể thống gì? Người ta đến chơi vì ngươi, chỉ tiện thể tặng quà cho ta thôi, mình ta ăn thì trong lòng khó chịu lắm.”

“Yo…”

Tả Tiểu Đa trợn trắng mắt: “Bây giờ ngươi yếu hơn ta cả đoạn, trong lòng ngươi cũng không khó chịu, không dễ dàng gì có đồ bù đắp, ngươi lại còn già mồm.”

Lý Thành Long đỏ mặt tía tai: “Đây không phải một chuyện.”

Tả Tiểu Đa trợn trắng mắt, hừ hừ hừ.

Dù sao thì ta cũng không ăn.

Bình Luận (0)
Comment