“Mà nếu muốn giúp bọn họ phá bỏ kiếp nạn, chỉ cần ném hai người bọn họ dưới trướng người chắc chắn có thể đánh thắng được trận chiến, hơn nữa phải có khí vận ngút trời... Kiếp nạn này sẽ lập tức có thể né được, hoặc là ứng kiếp hóa kiếp. Nhưng chuyện này há dễ dàng làm được như vậy sao?”
Tả Trường Lộ như đang suy nghĩ gì đó.
“Cha, ngươi đừng nghĩ những chuyện đấy tầm thường, chỉ với mệnh cách của cô gái đấy thì căn bản đã không phải loại người bình thường như chúng ta có thể đụng đến được.” Tả Tiểu Đa không nhịn được có chút buồn cười.
Vẻ mặt của cha bây giờ giống như trên tay có bao nhiêu quyền lợi ấy, lại có thể mong muốn thao túng sát cục như vậy?
Đây không phải là chuyện có thể đùa giỡn đâu!
Tả Trường Lộ không phục: “Vì sao không có tác dụng chứ? Nếu ngươi đã chỉ ra được chỗ mấu chốt, ứng kiếp hóa kiếp, thế không phải là khổ tận cam lai sao?”
Tả Tiểu Đa thở dài, bộ dạng uể oải nói: “Cha, ta nói với ngươi thì đơn giản, nhưng nếu thật sự nghịch thiên cải mệnh thì sẽ không đơn giản như vậy đâu, thông thường thì chiến đấu sẽ có thể xảy ra ở bất cứ nơi nào. Nhưng nói đến chiến tranh thì chỉ có thể xảy ra trên chiến trường, ngươi hiểu được điểm khác nhau trong đó không?”
“Chiến tranh và chiến đấu là hai chuyện khác nhau.”
“Ừm, đây là đương nhiên rồi.”
“Mà trận sát cục thiên đạo này chính là chiến tranh, tuyệt đối không phải chiến đấu, hơn nữa còn là chiến tranh cực đoan nhất!”
Tả Tiểu Đa gọt giũa từng chữ trước.
“Đây cũng không sai.” Tả Trường Lộ công nhận.
“Mà nếu đã là chiến tranh, nếu đã là chiến trường, vậy thì... Thế giới bây giờ, có thể được xem là chiến trường cũng chính là các vùng ở tứ phương, địa giới do bốn vị đại soái chỉ tuy tác chiến!”
“Nếu như một trận chiến tranh nào đó trong đó đã được định trước sẽ thất bại, điều kiện tiên quyết khi muốn thắng là phải thay thế đại soái bên kia mới có thể được, cha, ngươi cảm thấy phải như thế nào, năng lực mức nào mới có thể thay thế được một vị đại soái? Ít nhất ít nhất, ngươi có không?!”
Tả Tiểu Đa cười chế nhạo.
Nhìn thấy cha của mình đang chịu khuất phục trước mặt mình, lúc này khoái cảm “Ta thay thế địa vị của cha ta trở thành chủ gia đình” của Tả Tiểu Đa tự nhiên sinh sôi.
Cha à, ta biết ngươi là cao thủ, nhưng mà chỉ dựa vào ngươi thì có thể thay thế đại soái được sao? Đây thật sự không phải là con trai xem thường ngươi đâu...
Tả Trường Lộ rơi vào trầm tư, lúc lâu sau cũng không lên tiếng trả lời.
“Đây mới chỉ là chiến trường tứ phương thôi, nếu như người chỉ huy còn có địa vị cao hơn, ví dụ như Tả Hữu Thiên Vương... Chỉ huy trận chiến tranh nhất định phải thua này; Vậy thì cha à, ngươi có thể thay thế Tả Thiên Vương hay Hữu Thiên Vương đây?”
“Ta không biết có phải còn có người chỉ huy có cấp bậc còn cao hơn cả Tả Hữu Thiên Vương hay không, nếu như thật sự có thì ngươi cũng thay thế luôn sao?”
Tả Tiểu Đa đưa ra kết luận, nói: “Cha, ngươi đừng lo lắng về chuyện đó nữa, có vài thiện duyên có thể kết, nhưng có một số... Thật sự vượt quá phạm vi năng lực của chúng ta, ít nhất thì vận mệnh này là không thể xoay chuyển được.”
Tả Trường Lộ thở dài: “Đáng tiếc đáng tiếc.”
“Đừng tiếc nuối cho người khác nữa, không có tác dụng gì đâu.”
Tả Tiểu Đa không nghĩ nhiều.
Cô gái này đột nhiên đến đây, hơn nữa còn chọn nhà mình để hỏi đường, đương nhiên có nhiều điểm không hợp lý lắm, nhưng sao Tả Tiểu Đa có thể nghi ngờ cha mình tính kế với mình được chứ?
Đây là chuyện không có khả năng.
Tả Trường Lộ im lặng một lúc, nói: “Tiểu Đa, ngươi xem khí vận mệnh cách của cô gái đó so với Lý Thành Long thử xem, như nào?”
Trên mặt Tả Tiểu Đa lộ ra vẻ khinh thường, nói: “Cha, ngươi xem nhẹ Phù Phù quá rồi, cô gái này thật sự rất lợi hại, nhưng nếu so sánh với Phù Phù thì vẫn còn cách một khoảng tương đối đấy, hoàn toàn là hai cấp độ khác nhau, nếu không nói đến thua một khoảng bằng trời cộng với đất thì cũng gần giống như vậy!”
“Khụ khụ khụ...”
Lúc này Tả Trường Lộ thật sự không nhịn nổi nữa!
Tả Tiểu Đa không biết người này là ai, nhưng Tả Trường Lộ biết.
Vợ của Tả Lộ Thiên Vương!
Một trong số cường giả đỉnh cao đương thời!
Thân phận cao quý như vậy, khí vận như vậy, mệnh cách như vậy; So với Lý Thành Long lại khác nhau nhiều đến như thế, thậm chí còn khác bằng trời cộng với đất?!
Ngược lại nói tương đối đi!
Ừm, nếu như Tiểu Cẩu Đát nói là sự thật, vậy không phải là Lý Thành Long kia còn khủng bố hơn cả ông đây nữa sao?!
Tả Trường Lộ ghi nhớ mỗi một chữ do Tả Tiểu Đa nói ở trong lòng.
Sau đó nói: “Ngươi hẹn xong hết chưa? Chiều nay chúng ta có thể đi dạm ngõ, cũng có thể là tối mới đi.”
Tả Tiểu Đa nói: “Cha, ngươi nhầm rồi đúng không? Loại chuyện dạm ngõ này chỉ có thể đi vào sáng sớm hoặc buổi sáng thôi mà?”
Tả Trường Lộ cười ha ha, cảm khái nói: “Ông đây ra tay, không có gì là cấm kỵ!”
Thế là tối hôm đấy, Tả Tiểu Đa liên hệ với Văn Hành Thiên, Văn Hành Thiên liên hệ Diệp Trường Thanh, Diệp Trường Thanh liên hệ Lưu Nhất Xuân, sau đấy đuổi Hạng Cuồng Nhân về nhà đợi.
Sau đó Lưu Nhất Xuân đi cùng vợ chồng Tả Trường Lộ, dẫn theo Lý Thành Long, mang theo lễ vật tiến đến Hạng gia để đề nghị kết thông gia.
Dạm ngõ cũng có kiến giải, người đi dạm ngõ không thể là người góa, cũng không thể là người độc thân.
Diệp Trường Thanh và Thành Cô Ưng hậu nhân vắng lặng, không thể đi được.
Còn Văn Hành Thiên... Là cẩu độc thân thâm niên, càng không có tư cách - Nhìn điệu bộ độc thân dài dằng dặc kia của ngươi kìa, ai dám cho ngươi đi?
Thế là, đáp ứng được điều kiện có đủ khả năng đi cùng, lại chính là hiệu phó Lưu Nhất Nặc vừa mới khỏi trọng thương.
Đáng lẽ hiệu phó Cao cũng có thể, thậm chí trên phương diện “Gia đình mỹ mãn thê thiếp thành nhóm con cháu đầy đàn” còn có tư cách hơn một chút, nhưng mà bây giờ hiệu phó Cao đã bị điều đi rồi...
Sau khi rời đi, Hạng gia vốn đã có chuẩn bị trước, hơn nữa thực ra đã đồng ý lâu rồi, đương nhiên là không chú trọng gì hết, bất luận là ai đến làm mai cũng đều chỉ là chuyện của một câu nói mà thôi, qua loa cho có ấy mà.
Nhưng, Tả Trường Lộ và Ngô Vũ Đình lại lấy ra lễ vật khiến cho Hạng gia phải dùng làm vật gia truyền từ đó về sau.