Thư pháp được Tuần Thiên Ngự Tọa và vợ của hắn tự tay ký tên đóng dấu: Băng Long thông gia, giai ngẫu thiên thành!
Đây là chuyện cực kỳ trọng đại đấy!
Lão tổ tông của Hạng gia đều chạy hết ra ngoài, trực tiếp chấn động nửa bầu trời!
“Trên đường đến đây làm mai thì món quà này đã rơi xuống từ trên trời, chuyện này ấy, là duyên pháp đấy...” Tả Trường Lộ cười ha ha.
Mọi người đều bày ra vẻ mặt ta tin mà.
Trong lòng nghĩ như nào không ai biết được. Nhưng chuyện này kinh động đến Ngự Tọa lại là sự thật!
Bất luận là do ai gửi tới, bất luận là vì lý do gì thì thư tay của Ngự Tọa cũng đang ở đây.
Chỉ với tám chữ này đã hoàn toàn có thể làm bùa hộ mệnh của gia tộc Hạng Thị!
Chỉ cần ngọn cờ này của Tuần Thiên Ngự Tọa không ngã, vậy tấm bùa hộ mệnh này sẽ có thể trường tồn mãi mãi!
Còn vì sao lại xuất hiện, vì sao lại được người khác đưa đến, vì sao vì sao vì cái gì...
Hết thảy đều không quan trọng!
Hơn nữa ấy, ngươi có thể tìm được Ngự Tọa đại nhân ở đâu vậy?
Có thể lấy được bức thư pháp này, vốn dĩ chính là cơ duyên có một không hai rồi!
Hạng Xung Nhân cười đến mức lưỡi gần như bị thắt lại luôn.
“Ngự Tọa nói rồi, giai ngẫu thiên thành ha ha ha ha ha... Sính lễ hả? Không cần sính lễ! Muốn sính lễ gì? Bọn ta xuất của hồi môn, thật nhiều của hồi môn!”
“Ở rể sao? Sao có thể chứ? Cho dù như nào cũng không thể để Thành Long ủy khuất được... Gả con gái chính là gả con gái, muốn ở rể gì chứ?”
“Chuyện cực kỳ tốt!”
“Ha ha ha... Chữ trong thư pháp này của Ngự Tọa đại nhân viết đẹp thật đấy...”
“Tối nay chúng ta nhất định phải say một bữa mới được!”
“Nào nào, uống rượu đi. Chuyện này cứ quyết định như vậy! Ừm, tuyệt đối sẽ không lật kèo! Bắt đầu từ hôm nay, Băng Đản Nhi sẽ là vợ của Lý Thành Long!”
“Ôi chao, người được Ngự Tọa xem trọng... Hạng gia bọn ta không thể không biết điều như vậy được...”
Tin tức truyền đi như gió.
Lập tức, trong một thời gian ngắn mà Hạng gia đã trở thành hào môn số một Phong Hải!
Vô số gia tộc mang theo quà mừng, lão tổ tông mang theo gia chủ đương nhiệm đích thân đến nhà chúc mừng.
Hạng gia vốn chỉ chuẩn bị có hai bàn rượu, đến khi trời tối thì bàn rượu đã bày đủ 400 bàn...
Hơn nữa còn phát đi tin tức nói: Trời tối lắm rồi, đến không kịp nữa. Ngày mai tính tiếp...
Sau đó mới kiểm soát được đến 400 bàn!
Nếu không thì dự đoán đêm nay Hạng gia sẽ bị chèn phá cổng chính mất...
...
Hạng gia đang uống rượu.
Sau khi cha mẹ ra ngoài, khi Niệm Niệm Mèo vẫn còn luyện công trong Diệt Không Tháp, thì Tả Tiểu Đa nhanh như chớp đã chạy khỏi nhà, đi về hướng tây nam!
Bột Tinh Hồn Ngọc?
Rất nhiều rất nhiều?
Ha ha ha ha... Ta đến đây!
Tả Tiểu Đa chạy thật nhanh ra ngoài thành, một mạch như sấm chớp.
Rất nhanh, hắn đã phát hiện ra “Nơi tích lũy rất nhiều bột Tinh Hồn Ngọc” mà Bạch Vân Đóa nói, vừa liếc nhìn đã lập tức mất hết hy vọng.
“Này mà nhiều gì chứ? Cũng chỉ tương đương với ba bốn lần số lượng lão tôn lưu trữ bên kia mà thôi!”
Nhìn thấy đống bột Tinh Hồn Ngọc chỉ vừa bằng một cái đồi nhỏ trước mặt, Tả Tiểu Đa cảm thấy không vui.
“Nhưng mà, có ít còn hơn không có gì, ngu hay gì mà không thu lấy chứ...”
Bên này vừa lấy Diệt Không Tháp ra thì tâm niệm khẽ động, không hề vội vã thu lấy, trước tiên tiến vào bên trong để xê dịch Tả Tiểu Niệm đang tu luyện sang một bên khác, nơi không thể làm phiền đến được.
Tả Tiểu Niệm trừng mắt liếc hắn một cái đã lập tức nhắm mắt lại, mặc kệ hắn ôm lấy mình chuyển đi chỗ khác.
Tả Tiểu Đa suýt nữa không muốn buông ra... Cảm giác ôm lấy như này thật sự rất dễ chịu, giống như ôm lấy một đám mây, xúc cảm mềm mại khiến tinh thần Tả Tiểu Đa bay bổng lay động...
Nhưng bây giờ Tả Tiểu Niệm vẫn đang tu luyện, loại ngoại lực tiếp xúc ở mức độ này đã là cực hạn rồi, nếu còn gây chuyện, hoặc quấy rầy đến việc tu luyện của Tả Tiểu Niệm, hoặc khơi lên phản phệ cho Tả Tiểu Niệm.
Tả Tiểu Đa dùng định lực cực kỳ lớn cực kỳ lớn để kiềm chế một số suy nghĩ của bản thân.
Lại vận công thêm một lần nữa, bất đầu hấp thụ nhiệt lượng đang dần dần trở nên nóng gắt trong không gian đến khi sạch sẽ không còn.
Không thể không nói, tốc độ hấp thu nhiệt lượng không gian của Tả Tiểu Đa lúc này đã càng lúc càng nhanh, tu vi càng cao thì hấp thụ càng nhanh.
Sau đó mới nhảy ra ngoài.
“Ta lấy, ta thu, ta thu hết...”
Thu lấy thu lấy, Tả Tiểu Đa cảm thấy không đúng lắm.
Sao thu mãi không xong vậy, đâu nhiều lắm đâu... Không đúng, sao nhiều dữ vậy nè?
Nhìn kỹ một chút, phát hiện bên dưới thật ra là một hang động cực kỳ to, không biết nó sâu bao nhiêu; Hơn nữa bên trong đều đã bị bột Tinh Hồn Ngọc lấp đầy.
“Đệch mợ, giàu rồi! Nhiều như vậy sao!”
Tả Tiểu Đa nóng vội không nhịn được, bất giác dùng trạng thái điên cuồng nhất bỏ vào trong Diệt Không Tháp, với độ kiểm soát của Tả Tiểu Đa, vậy mà cũng làm đủ một tiếng đồng hồ, lúc này mới đào được đến đáy.
“Đu má, thật sự là quá nhiều, cái này thu thập kiểu gì đây, quá trâu bò rồi đấy...”
Tả Tiểu Đa cảm thán một tiếng.
Tổng số lượng bột Tinh Hồn Ngọc hôm nay thu được, ít nhất cũng phải nhiều hơn gấp trăm lần so với tất cả lượng tích lũy thu được của bản thân trước đấy! Có lẽ lần này Diệt Không Tháp được ăn no luôn rồi nhỉ?
Mặc dù bột Tinh Hồn Ngọc không đáng tiền, nhưng với một lượng nhiều như này, có lẽ thu gom lại trong thời gian một ngày nếu không có thế lực tương đối khủng khiếp thì tuyệt đối sẽ không thể thu gom hết được!
Tiểu Long đang ăn bơ làm biếng lén lút ngủ nướng bên trong Diệt Không Tháp cũng hốt hoảng bay ra ngoài.
Nhìn thấy bột Tinh Hồn Ngọc chất như từng đồi núi cứ bay vào như vậy, không gian cực kỳ to lớn của Diệt Không Tháp cũng đã trực tiếp trải dày thêm một tầng.
“Lão đại, đây là kiếm được từ nơi nào thế? Sao lần này lại nhiều đến vậy?”
Tiểu Long phấn khích đến mức khoa tay múa chân, lập tức bắt đầu vận chuyển, kiên cố dãy núi Địa Mạch.
“Có được đống này là có thể tiếp tục vận chuyển địa mạch vào bên trong rồi...”
“Nhưng mà, mặc dù chỗ này có không ít nhưng như thế vẫn chưa đủ, sau này vẫn phải tiếp tục vận chuyển.”