Tiểu Long lượn vòng trên đỉnh núi, nhìn không gian của Diệt Không Tháp đang tự động nuốt chửng, không kiêng nể tiêu hóa đống bột Tinh Hồn Ngọc này, vẻ mặt tràn đầy suy tư.
“Có cần dẫn lão đại đi xem thử hầm Tinh Hồn Ngọc kia không?”
“Cứ tiêu hóa như vậy, theo như cách nói của Tả lão đại thì chỉ cần đợi một xíu là Tinh Hồn Ngọc cũng không đủ để tiêu hao nữa đâu nhỉ? Lần trước Tả lão đại còn nói Tinh Hồn Ngọc thượng phẩm trên thị trường đã không còn đủ nữa...”
Sau khi Tiểu Long kinh ngạc vui mừng vì thu được một lượng lớn bột Ngọc Tinh Hồn ở trước mắt, lại sinh ra rất nhiều phiền muộn.
Tiểu Long đâu có biết được, Tinh Hồn Ngọc thượng phẩm trên thị trường đúng thật đã không còn nhiều nữa, nhưng nguyên nhân thật sự là kết quả trực tiếp do việc sưu cao thuế nặng của vị Tả lão đại này của nó!
Tên ranh con này trước sau thả ra nhiều tinh thú như vậy, gần như khoét rỗng Thương Thiên Nhất Phẩm.
Thương Thiên Nhất Phẩm đương nhiên không thể trống rỗng được, trắng trợn thu mua chất đầy nhà kho của mình.
Mà cũng cùng lúc đó, hổ nhỏ chín đầu kia của Tả Tiểu Đa cũng thông qua mấy vị thiên chi kiều nữ đào lấy một lượng tương đối Tinh Hồn Ngọc thượng phẩm của những gia tộc đấy từ một hướng khác...
Sau đó lại có thị phần linh nhục Vương thú lớn như vậy...
Huống chi Tả Tiểu Đa còn có một trợ thủ đắc lực: Phương Nhất Nặc càng không có bất cứ giới hạn nào, với tu vi đã đạt đến cấp Ngự Thần của tên nhóc này lúc này thì nhà kho của các đại gia tộc cũng gần như không có chút đề phòng nào với hắn.
Tuyệt đối đừng quên, tên này chính là loại hàng siêu cấp bại hoại không có liêm sỉ.
Mua? Như vậy tầm thường lắm.
Ta không mua.
Ta ăn cấp!
Khoảng thời gian gần đây, toàn bộ thành Phong Hải đều đang bắt phi tặc do bị Phương Nhất Nặc trộm cắp, ầm ĩ đến mức toàn thành Phong Hải đều đang ồn ào sôi sục giống như nước sôi sôi tim, nếu như không phải Tả Tiểu Đa bỏ ra vô số vật tư, bổ nhiệm tên ranh con đấy triển khai hợp tác với Cao gia thì hành động của hắn vẫn chưa thể dừng lại đâu - Bây giờ ông chủ Phương đã không còn ưng chút ít thu nhập trước đó nữa rồi.
Đại tổng quản xử lý vật tư!
Cái này lại còn thăng chức nữa chứ.
Ngươi bảo phải đi đâu nói lý đây?
Nói tóm lại, sự thiếu hụt và tăng giá của Tinh Hồn Ngọc thượng phẩm trên thị trường thành Phong Hải dạo gần đây, ngọn nguồn liên quan đều ứng trên người của Tả Tiểu Đa - Tên này đã xa xỉ đến mức dùng Tinh Hồn Ngọc thượng phẩm xây nhà trong Diệt Không Tháp!
Giường chiếu bàn ghế này kia, tất cả dụng cụ đều là Tinh Hồn Ngọc thượng phẩm - Thuận tiện tu luyện mọi lúc mọi nơi.
Có thể thấy mức độ xa xỉ của tên này khiến thiên hạ căm ghét như nào, điên khùng như nào...
Cuối cùng Tả Tiểu Đa cũng dọn bên ngoài trống không, tự mình tính toán một lúc còn bị dọa cho giật mình.
“Đống bột Tinh Hồn Ngọc này... Ít nhất cũng phải có mấy chục nghìn mét khối đấy?”
Tả Tiểu Đa moi sạch chỗ này cuối cùng lại có cảm giác chột dạ hiếm thấy; Thoáng cái đào nhiều hàng tích trữ của người ta như vậy... Mà rõ ràng người ta đã chặn hang động chỗ này lại rồi, mặc dù không biết hang động này để làm gì, là luôn có mục đích đặc biệt mà làm...
Lén lén lút lút nhìn nhìn xung quanh, khoác Hóa Không Thạch lên người, trốn trở về như làm kẻ trộm, tốc độ còn nhanh hơn lúc đến.
Một mạch về đến nhà, tim vẫn còn đang đập thình thịch.
“Quá nguy hiểm quá nguy hiểm, giàu rồi giàu rồi.”
Tả Tiểu Đa vỗ vỗ ngực, có chút cảm giác hoảng hồn khó hiểu.
Mặc dù trên đường về không gặp bất cứ người nào hết, nhưng Tả Tiểu Đa vẫn cứ có cảm giác như có người đang nhìn theo mình...
“Hừ! Dù sao cũng là do các ngươi vứt bỏ, không cần nữa, ta là đang giúp các ngươi xử lý rác đấy, cả đại lục này đều xem bột Tinh Hồn Ngọc là rác rưởi, cho dù ngươi tìm về thì ông đây cũng không sợ, giá thị trường của bột Tinh Hồn Ngọc cũng ít thôi mà...”
Tả Tiểu Đa trấn an bản thân: “Hơn nữa đống này đều nằm lộ trên mặt đất rồi... Muốn vứt thêm cũng không còn chỗ để vứt nữa, ta giúp các ngươi dọn sạch cái hang đấy, sau này còn có thể tiếp tục vứt tiếp, ta là đang làm việc tốt đấy, nhiều nhất chính là lợi người lợi ta, giúp người giúp ta...”
“Chắc chắn đối phương là cao thủ... Hơn nữu còn là một nhóm lớn cao thủ, thế lực không đơn giản... Nếu không thì không thể làm ra được nhiều bột Tinh Hồn Ngọc như vậy... Sau này, nói không chừng là vẫn còn. Dù sao cũng vứt đi không cần nữa rồi...”
Tả Tiểu Đa nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng xác định hẳn là không có nguy hiểm gì cả: “Đợi vài ngày nữa lại đến đấy xem thử, nói không chừng vẫn còn.”
...
Ngoài thành.
Bạch Vân Đóa đứng ẩn thân trên không trung, nhìn Tả Tiểu Đa lén lén lút lút chạy đến, lén lén lút lút chạy đi.
Bộ dáng lén lút, hành động cẩn thận ẩn núp, còn có vẻ mặt cẩn thận kia... Suýt nữa cười bể bụng.
Thằng bé này thật sự là... Khiến người khác vui vẻ.
Vốn chính là chuẩn bị cho ngươi đấy biết chưa hả...
Vung tay một cái xóa bỏ hàng rào không gian, nói với các cao thủ ở sau lưng: “Sau này cứ tiếp tục đi, chỉ là sau này không cần điều phối vội vàng như vậy nữa, chỉ cần có, toàn bộ gửi đến bên đây là được, các ngươi chỉ cần đưa đến, sau đấy tiếp tục thu lấy, tự nhiên sẽ có người khác tiếp nhận.”
“Vâng.”
Bạch Vân Đóa quần áo phất phơ, bay lên rời đi.
Mà bên này, vô số bột Tinh Hồn Ngọc bên trong nhẫn không gian lại bắt đầu đổ xuống hang động đã to đến mức có chút quá trớn, tiếp tục nghiêng đổ...
...
Đợi đến tối hôm đấy khi trời gần sáng.
Vợ chồng Tả Trường Lộ dẫn theo Lý Thành Long đã uống đến mức bất tỉnh nhân sự trở về, còn Tả Tiểu Đa và Tả Tiểu Niệm đã tu luyện trong Diệt Không Tháp mười ngày rồi!
Dưới sự không ngừng quấy rầy của Tả Tiểu Đa, Tả Tiểu Niệm chỉ có thể đồng ý tu luyện trong cùng một phòng với hắn - Trong cái ổ nhỏ do Tả Tiểu Đa dùng Tinh Hồn Ngọc thượng phẩm xây lên trong Diệt Không Tháp.
Vì hiệu quả tu luyện, Tả Tiểu Đa còn trực tiếp lấy ra mười viên Tinh Hồn Ngọc cực phẩm.
Tả Tiểu Niệm không hề phân tâm vẫn chuyên tâm tu luyện, một mặt hòa tan tất cả lực lượng trong cơ thể, một tay Huyền Băng, một tay Tinh Hồn Ngọc cực phẩm.
Còn Tả Tiểu Đa thì một tay Long Huyết Phi Đao, một tay Tinh Hồn Ngọc cực phẩm.
Dưới mông của hai người chính là một chiếc giường lớn do Tinh Hồn Ngọc thượng phẩm ghép lại...