Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 1365 - Chương 1366: Không Gì Là Không Thể Hy Sinh!

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 1366: Không gì là không thể hy sinh!

“Đương nhiên là nhớ rồi... Nhưng ta vẫn cứ nghĩ là do tên ranh con đó vì giấc mơ của hắn, muốn để chúng ta tin tưởng nên mới cố tình làm ra thứ đồ chơi đấy...”

Ngô Vũ Đình bối rối nói: “Thứ đồ đấy chúng ta đã điều tra qua rồi còn gì, chỉ là thứ đồ rất bình thường thôi.”

“Lúc đầu ta cũng nghĩ như vậy, nhưng bây giờ...” Tả Trường Lộ thở dài.

“Sau này có thể tu luyện rồi thì không còn thứ đồ đó nữa...”

Ngô Vũ Đình nói: “Ta có hỏi qua hắn một lần, miếng ngọc cổ ngươi dùng để giả thần giả quỷ kia đâu rồi? Kết quả hắn nói tiêu hóa rồi...”

Ngô Vũ Đình cười cười, đột nhiên nụ cười trở nên cứng đờ.

“Tiêu hóa rồi...” Tả Trường Lộ cười khổ: “Có lẽ là thật sự tiêu hóa rồi...”

“Bây giờ sắp đến lúc Yêu tộc trở lại, ta lại đột nhiên nghĩ đến giấc mộng lạ của Tiểu Đa... Bởi vì chúng ta vẫn luôn muốn đi tìm kiếm Tạo Hóa Bàn trong truyền thuyết khi đó...”

Tả Trường Lộ cười khổ, nói: “Suy nghĩ này luôn luôn quanh quẩn trong lòng ta, nhưng từ đầu đến cuối vẫn chưa thể thành hình... Nhưng tối hôm nay khi trở về, trong lúc vô ý có liếc mắt nhìn vầng trăng khuyết trên trời cao... Khiến ta đột nhiên nhớ ra chuyện này.”

Dù cho bản thân đã tăng thêm vách ngăn không gian nhưng Tả Trường Lộ vẫn cố gắng hạ thấp giọng nói: “Ngươi nói xem... Thứ đồ chơi trên cổ của Tiểu Đa khi đó... Có phải là... Chính là...”

“Là cái gì?” Ngô Vũ Đình nín thở.

“Có phải chính là...” Tả Trường Lộ hít sâu một hơi: “... Tạo Hóa Bàn không?”

Ầm!

Ngô Vũ Đình giật mình đứng dậy, nhưng lại không cẩn thận đá ngã cái ghế.

“Sau đó Tiểu Đa đã vô duyên vô cớ học được tướng thuật, còn có trình độ thông hiểu tướng pháp nữa, tất cả những chuyện trước đấy đều đã chứng thực chuyện tướng thuật này thật sự tồn tại và tính chân thật của phần thần thông này...”

Vẻ mặt Tả Trường Lộ trở nên nghiêm trọng nói: “Ngươi không phải không biết, trong truyền thuyết thượng cổ, lão nhân gia kia... Lúc vừa mới lập nghiệp đã dùng thủ đoạn gì đúng không?”

Ngô Vũ Đình hít vào một ngụm khí lạnh, hai mắt thẳng tắp, nói như đang rên rỉ: “Xem tướng... Đoán chữ... Xem phong thủy...”

Nghĩ đến đây, toàn thân Ngô Vũ Đình có chút chút cứng ngắc, lùi lại mấy bước, vô thức đặt mông ngồi lên trên giường.

Hai vợ chồng đều trầm mặc một lúc.

Ngô Vũ Đình chỉ cảm thấy như bầu trời sao trong vũ trụ đang sụp đổ ở trước mặt mình, tâm tư hóa thành mảnh vụn mênh mông, rất lâu cũng không lấy lại tinh thần.

Vẻ mặt Tả Trường Lộ nghiêm trọng, suy nghĩ một lúc, nói rõ từng chữ: “Ngoảnh đầu nhìn lại con trai của chúng ta, hắn không hẳn là không có tư chất, có điều là vì một lý do nào đó đã che đậy thiên tư của hắn đi, nếu không thì dựa vào gì mà lúc 17 tuổi lại đột nhiên trở thành thiên tài, nhập đạo tu hành, tu vi tiến triển cực nhanh, một khi bộc phát là không thể vãn hồi!”

“Đấy là vì lý do gì che khuất thiên tư của hắn, bây giờ đã rõ ràng sinh động rồi.”

Rõ ràng Ngô Vũ Đình đã bị một loạt các tin tức này làm cho chấn động đến hồn vía lên mây.

Nàng hồn bay phách lạc ngồi trên méo giường, đã không có chút năng lực suy nghĩ nào nữa, chỉ có thể bị động nói: “Hót lên kinh người, bay vút trời cao, ngươi là nói, ngươi là nói...”

“Ngươi còn nhớ trong truyền thuyết thượng cổ, vị lão nhân gia đó xuất núi là năm bao nhiêu tuổi không?” Tả Trường Lộ hỏi.

“Bảy mươi...”

Ngô Vũ Đình lẩm bẩm nói, đột nhiên đôi mắt chuyển động: “Truyền thuyết là... Bảy mươi..., Mà Tiểu Đa là mười bảy... Chẳng lẽ trong này, cũng có kiến giải sao?”

Vẻ mặt của Tả Trường Lộ cũng rất đặc sắc: “Khó nói trong đó có liên quan hay không... Vị lão nhân gia đó bảy mươi tuổi xuống núi, Phượng Minh Kỳ Sơn, sau lúc đấy bay vút trời cao.”

“Mà Tiểu Đa cũng đúng thật là bắt đầu bay vút trời cao từ năm mười bảy tuổi, hưng thịnh tình thế quả thật là giống như...”

Tả Trường Lộ nghĩ nghĩ, còn dùng ví dụ của thời đại: “... Giống như một cái tên lửa đột nhiên vọt lên cao...”

Ngô Vũ Đình sững sờ nửa ngày, lẩm bẩm nói: “Ngươi nói là... Ý ngươi là, thật ra tất cả những thứ này, đều là bởi vì, con của chúng ta được Tề Vương truyền thừa sao?”

Tả Trường Lộ cười he he, nói: “Tề Vương truyền thừa? Có lẽ vậy, có lẽ tướng thuật kia là nhất mạch tương truyền của Tề Vương... Nhưng mà, Tề Vương truyền thừa cũng chưa hẳn là truyền thừa từ Tề Vương nhỉ? Ít nhất thì Tề Vương trong truyền thuyết cũng không có tư chất Võ đạo như của Tiểu Đa.”

Ngô Vũ Đình ngẩn người, lập tức thông suốt nói: “Đúng vậy.”

“Mấu chốt là tên nhóc này đến bây giờ vẫn còn ngơ ngơ ngác ngác, không biết cái gì cả; Mà ta... Cũng là vì Yêu tộc đột nhiên sắp xuất thế nên trong mấy ngày qua đã không ngừng hồi tưởng lại một vài chuyện, trong lúc vô ý đột nhiên nhớ ra mới nghĩ đến tất cả những thứ này, có điều nói đến có thể xâu chuổi hết tất cả những chuyện này lại với nhau thì ngoài ta ra, đến cả ngươi cũng chưa chắc có thể làm được.”

Tả Trường Lộ nói: “Nhưng mà, ít nhất thì theo như ta thấy, loại cảm giác này là rất đáng tin.”

Ngô Vũ Đình hít sâu một hơi, trong ánh mắt gợn lên màu sắc kỳ lạ, nói: “Nói như vậy há không phải sau này con trai của ta sẽ vô cùng lợi hại sao...”

Tả Trường Lộ che miệng Ngô Vũ Đình lại: “Việc này, ngươi biết ta biết, vậy là được rồi.”

Ngô Vũ Đình ê a hai tiếng, thoát khỏi tay của Tả Trường Lộ, liếc mắt một cái nói: “Ta còn không biết nặng nhẹ trong đó hay sao, còn không thể không biết giữ bí mật hả? Ta còn để ý con trai của ta hơn cả ngươi nữa đấy!”

Tả Trường Lộ cười hì hì.

Ngô Vũ Đình đột nhiên sinh ra vài phần buồn bực, lẩm bẩm nói: “Cứ tính như thế, vậy sau này há đã làm lợi vô ích cho lão già Hồng Thủy đó rồi!”

Tả Trường Lộ cười lớn.

Hắn hiểu ý của vợ mình; Nếu như suy đoán của bản thân hai vợ chồng là sự thật, thế thì, một người như vậy liệu trên người sẽ chứa bao nhiêu khí vận chứ?

Có lẽ thật sự là trong thiên hạ từ xưa đến nay chỉ có duy nhất một người này!

Mà kẻ chứa đựng khí vận như vậy lại có một người cha nuôi thật, có thể tưởng tượng được, khi khí vận chăm sóc cha mẹ thì Hồng Thủy Đại Vu sẽ được lợi như nào.

“Vậy thì có thể làm sao chứ, đừng quên hai chúng ta mới là cha mẹ ruột của hắn, còn có Tiểu Niệm, lão quỷ Hồng Thủy kia đã được định trước không có cửa trong top 3.” Tả Trường Lộ cười ha ha.

Ngô Vũ Đình cũng cười cười, nhưng vẫn cảm thấy sóng lòng trào dâng, nhất thời không có cách nào hồi phục được.

“Đúng rồi, còn có chuyện này... Có liên quan đến Diệt Không Tháp.” Trong tay Tả Trường Lộ đột nhiên xuất hiện một cái Diệt Không Tháp.

Bình Luận (0)
Comment